Cái kính
3. Câu hỏi cuối bài
<div id="sub-question-15" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 1</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 1 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>Hãy tóm tắt n&ocirc;̣i dung của truy&ecirc;̣n&nbsp;<em>Cái kính</em>. N&ocirc;̣i dung của truy&ecirc;̣n li&ecirc;n quan như th&ecirc;́ nào đ&ecirc;́n t&ecirc;n t&acirc;̣p sách&nbsp;<em>Những người thích đùa&nbsp;</em>của N&ecirc;-xin?</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Đọc v&agrave; t&oacute;m tắt văn bản</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>Truyện C&aacute;i k&iacute;nh kể về nh&acirc;n vật "t&ocirc;i" một người th&iacute;ch tỏ ra m&igrave;nh l&agrave; một tri thức ch&iacute;nh hiệu. V&igrave; muốn đeo k&iacute;nh, anh ta đi kh&aacute;m mắt. Lần đầu, b&aacute;c sĩ bị bảo anh ta cận v&agrave; cho anh ta đeo k&iacute;nh cận, kết quả l&agrave; khi đeo anh ta lu&ocirc;n cảm thấy buồn n&ocirc;n. Lần hai đi kh&aacute;m, anh ta bị bảo l&agrave; mắt bị viễn thị, anh ta đeo k&iacute;nh mới m&agrave; mắt l&uacute;c n&agrave;o cũng đỏ hoe. Lần thứ ba đi kh&aacute;m, người ta bảo anh bị loạn thị, anh đeo k&iacute;nh th&igrave; nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; cũng l&ugrave;i ra xa khiến anh kh&oacute; khăn trong giao tiếp v&agrave; ăn uống. Lần thứ tư đi kh&aacute;m, anh đeo k&iacute;nh mới nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; cũng h&oacute;a hai. Lần thứ năm đi kh&aacute;m, b&aacute;c sĩ ph&aacute;n anh một mắt viễn thị, một mắt cận thị. Anh đổi sang k&iacute;nh kh&aacute;c v&agrave; kh&ocirc;ng ph&acirc;n biệt được s&aacute;ng, tối nữa. Sau đ&oacute; anh đi kh&aacute;m ở nhiều nơi kh&aacute;c, lại uống thuốc, lại ti&ecirc;m... những vẫn kh&ocirc;ng nh&igrave;n r&otilde; được. Một lần anh bị ng&atilde;, k&iacute;nh rơi ra, người kh&aacute;c gi&uacute;p anh nhặt lại. Từ l&uacute;c đ&oacute; anh nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; cũng r&otilde; hẳn. Đến khi vợ anh nhắc, anh mới biết k&iacute;nh m&igrave;nh bị vỡ.</p> <p>- Truyện<em>&nbsp;C&aacute;i k&iacute;nh</em>&nbsp;tr&iacute;ch từ tập s&aacute;ch&nbsp;<em>Những người th&iacute;ch đ&ugrave;a</em>&nbsp;của N&ecirc; - xin.</p> </div> <div id="sub-question-16" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 2</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 2 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>N&ecirc;u h&acirc;̣u quả của m&ocirc;̃i l&acirc;̀n nh&acirc;n v&acirc;̣t &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; thay kính mới.</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Đọc kĩ văn bản</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p><strong>-&nbsp;</strong>Lần 1: Cứ đeo v&agrave;o l&agrave; &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; thấy mặt m&agrave;y sa sầm, buồn n&ocirc;n kh&ocirc;ng chịu được.</p> <p>- Lần 2: Anh ta đeo k&iacute;nh mới m&agrave; mắt l&uacute;c n&agrave;o cũng đỏ hoe.</p> <p>- Lần 3: Anh đeo k&iacute;nh th&igrave; nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; cũng l&ugrave;i ra xa khiến anh kh&oacute; khăn khi bắt tay, đi lại v&agrave; ăn uống.</p> <p>- Lần 4: Anh đeo k&iacute;nh mới nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; cũng h&oacute;a hai.</p> <p>- Lần 5: Anh đổi sang k&iacute;nh kh&aacute;c v&agrave; kh&ocirc;ng ph&acirc;n biệt được s&aacute;ng, tối nữa.</p> <p>- Lần 6: Nh&igrave;n c&aacute;i g&igrave; ở xa cũng thấy gần.</p> </div> <div id="sub-question-17" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 3</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 3 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>Em có nh&acirc;̣n xét gì v&ecirc;̀ các bác sĩ khám mắt và nh&acirc;n v&acirc;̣t &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; trong truy&ecirc;̣n cười này? Đi&ecirc;̀u gì là sự th&acirc;̣t và đi&ecirc;̀u gì đã được phóng đại?</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Đọc văn bản v&agrave; nhận x&eacute;t</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>C&aacute;c b&aacute;c sĩ trong truyện l&agrave; những người kh&ocirc;ng c&oacute; chuy&ecirc;n m&ocirc;n, h&agrave;nh nghề kh&ocirc;ng c&oacute; t&acirc;m. Nh&acirc;n vật &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; l&agrave; một người ham sĩ diện.</p> <p>Mắt của nh&acirc;n vật "t&ocirc;i" vốn chẳng bị g&igrave; hết l&agrave; thật nhưng lại bị ph&oacute;ng đại th&agrave;nh c&oacute; bệnh, rồi bệnh n&agrave;y sang bệnh kia. C&aacute;c &ocirc;ng b&aacute;c sĩ ch&ecirc; nhau nhưng ch&iacute;nh m&igrave;nh cũng kh&aacute;m kh&ocirc;ng ra.</p> </div> <div id="sub-question-18" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 4</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 4 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>Hãy ph&acirc;n tích m&ocirc;̣t s&ocirc;́ đặc đi&ecirc;̉m của truy&ecirc;̣n cười được th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n ở văn bản&nbsp;<em>Cái kính</em>.</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Đọc phần Kiến thức ngữ văn</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>Truyện mang yếu tố g&acirc;y cười cho người đọc: Nh&acirc;n vật "t&ocirc;i" vốn chẳng bị g&igrave;, v&igrave; muốn giả tri thức m&agrave; đi kh&aacute;m mắt kết quả bị b&aacute;c sĩ cho đeo k&iacute;nh sai.</p> <p>Truyện x&acirc;y dựng, tạo n&ecirc;n những yếu tố g&acirc;y cười: C&aacute;c &ocirc;ng b&aacute;c sĩ d&ugrave; kh&aacute;m kh&ocirc;ng ra bệnh nhưng người sau mắng người trước v&agrave; đều kh&aacute;m kh&ocirc;ng ra bệnh. Kết quả bệnh nh&acirc;n vốn chẳng bị g&igrave;.</p> <p>Truyện &aacute;p dụng c&aacute;c phương ph&aacute;p g&acirc;y cười một c&aacute;ch linh hoạt, sử dụng nhiều yếu tố bất ngờ v&agrave; ph&oacute;ng đại. Nhờ đ&oacute; c&acirc;u chuyện sẽ c&agrave;ng tăng th&ecirc;m t&iacute;nh h&agrave;i hước.</p> </div> <div id="sub-question-19" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 5</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 5 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>Theo em, truy&ecirc;̣n&nbsp;<em>Cái kính</em>&nbsp;n&ecirc;u l&ecirc;n và ch&acirc;m bi&ecirc;́m, ph&ecirc; phán đi&ecirc;̀u gì?</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Trả lời theo &yacute; hiểu</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>Truyện C&aacute;i k&iacute;nh n&ecirc;u l&ecirc;n v&agrave; ch&acirc;m biếm, ph&ecirc; ph&aacute;n về "bệnh sĩ". Nh&acirc;n vật t&ocirc;i muốn giả danh tri thức m&agrave; đi kh&aacute;m mắt để đeo k&iacute;nh. C&aacute;c b&aacute;c sĩ v&igrave; muốn tỏ ra l&agrave; m&igrave;nh t&agrave;i giỏi n&ecirc;n kh&aacute;m sai bệnh cho bệnh nh&acirc;n.</p> </div> <div id="sub-question-20" class="box-question top20"> <p><strong>CH cu&ocirc;́i bài 6</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 6 (trang 95, SGK Ngữ văn 8, t&acirc;̣p 1)</strong></p> <p>Từ đi&ecirc;̉n ti&ecirc;́ng Vi&ecirc;̣t giải nghĩa từ&nbsp;<em>b&ecirc;̣nh tưởng</em>&nbsp;là: &ldquo;trạng thái tinh th&acirc;̀n lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc m&ocirc;̣t b&ecirc;̣nh nào đó, kì th&acirc;̣t kh&ocirc;ng phải&rdquo;. Theo em, nh&acirc;n v&acirc;̣t &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; trong truy&ecirc;̣n&nbsp;<em>Cái kính&nbsp;</em>có mắc b&ecirc;̣nh tưởng hay kh&ocirc;ng? Hãy vi&ecirc;́t m&ocirc;̣t đoạn văn (khoảng 10 &ndash; 12 dòng) giải thích vì sao.</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Viết đoạn văn theo y&ecirc;u cầu</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>Từ đi&ecirc;̉n ti&ecirc;́ng Vi&ecirc;̣t giải nghĩa từ&nbsp;<em>b&ecirc;̣nh tưởng</em> là: &ldquo;trạng thái tinh th&acirc;̀n lo lắng do bị ám ảnh là mình đã mắc m&ocirc;̣t b&ecirc;̣nh nào đó, kì th&acirc;̣t kh&ocirc;ng phải&rdquo; từ kh&aacute;i niệm n&agrave;y c&oacute; thể thấy nh&acirc;n vật &ldquo;t&ocirc;i&rdquo; trong truyện mắc bệnh ảo tưởng nghi&ecirc;m trọng. Chỉ v&igrave; muốn được trong tri thức m&agrave; anh ta bất chấp đ&aacute;nh đổi sức khoẻ để đeo k&iacute;nh. Anh ta thậm ch&iacute; đ&atilde; thay đổi k&iacute;nh những bốn lần mặc d&ugrave; mắt anh ta ho&agrave;n to&agrave;n b&igrave;nh thường, đ&acirc;y l&agrave; biểu hiện của sự ảo tưởng v&agrave; v&ocirc; tr&aacute;ch nhiệm với bản th&acirc;n. Gi&aacute; trị của mỗi người l&agrave; ở ch&iacute;nh bản th&acirc;n họ chứ kh&ocirc;ng phải chỉ nhờ v&agrave;o cặp k&iacute;nh</p> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài