Em tham khảo nhé !
1. Nội dung chính của đoạn văn là nêu ra phương pháp đọc sách đúng đó là đọc ít mà nghiền ngẫm, đọc ít mà hiểu nhiều để tích lũy kiến thức sâu xa còn hơn đọc sách lướt qua để khoe khoang sẽ chẳng thể thu nạp được kiến thức gì.
2. Trong câu văn đó, tác giả sử dụng phép tu từ so sánh và ẩn dụ (đọc nhiều mà không chịu nghĩ sâu, như cưỡi ngựa qua chợ, tuy châu báu phơi đầy, chỉ tổ làm mắt hoa, ý loạn, tay không mà về).
Tác dụng: Diễn tả một cách hình ảnh và sinh động hệ quả của việc đọc nhiều mà không nghĩ sâu thì dù sách có hay, có bổ ích thì cũng chẳng thu nhận được điều gì giá trị . Từ đó người đọc nhận thức được không nên đọc qua loa, đại khái.