<strong>Thực hành đọc Thời gian</strong>
Soạn bài thực hành
<p><strong>Nội dung ch&iacute;nh</strong></p> <table> <tbody> <tr> <td style="font-weight: 400;">Nhấn mạnh đến sự chảy tr&ocirc;i của thời gian, thời gian tr&ocirc;i đi với rất nhiều những niềm vui cũng xen lẫn đ&oacute; l&agrave; nỗi buồn, con người lu&ocirc;n nhỏ b&eacute; trước thời gian. Thời gian tr&ocirc;i đi th&igrave; kh&ocirc;ng thể quay lại, c&acirc;u thơ của Văn Cao tuy buồn nhưng cũng c&oacute; c&aacute;i nh&igrave;n về lạc quan. Con người h&atilde;y qu&ecirc;n đi những nỗi buồn trong qu&aacute; khứ, ch&uacute;ng ta biết tr&acirc;n trọng v&agrave; cố gắng cho hiện tại để kh&ocirc;ng phải hối tiếc điều g&igrave; ta trải qua.&nbsp;</td> </tr> </tbody> </table> <p><strong>C&acirc;u 1</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 1 (trang 74, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>Đặc điểm thể loại v&agrave; cấu tứ của b&agrave;i thơ.</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Đọc kỹ b&agrave;i thơ; Ch&uacute; &yacute; v&agrave;o những chi tiết thể hiện đặc điểm v&agrave; cấu tứ của b&agrave;i thơ.</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p><strong>C&aacute;ch 1</strong></p> <p>- Đặc điểm: thể thơ tự do&nbsp;</p> <p>- Cấu tứ của b&agrave;i thơ: B&agrave;i thơ l&agrave; cảm nhận về triết l&yacute; nh&acirc;n sinh s&acirc;u sắc để lại trong l&ograve;ng người đọc sự suy ngẫm về con người v&agrave; cuộc sống mặc cho d&ograve;ng thời gian tr&ocirc;i chảy kh&ocirc;ng ngừng. T&aacute;c giả nhận thấy sự nghiệt ng&atilde; của thời gian nằm ở chỗ n&oacute; mang theo sự lụi t&agrave;n của sự vật, cảnh vật v&agrave; thậm ch&iacute; cả con người. Nhưng ẩn s&acirc;u sau sự nghiệt ng&atilde; đ&oacute; l&agrave; sự khắc ghi về sự trường tồn của thời gian, t&igrave;nh y&ecirc;u v&agrave; c&aacute;i đẹp.&nbsp;</p> <p data-idx="5421" data-label="C&acirc;u2C&aacute;ch 3">&nbsp;</p> <p><strong>C&acirc;u 2</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 2 (trang 74, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>T&iacute;nh chất tượng trưng của c&aacute;c h&igrave;nh ảnh thơ.</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Ch&uacute; &yacute; v&agrave;o những h&igrave;nh ảnh được sử dụng trong b&agrave;i thơ.</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>- H&igrave;nh ảnh &ldquo;Thời gian qua kẽ tay&rdquo; &rarr; gợi li&ecirc;n tưởng đến sự tương phản giữa c&aacute;i hữu h&igrave;nh v&agrave; v&ocirc; h&igrave;nh, c&aacute;i hữu hạn v&agrave; v&ocirc; hạn.&nbsp;</p> <p>- &ldquo;Kh&ocirc; những chiếc l&aacute;&rdquo;, &ldquo;Rơi những kỷ niệm&rdquo; &rarr; gợi l&ecirc;n li&ecirc;n tưởng về sự lụi t&agrave;n, mờ nhạt của sự vật theo thời gian như l&aacute; rơi v&agrave;o m&ugrave;a thu, kỷ niệm qu&aacute; l&acirc;u dần bị con người l&atilde;ng qu&ecirc;n.&nbsp;</p> <p>-&nbsp; &ldquo;c&acirc;u thơ c&ograve;n xanh&rdquo;, &ldquo;b&agrave;i h&aacute;t c&ograve;n xanh&rdquo; &rarr; li&ecirc;n tưởng về sự trường tồn của những gi&aacute; trị nghệ thuật theo thời gian</p> <p>- &ldquo;đ&ocirc;i mắt em như hai giếng nước&rdquo; &rarr; h&igrave;nh ảnh đẹp tượng trưng cho người con g&aacute;i m&agrave; t&aacute;c giả y&ecirc;u thương, n&oacute; cũng lu&ocirc;n tồn tại c&ugrave;ng với thời gian đ&oacute; l&agrave; sự đẹp đẽ v&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u của con người.&nbsp;</p> <p>&rarr; Qua những h&igrave;nh ảnh đ&oacute; gi&uacute;p ta hiểu ra một triết l&yacute; nh&acirc;n sinh s&acirc;u sắc: thời gian c&oacute; thể l&agrave;m lụi t&agrave;n, phai mờ đi một số sự vật, kỷ niệm nhưng đứng trước c&aacute;i đẹp, t&igrave;nh y&ecirc;u của con người th&igrave; n&oacute; lu&ocirc;n trường tồn theo thời gian v&agrave; năm th&aacute;ng.&nbsp;</p> <p data-idx="5423" data-label="C&acirc;u3C&aacute;ch 3">&nbsp;</p> <p><strong>C&acirc;u 3</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 3 (trang 74, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>Suy ngẫm của t&aacute;c giả về bản chất của thời gian, nghệ thuật, t&igrave;nh y&ecirc;u b&agrave; mối tương quan giữa ch&uacute;ng.</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Dựa v&agrave;o cảm nhận của bản th&acirc;n để trả lời c&acirc;u hỏi n&agrave;y.&nbsp;</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>Theo Văn Cao, sức t&agrave;n ph&aacute; của thời gian l&agrave; kh&ocirc;ng thể phủ nhận. Như c&acirc;y thay l&aacute; mỗi khi đến m&ugrave;a thu, thời gian l&agrave;m mờ nhạt bao kỷ niệm&hellip; đ&oacute; l&agrave; sự t&agrave;n ph&aacute; khốc liệt của thời gian l&ecirc;n sự vật. C&aacute;i v&ocirc; tận của n&oacute; lu&ocirc;n khiến con người đ&ocirc;i khi cảm thấy sợ h&atilde;i bởi n&oacute; cũng kh&ocirc;ng chừa một ai cả. Nhưng cũng nhờ v&agrave;o sự t&agrave;n ph&aacute; đ&oacute;, t&aacute;c giả cũng nhận ra được sự tồn tại trường tồn của một số sự vật, đ&oacute; l&agrave; nghệ thuật, l&agrave; c&aacute;i đẹp, l&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u của con người. Nghệ thuật của nh&acirc;n loại được lưu giữ trong những t&aacute;c phẩm nghệ thuật như những b&agrave;i thơ, lời ca, tiếng h&aacute;t&hellip; n&oacute; cứ như vậy m&agrave; được lưu truyền từ thế hệ n&agrave;y đến thế hệ kh&aacute;c. Cũng như t&igrave;nh y&ecirc;u vậy, d&ugrave; thời gian c&oacute; l&agrave;m mờ nhạt tất cả nhưng t&igrave;nh y&ecirc;u với c&aacute;i đẹp, con người cũng l&agrave; bất tận, đ&oacute; l&agrave; thứ t&igrave;nh cảm thi&ecirc;ng li&ecirc;ng v&agrave; đ&aacute;ng tr&acirc;n tr&acirc;n trọng. Ba sự vật v&ocirc; h&igrave;nh m&agrave; tưởng chừng như hữu h&igrave;nh, n&oacute; kh&ocirc;ng chỉ gắn b&oacute; m&agrave; c&ograve;n quan hệ mật thiết với nhau, gi&uacute;p ch&uacute;ng ta nhận ra được đ&acirc;u mới l&agrave; thứ đ&aacute;ng được ghi nhớ, bảo tồn, từ đ&oacute; gi&uacute;p con người hiểu ra v&agrave; c&agrave;ng tr&acirc;n trọng th&ecirc;m những gi&aacute; trị tuyệt vời ấy.&nbsp;</p> <p>&nbsp;</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài