3. Miêu tả nội tâm trong văn bản tự sự
Soạn bài Miêu tả nội tâm trong văn bản tự sự siêu ngắn
<div id="box-content"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><span style="color: #000000;"><strong>Phần I. </strong><strong style="text-align: justify;">T&Igrave;M HIỂU YẾU TỐ MI&Ecirc;U TẢ NỘI T&Acirc;M TRONG VĂN BẢN TỰ SỰ</strong></span></p> </div> <div id="sub-question-1" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;"><strong>C&acirc;u 1:&nbsp;</strong></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;"><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Trả lời c&acirc;u 1&nbsp;<strong>(trang 117 SGK Ngữ văn 9, tập 1):</strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">a.</span><br /><span style="color: #000000;">- Những c&acirc;u thơ tả cảnh:</span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>&ldquo;Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>&nbsp; &nbsp; &nbsp; Bốn bề b&aacute;t ng&aacute;t xa tr&ocirc;ng</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>C&aacute;t v&agrave;ng cồn nọ bụi hồng dặm kia&rdquo;</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp;<em>&nbsp; &nbsp;</em></em>&ldquo;Buồn tr&ocirc;ng cửa bể chiều h&ocirc;m</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Thuyền ai thấp tho&aacute;ng c&aacute;nh buồm bay xa</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp;<em>&nbsp; &nbsp; </em></em>Buồn tr&ocirc;ng ngọn nước mới sa,</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Hoa tr&ocirc;i man m&aacute;c biết l&agrave; về đ&acirc;u?</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; &nbsp;</em>Buồn tr&ocirc;ng nội cỏ rầu rầu,</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Ch&acirc;n m&acirc;y mặt đất một m&agrave;u xanh xanh.</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>Buồn tr&ocirc;ng gi&oacute; cuốn mặt duềnh,</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Ầm ầm tiếng s&oacute;ng k&ecirc;u quanh ghế ngồi.&rdquo;</em></span></p> <p style="text-align: left;"><span style="color: #000000;">- Những c&acirc;u thơ mi&ecirc;u tả t&acirc;m trạng của Th&uacute;y Kiều:</span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>Bẽ b&agrave;ng m&acirc;y sớm đ&egrave;n khuya,</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Nửa t&igrave;nh nửa cảnh như chia tấm l&ograve;ng</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>Tưởng người dưới nguyệt ch&eacute;n đồng,</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Tin sương luống những r&agrave;y tr&ocirc;ng mai chờ.</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>B&ecirc;n trời g&oacute;c bể bơ vơ</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Tấm son gột rửa bao giờ cho phai.</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>X&oacute;t người tựa của h&ocirc;m mai</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>Quạt nồng ấp lạnh những ai đ&oacute; giờ</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em><em>&nbsp; &nbsp; </em>S&acirc;n lai c&aacute;ch mấy nắng mưa</em></span></p> <p style="text-align: left;" align="center"><span style="color: #000000;"><em>C&oacute; khi gốc tử đ&atilde; vừa người &ocirc;m.&rdquo;</em></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">b. Những c&acirc;u thơ tả cảnh kh&ocirc;ng chỉ đơn thuần l&agrave; tả cảnh sắc, bởi trong đ&oacute; c&ograve;n lồng gh&eacute;p c&aacute;i t&acirc;m sự, nỗi buồn của Kiều, n&agrave;ng mượn cảnh để n&oacute;i l&ecirc;n nỗi l&ograve;ng của bản th&acirc;n. Trong tầm mắt Kiều cảnh vật đều nhuốm m&agrave;u buồn b&atilde;, c&ocirc; đơn, lạc l&otilde;ng, xứng với c&acirc;u <em>&ldquo;Người buồn cảnh c&oacute; vui đ&acirc;u bao giờ?&rdquo;.</em></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">c. Mi&ecirc;u tả nội t&acirc;m c&oacute; &yacute; nghĩa rất quan trọng trong việc khắc họa nh&acirc;n vật trong văn bản tự sự. Nội t&acirc;m l&agrave; những suy nghĩ, t&acirc;m sự tận đ&aacute;y l&ograve;ng, l&agrave; c&aacute;i gốc rễ thể hiện r&otilde; r&agrave;ng nhất t&iacute;nh c&aacute;ch, bản chất của nh&acirc;n vật, v&agrave; con người lu&ocirc;n c&oacute; bản năng giấu ch&uacute;ng đi, nếu kh&ocirc;ng đủ s&acirc;u sắc ch&uacute;ng ta rất kh&oacute; nắm bắt được. Nhưng khi nắm r&otilde; phương ph&aacute;p mi&ecirc;u tả nội t&acirc;m nh&acirc;n vật, th&igrave; ta c&oacute; thể dễ d&agrave;ng th&agrave;nh c&ocirc;ng trong việc x&acirc;y dựng một nh&acirc;n vật văn học c&oacute; chiều s&acirc;u t&acirc;m hồn, sinh động, truyền tải được th&ocirc;ng điệp của t&aacute;c phẩm.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;"><strong>C&acirc;u 2:&nbsp;</strong></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;"><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Trả lời c&acirc;u 2&nbsp;<strong>(trang 117 SGK Ngữ văn 9, tập 1):</strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; T&aacute;c giả mi&ecirc;u tả nội t&acirc;m nh&acirc;n vật th&ocirc;ng qua c&aacute;c cử chỉ v&agrave; n&eacute;t mặt của nh&acirc;n vật. Mặt L&atilde;o Hạc <em>&ldquo;đột nhi&ecirc;n co r&uacute;m lại&rdquo;, &ldquo;nếp nhăn x&ocirc; lại&rdquo;, &ldquo;&eacute;p cho nước mắt chảy ra&rdquo;</em>, c&aacute;i đầu <em>&ldquo;nghẹo về một b&ecirc;n&rdquo;, &ldquo;c&aacute;i miệng m&oacute;m m&eacute;m&rdquo;, &ldquo;mếu như con n&iacute;t&rdquo;</em>. T&acirc;m trạng đau đớn của nh&acirc;n vật hiện l&ecirc;n r&otilde; mồn một tr&ecirc;n từng thay đổi của khu&ocirc;n mặt gi&agrave; nua, cảm gi&aacute;c như c&oacute; c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; nghẹn ng&agrave;o, cay đắng lắm.</span></p> </div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <p><span style="color: #000000;"><strong> Phần II. </strong><strong>LUYỆN TẬP</strong></span></p> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <p><span style="color: #000000;"><strong> C&acirc;u 1</strong></span></p> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><span style="color: #000000;"><strong style="text-align: justify;"><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Trả lời c&acirc;u 1 <strong>(trang 117 SGK Ngữ văn 9, tập 1):</strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></span></p> </div> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; Sau khi gia đ&igrave;nh xảy ra biến cố, l&acirc;m v&agrave;o bước đường c&ugrave;ng, Kiều đ&agrave;nh ng&acirc;̣m ng&ugrave;i chấp nhận trao duy&ecirc;n lại cho em, b&aacute;n th&acirc;n lấy tiền để cứu cha v&agrave; em trai tho&aacute;t khỏi cảnh ngục t&ugrave;. Hay tin n&agrave;y, gần đ&oacute; c&oacute; một b&agrave; mối thấy đ&acirc;y l&agrave; m&oacute;n lợi lớn, b&egrave;n dắt mối cho M&atilde; Gi&aacute;m Sinh đến để thương lượng mua Th&uacute;y Kiều về l&agrave;m vợ. Hỏi ra th&igrave; được biết, M&atilde; Gi&aacute;m Sinh qu&ecirc; vốn ở huyện L&acirc;m Thanh, tuổi nay cũng đ&atilde; ngo&agrave;i bốn mươi, nh&igrave;n c&aacute;ch ăn vận chỉnh trang, th&igrave; xem ra cũng l&agrave; người gi&agrave;u c&oacute;.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Nhưng c&aacute;i vẻ bề ngo&agrave;i chẳng thể n&agrave;o che đậy được c&aacute;i sự ph&agrave;m tục của hắn, vừa mới bước ch&acirc;n v&agrave;o nơi Kiều ở, đ&atilde; sỗ s&agrave;ng ngồi t&oacute;t v&agrave;o ghế, chẳng đợi ai mời mọc, kh&ocirc;ng c&oacute; một ch&uacute;t lễ độ, đ&uacute;ng mực n&agrave;o cả. Giờ đ&acirc;y hắn chỉ muốn được chi&ecirc;m ngưỡng nhan sắc vốn nổi danh của Kiều, b&egrave;n sốt sắng giục b&agrave; mối v&agrave;o gọi Th&uacute;y Kiều ra cho hắn xem mặt, h&agrave;nh động v&ocirc; c&ugrave;ng qu&aacute; phận.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; Th&uacute;y Kiều vốn đang đau khổ, x&oacute;t thương cho th&acirc;n phận hẩm hiu của bản th&acirc;n, nay gặp cảnh n&agrave;y lại c&agrave;ng th&ecirc;m ấm ức trong l&ograve;ng, n&agrave;ng đi m&agrave; ch&acirc;n kh&ocirc;ng muốn bước, tr&ecirc;n gương mặt vốn xinh đẹp tuyệt trần, nay lệ từng h&agrave;ng tu&ocirc;n rơi. Ngo&agrave;i kia l&agrave; người n&agrave;ng sẽ gửi gắm cả cuộc đời, nhưng sao n&agrave;ng c&oacute; cảm gi&aacute;c sợ sệt, e ngại thế n&agrave;y, đ&ocirc;i m&agrave;y liễu khẽ nhăn lại, gương mặt xinh đẹp hơi c&uacute;i, khẽ cắn l&agrave;n m&ocirc;i hồng, chẳng d&aacute;m nh&igrave;n thẳng M&atilde; Gi&aacute;m Sinh. Đ&atilde; xem mặt Kiều, nhưng họ M&atilde; lại muốn thử cả t&agrave;i, b&egrave;n &eacute;p Kiều đ&agrave;n h&aacute;t, đề thơ l&ecirc;n quạt, Kiều thiết nghĩ d&ugrave; sa cơ lỡ vận nhưng cũng l&agrave; con nh&agrave; gia gi&aacute;o, h&aacute; lại chịu cảnh nhục nh&atilde; n&agrave;y. Nhưng nay đ&atilde; lỡ, Kiều cắn răng gảy đ&agrave;n m&agrave; l&ograve;ng rối như tơ, tay n&agrave;ng xiết chặt c&aacute;n b&uacute;t đề thơ tr&ecirc;n quạt giấy.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Thấy Kiều t&agrave;i sắc vẹn to&agrave;n M&atilde; Gi&aacute;m Sinh rất h&agrave;i l&ograve;ng nhưng lại ra chiều &eacute;p gi&aacute;, hắn với b&agrave; mối k&igrave; k&egrave;o qua lại th&ecirc;m th&ecirc;m bớt bớt, bỏ mặc Kiều đứng chết lặng nh&igrave;n bản th&acirc;n đang được ng&atilde; gi&aacute; như một m&oacute;n h&agrave;ng kh&ocirc;ng hơn chẳng k&eacute;m. Th&ocirc;i thế đ&atilde; đ&agrave;nh, phận g&aacute;i nay biết về nơi đ&acirc;u?<strong> </strong></span></p> <div style="text-align: center; margin-top: 15px; margin-bottom: 15px;"><span style="color: #000000;"><!-- lgh-detail-inject-middle-content --></span></div> </div> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <p><span style="color: #000000;"><strong> C&acirc;u 2</strong></span></p> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><span style="color: #000000;"><strong style="text-align: justify;"><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Trả lời c&acirc;u 2 <strong>(trang 117 SGK Ngữ văn 9, tập 1):</strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></span></p> </div> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Sau bao năm th&aacute;ng tủi nhục nơi lầu xanh dơ bẩn, cuối c&ugrave;ng ta may mắn được Từ Hải y&ecirc;u mến v&agrave; chuộc ra ngo&agrave;i. Ch&agrave;ng cho ta cơ hội được trở về chỗ vợ chồng Th&uacute;c Sinh khi trước, để ho&agrave;n th&agrave;nh t&acirc;m nguyện đền ơn b&aacute;o o&aacute;n. Cảnh sắc nơi đ&acirc;y chẳng c&oacute; g&igrave; thay đổi so với lần đầu ta đến, khung cảnh gi&agrave;u c&oacute; xa hoa, nhưng lại l&agrave; nơi l&agrave;m ta tổn thương s&acirc;u sắc.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Đang ch&igrave;m trong ho&agrave;i niệm, th&igrave; Th&uacute;c Sinh được người đưa v&agrave;o, thấy ta ch&agrave;ng bất ngờ lắm, tiếc thay vật đổi sao dời, nay ta v&agrave; ch&agrave;ng đ&atilde; kh&ocirc;ng c&ograve;n như trước kia, nhưng ơn cứu gi&uacute;p ta tho&aacute;t khỏi lầu xanh v&agrave; những &acirc;n t&igrave;nh ch&agrave;ng từng d&agrave;nh cho ta, ta chưa từng qu&ecirc;n d&ugrave; chỉ một &iacute;t. Ta với ch&agrave;ng &ocirc;n lại chuyện xưa cũ, nh&igrave;n bộ d&aacute;ng nhu nhược, kh&uacute;m n&uacute;m của ch&agrave;ng, ta tự hỏi m&igrave;nh đ&acirc;y l&agrave; người khi xưa ta từng hết mực y&ecirc;u thương ư? Ta cũng kh&ocirc;ng biết nữa, chỉ lẳng lặng truyền người mang v&agrave;o gấm v&oacute;c, v&agrave;ng bạc rồi trao cho ch&agrave;ng, coi như hết nợ &acirc;n t&igrave;nh. Nhưng c&aacute;i gai trong l&ograve;ng ta vẫn chưa được gỡ bỏ, n&oacute; l&agrave;m ta đau đớn, nhức nhối t&acirc;m can từng ng&agrave;y.</span></p> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ta nhắc về Hoạn Thư, vợ ch&agrave;ng, muốn xem th&aacute;i độ của ch&agrave;ng về việc n&agrave;y ra sao, nhưng ch&agrave;ng im lặng, giống như xưa khi ta bị vợ ch&agrave;ng lăng nhục, ch&agrave;ng cũng im lặng như vậy, ta chỉ c&ograve;n biết lắc đầu thở d&agrave;i. Ta cho Th&uacute;c Sinh lui xuống, đ&atilde; đến l&uacute;c gặp người phụ nữ kia rồi, Hoạn Thư được &aacute;p giải v&agrave;o, thấy ta th&igrave; hồn lạc ph&aacute;ch si&ecirc;u, chắc chẳng ngờ nổi bản th&acirc;n cũng c&oacute; ng&agrave;y h&ocirc;m nay. Người phụ nữ n&agrave;y đ&atilde; từng khiến ta chịu bao tủi hổ, đau đớn, đang đứng trước mặt ta, nhưng l&ograve;ng ta b&igrave;nh tĩnh đến lạ kỳ, kh&ocirc;ng nổi giận, qu&aacute;t mắng. Ta mỉm cười liếc mắt nh&igrave;n n&agrave;ng ta m&agrave; rằng: <em>&ldquo;Tiểu thư cũng c&oacute; ng&agrave;y h&ocirc;m nay, sao khi xưa kh&ocirc;ng nghĩ đến việc chừa cho ta một đường lui? Phải biết rằng gieo nh&acirc;n n&agrave;o gặp quả nấy, tiểu thư cũng đừng tr&aacute;ch ta v&ocirc; t&igrave;nh!&rdquo;.</em> Hoạn Thư nghe ta n&oacute;i vậy, th&igrave; lập tức dập đầu ph&acirc;n bua: <em>&ldquo;Th&uacute;y Kiều, c&ocirc; h&atilde;y hiểu cho ta, đều phận đ&agrave;n b&agrave;, lại gặp kiếp chồng chung, c&oacute; ghen tu&ocirc;ng ắt l&agrave; điều kh&ocirc;ng thể tr&aacute;nh khỏi. Nhưng c&ocirc; nhớ xem, l&uacute;c trước ta cũng chỉ muốn c&ocirc; ch&eacute;p kinh thư cho t&acirc;m thanh tịnh, l&uacute;c c&ocirc; bỏ trốn cũng kh&ocirc;ng hề đuổi theo, suy cho c&ugrave;ng cũng chỉ tr&aacute;ch bản th&acirc;n ta qu&aacute; y&ecirc;u Th&uacute;c Sinh, sợ mất ch&agrave;ng, m&agrave; l&agrave;m điều kh&ocirc;ng phải với c&ocirc;. Nay phần tội lỗi n&agrave;y ta xin nhận hết, chỉ mong c&ocirc; rộng l&ograve;ng tha thứ, ta xin khấu đầu tạ tội!&rdquo;</em>, n&oacute;i rồi lại dập đầu th&ecirc;m lần nữa. Ta mỉm cười, quả thật th&ocirc;ng minh, kh&aacute; khen cho l&yacute; lẽ sắc b&eacute;n, k&iacute;n kẽ một ch&uacute;t gi&oacute; cũng kh&ocirc;ng lọt nổi, ta c&ograve;n biết n&oacute;i th&ecirc;m lời n&agrave;o nữa? &Acirc;u cũng l&agrave; khi xưa v&igrave; bản th&acirc;n m&igrave;nh m&agrave; n&agrave;ng ta đau khổ, chắc g&igrave; đ&atilde; sung sướng hơn ta, thật x&oacute;t xa cho phận đ&agrave;n b&agrave;, th&ocirc;i c&oacute; lẽ o&aacute;n n&agrave;y kh&ocirc;ng cần b&aacute;o nữa rồi. Ta ra hiệu cho người thả Hoạn Thư ra, c&ograve;n bản th&acirc;n bước đến trước cửa nh&igrave;n trời xanh, nhủ thầm: <em>&ldquo;B&aacute;o &acirc;n, b&aacute;o o&aacute;n đều đ&atilde; trọn, bu&ocirc;ng xuống th&ocirc;i Th&uacute;y Kiều, từ nay về sau, qu&aacute; khứ chẳng c&ograve;n li&ecirc;n quan g&igrave; với tương lai, chỉ c&ograve;n Từ Hải&rdquo;.</em></span></p> </div> <div id="sub-question-5" class="box-question top20"> <p><span style="color: #000000;"><strong> C&acirc;u 3</strong></span></p> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><span style="color: #000000;"><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong><strong>Trả lời c&acirc;u 3 <strong>(trang 117 SGK Ngữ văn 9, tập 1):</strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></strong></span></p> </div> <p style="text-align: justify;"><span style="color: #000000;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;T&ocirc;i c&oacute; một c&ocirc; bạn rất th&acirc;n, ch&uacute;ng t&ocirc;i chơi với nhau từ thời hai đứa c&ograve;n rất nhỏ. T&igrave;nh bạn của t&ocirc;i cứ tưởng m&atilde;i tốt đẹp như thế cho đến khi t&ocirc;i lỡ bỏ qu&ecirc;n sinh nhật n&oacute;, chỉ v&igrave; mải m&ecirc; &ldquo;c&agrave;y&rdquo; một bộ phim mới nổi. N&oacute; kh&ocirc;ng hề giận hay tr&aacute;ch m&oacute;c t&ocirc;i, tuy vậy nhưng t&ocirc;i thấy c&oacute; lỗi nhiều lắm, cả ng&agrave;y chỉ cứ nghĩ m&atilde;i đến h&ocirc;m sinh nhật n&oacute;, người bạn th&acirc;n nhất l&agrave; t&ocirc;i thế n&agrave;o lại qu&ecirc;n b&eacute;ng đi, kh&ocirc;ng c&oacute; lấy một lời ch&uacute;c mừng. Để chuộc lỗi, ngay h&ocirc;m sau t&ocirc;i tặng b&ugrave; n&oacute; m&oacute;n qu&agrave; m&agrave; t&ocirc;i thức suốt đ&ecirc;m để l&agrave;m, chỉ hy vọng n&oacute; sẽ tha thứ cho t&ocirc;i. T&ocirc;i ước rằng n&oacute; cứ giận hay tr&aacute;ch m&oacute;c t&ocirc;i cũng được, chứ n&oacute; cứ dung t&uacute;ng cho t&ocirc;i thế n&agrave;y t&ocirc;i lại c&agrave;ng cảm thấy bản th&acirc;n thật tệ. N&oacute; cầm m&oacute;n qu&agrave; của t&ocirc;i, n&eacute;t mặt hạnh ph&uacute;c lắm, n&oacute; bảo t&ocirc;i: <em>&ldquo;M&agrave;y đừng thấy &aacute;y n&aacute;y nữa, thật sự tao kh&ocirc;ng để t&acirc;m đ&acirc;u, thấy m&agrave;y cứ ủ dột như vậy, tao kh&ocirc;ng muốn&rdquo;</em>. Nghe được c&acirc;u n&oacute;i đ&oacute; của n&oacute; t&ocirc;i thấy như được tho&aacute;t khỏi c&aacute;i g&ocirc;ng c&ugrave;m tội lỗi mấy h&ocirc;m vừa qua. Cũng từ đ&oacute; t&ocirc;i học được c&aacute;ch quan t&acirc;m để &yacute; mọi người hơn, v&agrave; cũng chưa từng qu&ecirc;n sinh nhật của những người th&acirc;n thiết bao giờ.</span></p> <p style="text-align: right;" align="right">&nbsp;</p> </div> <div id="end_sub_question_nav"></div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài