Viết bài tập làm văn số 1 – Văn tự sự (làm tại lớp)
Soạn bài Viết bài tập làm văn số 1 – Văn tự sự (làm tại lớp) SGK Ngữ văn 8 tập 1 chi tiết
<p style="text-align: justify;"><br /><!-- Quick Adsense WordPress Plugin: http://quickadsense.com/ --></p> <p style="text-align: justify;"><strong>Đề 1. Kể lại những kỉ niệm về ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi học</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn l&agrave;m b&agrave;i:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>1.&nbsp;</strong><strong>Mở b&agrave;i</strong>:</p> <p style="text-align: justify;">Nhắc lại kỉ niệm ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi học em thấy ấn tượng nhất (thời gian, địa điểm&hellip;).</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. <strong>Th&acirc;n b&agrave;i</strong>:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Cảm x&uacute;c đ&ecirc;m trước ng&agrave;y khai trường:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Vui mừng, h&aacute;o hức chuẩn bị đồ đạc (cặp s&aacute;ch, quần &aacute;o&hellip;).</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Hồi hộp, lo lắng, kh&ocirc;ng ngủ được.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Cảnh vật tr&ecirc;n đường tới trường.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Con đường tới trường với bố/ mẹ kh&aacute;c trở n&ecirc;n lạ thường.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cảnh bầu trời, h&agrave;ng c&acirc;y, chim ch&oacute;c&hellip;.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Tả về ng&ocirc;i trường mới</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Quang cảnh s&acirc;n trường: bạn b&egrave; mới, thầy c&ocirc; mới, học sinh kh&oacute;a tr&ecirc;n&hellip;</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cảnh lớp học: b&agrave;n ghế, c&aacute;ch trang tr&iacute; lớp học.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Tả về cảnh buổi lễ khai giảng</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Xếp h&agrave;ng ch&agrave;o cờ v&agrave; dự lễ khai giảng.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Thầy/ c&ocirc; hiệu trưởng ph&aacute;t biểu, đ&aacute;nh trống ch&agrave;o năm học mới.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ C&aacute;c tiết mục văn nghệ ch&agrave;o mừng lễ khai giảng.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cảm x&uacute;c khi được trở th&agrave;nh học sinh ngồi ph&iacute;a dưới lắng nghe thầy c&ocirc;.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; V&agrave;o nhận lớp học</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cảm x&uacute;c khi gặp v&agrave; nghe c&ocirc; gi&aacute;o chủ nhiệm l&agrave;m quen với lớp.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cảm x&uacute;c khi c&oacute; chỗ ngồi ri&ecirc;ng, c&oacute; bạn mới b&ecirc;n cạnh</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3.&nbsp;</strong><strong><strong>Kết b&agrave;i</strong></strong>: Khẳng định kỉ niệm ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi học lu&ocirc;n s&acirc;u đậm, đ&oacute; l&agrave; một phần của tuổi thơ.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Đề 2. Người ấy (bạn, thầy gi&aacute;o, c&ocirc; gi&aacute;o, người th&acirc;n&hellip;) sống m&atilde;i trong l&ograve;ng t&ocirc;i</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn l&agrave;m b&agrave;i:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>1. </strong><strong>Mở b&agrave;i</strong>:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;giới thiệu về người th&acirc;n lu&ocirc;n sống m&atilde;i trong tr&aacute;i tim em ( cha, mẹ, người th&acirc;n gia đ&igrave;nh, bạn th&acirc;n, thầy c&ocirc;, &hellip;)</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. <strong>Th&acirc;n b&agrave;i</strong>:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Giới thiệu bao qu&aacute;t: những đặc điểm nổi bật về ngoại h&igrave;nh</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ H&igrave;nh d&aacute;ng, nước da, m&aacute;i t&oacute;c, nụ cười, giọng n&oacute;i.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Đặc tả điểm đặc biệt nhất của ngoại h&igrave;nh (tự chọn).</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Điểm qua về t&iacute;nh c&aacute;ch, sở th&iacute;ch, th&aacute;i độ, nghề nghiệp, tuổi t&aacute;c.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Chọn đặc điểm quan trọng về t&iacute;nh c&aacute;ch, th&aacute;i độ khiến em thấy ấn tượng, đ&aacute;ng học hỏi.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Kỉ niệm đ&aacute;ng nhớ nhất với người đặc biệt đ&oacute;</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Cảm nghĩ, cảm nhận của em về người &ldquo;sống m&atilde;i trong l&ograve;ng&rdquo;.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3. <strong>Kết b&agrave;i</strong>:</strong> khẳng định t&igrave;nh cảm của m&igrave;nh d&agrave;nh cho người đặc biệt đ&oacute;.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Đề 3. T&ocirc;i thấy m&igrave;nh đ&atilde; lớn kh&ocirc;n.</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn l&agrave;m b&agrave;i:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>1. Mở b&agrave;i:</strong>&nbsp;Thời điểm em nhận ra sự trưởng th&agrave;nh của m&igrave;nh.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. <strong>Th&acirc;n b&agrave;i:&nbsp;</strong></strong>Sự trưởng th&agrave;nh về mặt: thể chất, tinh thần, suy nghĩ&hellip;</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; Đối với nữ</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Ngoại h&igrave;nh, v&oacute;c d&aacute;ng:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Chiều cao: cao hơn trước.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Giọng n&oacute;i: trong trẻo v&agrave; ngọt ng&agrave;o hơn.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Cơ thể: cơ thể ph&aacute;t triển tốt tr&ocirc;ng dịu d&agrave;ng, nữ t&iacute;nh hơn.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Tr&iacute; tuệ: Cảm th&aacute;y bản th&acirc;n hiểu r&otilde; m&igrave;nh, giải quyết vấn đề nhanh v&agrave; s&acirc;u sắc hơn.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; T&iacute;nh c&aacute;ch:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Bớt vội v&agrave;ng hơn trước, l&agrave;m mọi việc cẩn thận v&agrave; suy nghĩ ch&iacute;n chắn hơn.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Chăm chải chuốt, chăm lo cho vẻ b&ecirc;n ngo&agrave;i nhiều hơn trước khi đứng trước người kh&aacute;c.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Biết quan t&acirc;m tới mọi người xung quanh, biết thương y&ecirc;u v&agrave; giữ &yacute; hơn trước</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Hay thẹn th&ugrave;ng trước c&aacute;c bạn kh&aacute;c giới</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&ndash; C&aacute;c biểu hiện của sự kh&ocirc;n lớn:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Tự gi&aacute;c trong c&aacute;c hoạt động chăm s&oacute;c, vệ sinh c&aacute; nh&acirc;n m&agrave; kh&ocirc;ng cần mẹ phải nhắc nhở.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Gi&uacute;p đỡ bố mẹ c&ocirc;ng việc nh&agrave; một c&aacute;ch tự gi&aacute;c v&agrave; l&agrave;m chỉn chu.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Nhường nhịn em nhỏ &iacute;t tuổi hơn</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Biết thương y&ecirc;u v&agrave; quan t&acirc;m tới bố mẹ.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;+ Biết tự chăm s&oacute;c bản th&acirc;n chu đ&aacute;o hơn.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3. <strong>Kết b&agrave;i</strong>:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp;Qu&aacute; tr&igrave;nh kh&ocirc;n lớn, trưởng th&agrave;nh l&agrave; điều th&uacute; vị, hạnh ph&uacute;c.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;N&ecirc;u cảm nghĩ của bản th&acirc;n về sự trưởng th&agrave;nh.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>B&agrave;i tham khảo &ndash; Văn mẫu</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong><strong>Đề 1. Kể lại những kỉ niệm về ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi học</strong></strong></p> <p style="text-align: center;"><strong><strong>B&agrave;i l&agrave;m</strong></strong></p> <div class="Section2" style="text-align: justify;"> <p style="text-align: justify;">Tuổi thơ t&ocirc;i gắn liền với biết bao kỉ niệm, n&agrave;o l&agrave; vui, l&agrave; buồn. C&oacute; l&uacute;c, những kỉ niệm ấy l&agrave; những khoảng thời gian l&agrave;m cho t&ocirc;i kh&ocirc;ng thể n&agrave;o qu&ecirc;n đi được. Khoảnh khắc lu&ocirc;n l&agrave;m cho t&ocirc;i nhớ ch&iacute;nh l&agrave; những kỉ niệm ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n v&agrave;o học lớp s&aacute;u, v&agrave;o học một ng&ocirc;i trường cấp hai với biết bao điều l&iacute; th&uacute; xuất hiện.</p> <p style="text-align: justify;">H&ocirc;m ấy, trước ng&agrave;y khai trường, t&ocirc;i trằn trọc suốt đ&ecirc;m, kh&ocirc;ng thể n&agrave;o ngủ được. Bởi v&igrave; trong l&ograve;ng t&ocirc;i cảm thấy rất hồi hộp v&agrave; kh&ocirc;ng biết ng&agrave;y khai trường được diễn ra c&oacute; giống hồi t&ocirc;i học ở trường cấp một ng&agrave;y ấy hay kh&ocirc;ng? Cảm gi&aacute;c của t&ocirc;i v&agrave;o h&ocirc;m ấy kh&ocirc;ng t&agrave;i n&agrave;o tả được.&nbsp;Rồi ng&agrave;y m&agrave; t&ocirc;i lu&ocirc;n t&ograve; m&ograve; c&ugrave;ng đ&atilde; đến.</p> <p style="text-align: justify;">S&aacute;ng tinh mơ, lần đầu ti&ecirc;n t&ocirc;i dậy sớm. Xong xu&ocirc;i những việc c&aacute; nh&acirc;n, t&ocirc;i vội v&atilde; chạy v&agrave;o ph&ograve;ng với vẻ mặt hớn hở. T&ocirc;i nhanh tay lấy bộ đồng phục ra, tr&ocirc;ng n&oacute; mới v&agrave; trẳng tinh. T&ocirc;i nhẹ nh&agrave;ng thay bộ đồng phục ấy, cột l&ecirc;n th&ecirc;m chiếc khăn qu&agrave;ng đỏ thắm, nh&igrave;n v&agrave;o gương, t&ocirc;i tự nghĩ rằng, giờ m&igrave;nh đ&atilde; l&agrave; một nữ sinh cấp hai rồi, cần phải chững chạc hơn, ra vẻ nữ sinh hơn. Thay quần &aacute;o xong, t&ocirc;i chạy xuống phỏng ăn, ăn s&aacute;ng c&ugrave;ng gia đ&igrave;nh. Ai ai cũng bảo rằng t&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn hơn r&ocirc;i. T&ocirc;i cũng nghĩ vậy.</p> <p style="text-align: justify;">Ăn một bữa no n&ecirc; v&agrave;o buổi s&aacute;ng, t&ocirc;i vội ch&agrave;o tạm biệt cả nh&agrave; v&agrave; lấy chiếc xe đạp ra. T&ocirc;i chạy từ từ đến trường, cảm gi&aacute;c l&uacute;c bấy giờ của t&ocirc;i rất l&agrave; vui. Khi đến trường, to&agrave;n trường n&aacute;o nhiệt như những ng&agrave;y lễ vậy. <!-- Quick Adsense WordPress Plugin: http://quickadsense.com/ --></p> </div> <p style="text-align: justify;">Ngo&agrave;i cổng trường, cửa ch&iacute;nh mở toang ra đội trống liền xếp th&agrave;nh hai h&agrave;ng ngang, khi c&oacute; kh&aacute;ch hoặc gi&aacute;o vi&ecirc;n bước v&agrave;o, trống k&egrave;n sẽ vang l&ecirc;n như thể ch&agrave;o mừng họ vậy. S&acirc;n trước của trường treo những d&acirc;y với những l&aacute; cờ đủ m&agrave;u bay phấp phới. Mọi thứ tr&ocirc;ng rẩt mới mẻ v&agrave; lạ lẫm. C&aacute;c gi&aacute;o vi&ecirc;n c&ugrave;ng thế, c&aacute;c cỏ gi&aacute;o th&igrave; mặc những bộ &aacute;o d&agrave;i mới. C&ograve;n c&aacute;c thầy th&igrave; mặc những chiếc &aacute;o sơ mi trang trọng với chiếc c&agrave; vạt đủ m&agrave;u sẳc<sub>.</sub>&nbsp;B&ecirc;n trong trường c&oacute; s&acirc;n khấu to, b&ecirc;n tr&ecirc;n s&acirc;n khấu c&oacute; những b&oacute; hoa tươi d&ugrave;ng để trưng b&agrave;y. C&aacute;c cửa cầu thang đều đ&oacute;ng lại k&iacute;n m&iacute;t. Khối s&aacute;u ch&uacute;ng em được thầy tổng phụ tr&aacute;ch v&agrave; thầy gi&aacute;m thị sắp xếp h&agrave;ng lối cho từng lớp. C&ograve;n ba khối, bảy, t&aacute;m, ch&iacute;n được xếp theo sự điều động của thầy Sơn gi&aacute;m thị. Kh&ocirc;ng kh&iacute; l&uacute;c đ&oacute; rất n&aacute;o nhiệt. Mỗi lớp s&aacute;u ch&uacute;ng em được c&ocirc; chủ nhiệm mua cho mỗi lớp mười c&aacute;i bong b&oacute;ng. Buổi lề khai giảng bắt đầu, từng lớp ch&uacute;ng em được bước v&agrave;o tr&ecirc;n tấm thảm đỏ c&ugrave;ng với lời giới thiệu mỗi lớp của c&ocirc; dẫn chương tr&igrave;nh. Sau những lời giới thiệu ch&iacute;nh l&agrave; l&uacute;c ch&uacute;ng t&ocirc;i được thả l&ecirc;n trời những quả b&oacute;ng, l&agrave; l&uacute;c m&agrave; ai trong l&ograve;ng cũng thấy toại nguyện. Sau những lời giới thiệu, phần ph&aacute;t biểu c&ugrave;a thầy hiệu trưởng l&agrave; kết th&uacute;c buổi lễ, khi mồi học sinh to&agrave;n trường bước ra khỏi trường sau một buổi lễ khai giảng đầy niềm vui. T&ocirc;i nghĩ rằng từ nay t&ocirc;i ch&iacute;nh thức l&agrave; một nữ sinh cấp hai.</p> <div class="Section3" style="text-align: justify;"> <p style="text-align: justify;">Giờ đ&acirc;y t&ocirc;i đ&atilde; l&ecirc;n lớp t&aacute;m nhưng kỉ niệm ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n đi học quả thật rất đ&aacute;ng nhớ.Vừa được l&agrave;m quen với c&aacute;c bạn b&egrave;, vừa được học th&ecirc;m nhiều m&ocirc;n học mới v&agrave; cả qui luật mới. Một kỉ niệm tr&agrave;n đầy niềm vui sướng với m&ecirc;nh m&ocirc;ng, bao la những điều mới mẻ. Thật hạnh ph&uacute;c biết bao! Đ&uacute;ng l&agrave; một kỉ niệm kh&oacute; nhạt phai trong k&iacute; ức tuổi thơ t&ocirc;i.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Đề 2. C&ocirc; gi&aacute;o sống m&atilde;i trong l&ograve;ng t&ocirc;i.</strong></p> </div> <p style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i l&agrave;m</strong></p> <p style="text-align: justify;">L&aacute; c&acirc;y đ&atilde; rơi đầy tr&ecirc;n h&egrave; phố. Một năm học mới đ&atilde; bắt đầu khi m&ugrave;a thu về.Về theo m&ugrave;a thu, m&ugrave;a tựu trường l&agrave; những kỉ niệm ấm &aacute;p của những ng&agrave;y đầu ti&ecirc;n tới lớp. Đẹp đẽ nhất trong những h&igrave;nh ảnh th&acirc;n thương ấy l&agrave; c&ocirc; gi&aacute;o lớp Một của t&ocirc;i, c&ocirc; Đ&agrave;m Thu Hằng.</p> <p style="text-align: justify;">Năm ấy, c&ocirc; t&ocirc;i c&ograve;n rất trẻ. C&oacute; lẽ chỉ 27, 28 tuổi th&ocirc;i. C&ocirc; gi&aacute;o t&ocirc;i xinh lắm, xinh nhất trường. Khu&ocirc;n mặt c&ocirc; tr&ograve;n trịa, hiền h&ograve;a với đ&ocirc;i mắt n&acirc;u ấm &aacute;p. M&aacute;i t&oacute;c đen &oacute;ng &aacute;nh c&agrave;ng l&agrave;m nổi bật nước da hồng mịn m&agrave;ng của c&ocirc;. Quả thật, c&ocirc; t&ocirc;i rất xinh trong bộ quần &aacute;o giản dị ng&agrave;y thường l&ecirc;n lớp. C&ocirc; t&ocirc;i c&agrave;ng xinh hơn trong t&agrave; &aacute;o d&agrave;i rực rờ những buối s&aacute;ng thứ hai ch&agrave;o cờ c&oacute; nắng v&agrave;ng trải nhẹ. T&ocirc;i cứ nhớ m&atilde;i c&aacute;i nh&igrave;n &acirc;u yếm của c&ocirc; l&uacute;c hướng dẫn ch&uacute;ng t&ocirc;i xếp h&agrave;ng. T&ocirc;i kh&ocirc;ng sao qu&ecirc;n được b&agrave;n tay mềm mại đ&atilde; dắt t&ocirc;i l&iacute;u r&iacute;u đi diễu h&agrave;nh qua lễ đ&agrave;i trong ng&agrave;y khai giảng.</p> <p style="text-align: justify;">V&agrave;o lớp, c&ocirc; Hằng dạy ch&uacute;ng t&ocirc;i tập đọc, tập viết, tập l&agrave;m to&aacute;n. B&agrave;n tay c&ocirc; nắn n&oacute;t viết từng chữ mẫu tr&ecirc;n bảng đen. B&agrave;n tay c&ocirc; thoăn thoắt x&ograve;e que t&iacute;nh cho ch&uacute;ng t&ocirc;i tập l&agrave;m to&aacute;n. Giờ chơi, đ&ocirc;i b&agrave;n tay c&ocirc; lại vươn cao tung &nbsp;b&oacute;ng cho ch&uacute;ng t&ocirc;i c&ugrave;ng chạy nhảy chơi đ&ugrave;a. Đến bữa trưa, b&agrave;n tay c&ocirc; hối hả, nhịp nh&agrave;ng xới cơm, chan canh cho mỗi ch&uacute;ng t&ocirc;i. T&ocirc;i lớn kh&ocirc;n dần l&ecirc;n trong v&ograve;ng tay &acirc;u yếm của c&ocirc;.</p> <p style="text-align: justify;">Một lần, t&ocirc;i đ&atilde; l&agrave;m cho c&ocirc; hoảng sợ. H&ocirc;m ấy, cũng như mọi ng&agrave;y, t&ocirc;i m&ecirc;&nbsp;mệt với giấc ngủ trưa. Nghe tiếng trống đ&aacute;nh b&aacute;o thức, t&ocirc;i hốt hoảng&nbsp;dậy v&agrave; lao ra cửa. Thế l&agrave; t&ocirc;i va v&agrave;o cột ngo&agrave;i hi&ecirc;n. M&aacute;u chảy đầm đ&igrave;a. C&aacute;c&nbsp;bạn rối r&iacute;t gọi c&ocirc;. C&ocirc; Hằng chạy vội ra đỡ lấy t&ocirc;i. D&ugrave; đang sợ lắm, t&ocirc;i vẫn&nbsp;nh&igrave;n thấy c&ocirc; t&aacute;i đi, m&ocirc;i run run. Rồi c&ocirc; bế t&ocirc;i v&agrave;o. đặt nằm tr&ecirc;n b&agrave;n, băng cho t&ocirc;i vừa động vi&ecirc;n: &ldquo;Đừng kh&oacute;c con nh&eacute;. Kh&ocirc;ng chảy m&aacute;u nữa rồi &rdquo; Quả thật l&agrave; c&uacute; va chạm n&agrave;y đ&atilde; đế lại một vết sẹo&nbsp;nhỏ v&agrave; d&agrave;i chỉ bằng que tăm, nhưng n&oacute; đ&atilde; đem đến trong tim t&ocirc;i một h&igrave;nh ảnh &ldquo;c&ocirc; gi&aacute;o như mẹ hiền&rdquo;, c&ugrave;ng t&ocirc;i lớn dần l&ecirc;n theo năm th&aacute;ng.</p> <p style="text-align: justify;">Ng&agrave;y tổng kết năm học cũng l&agrave; ng&agrave;y t&ocirc;i chia tay c&ocirc; gi&aacute;o. T&ocirc;i vẫn nhớ như in buổi s&aacute;ng m&ugrave;a h&egrave; năm ấy. C&ocirc; Hằng mặc &aacute;o d&agrave;i m&agrave;u xanh da trời c&oacute; hoa nhổ lốm đốm trắng. T&oacute;c c&ocirc; b&uacute;i cao đế lộ r&otilde; khu&ocirc;n mặt hiền từ, xinh đẹp. Cả lớp ngồi im phăng phắc, mở to mắt nh&igrave;n c&ocirc;. C&oacute; lẽ c&ocirc; cũng x&uacute;c động n&ecirc;n tiếng n&oacute;i trầm v&agrave; nhỏ hơn b&igrave;nh thường: &ldquo;C&aacute;c con y&ecirc;u qu&yacute; của c&ocirc;. Thế l&agrave; hết một năm học rồi. C&aacute;c con đ&atilde; lớn th&ecirc;m một &iacute;t. C&ocirc; mong c&aacute;c con học giỏi, ngoan ngo&atilde;n v&agrave; sẽ nhớ về c&ocirc;, nhớ về c&aacute;c bạn&rdquo;. Rồi c&ocirc; đi từng b&agrave;n, nắm tay, xoa đầu tạm biệt từng th&agrave;nh vi&ecirc;n của lớp. Đến lượt m&igrave;nh, t&ocirc;i đưa cả hai tay nắm chặt tay c&ocirc; v&agrave; th&igrave; thầm: &ldquo;Con y&ecirc;u c&ocirc; lắm! Con xin cảm ơn c&ocirc;!&rdquo;.</p> <p style="text-align: justify;">T&ocirc;i đ&atilde; được học với c&aacute;c thầy (c&ocirc;) gi&aacute;o mới, nhưng mỗi độ thu về, đ&oacute;n năm học mới, t&ocirc;i lại thấy hiển hiện trước mắt t&ograve;i tấm &aacute;o d&agrave;i xanh c&oacute; hoa lốm đốm trắng v&agrave; b&agrave;n tay t&ocirc;i như ấm sực l&ecirc;n trong b&agrave;n tay c&ocirc; gi&aacute;o tự thuở n&agrave;o.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Đề 3. T&ocirc;i thấy m&igrave;nh đ&atilde; lớn kh&ocirc;n.</strong></p> <p style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i l&agrave;m</strong></p> <p style="text-align: justify;">Đ&atilde; bao giờ bạn tự hỏi bản th&acirc;n rằng, m&igrave;nh đ&atilde; lớn kh&ocirc;n. Đối với t&ocirc;i, điều đ&oacute; đ&atilde; trở th&agrave;nh hiện thực. Đ&uacute;ng l&agrave; như vậy, t&ocirc;i đ&atilde; lớn kh&ocirc;n.</p> <p style="text-align: justify;">Tuổi thơ của t&ocirc;i thật hạnh ph&uacute;c, một tuổi thơ &ecirc;m đềm. Kh&ocirc;ng gi&agrave;u sang ph&uacute; qu&iacute;, nhưng t&ocirc;i được sống trong v&ograve;ng tay y&ecirc;u thương của ba mẹ. Từ b&eacute; đến giờ, t&ocirc;i chưa phải chịu một nỗi khổ cực n&agrave;o, bởi v&igrave; t&ocirc;i lu&ocirc;n được ba mẹ săn s&oacute;c, bảo vệ. Cứ thế, t&ocirc;i đ&atilde; lớn dần. T&ocirc;i c&agrave;ng ph&aacute;t triển, c&agrave;ng cao lớn, th&igrave; ba mẹ t&ocirc;i lại dần dần gi&agrave; đi. T&ocirc;i đ&atilde; từng l&agrave;m cho mẹ kh&oacute;c bởi v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; hỗn l&aacute;o với mẹ, t&ocirc;i đ&acirc;u c&oacute; biết rằng những giọt nước mắt kia l&agrave; v&igrave; t&ocirc;i, l&agrave; v&igrave; những sai tr&aacute;i m&agrave; t&ocirc;i đ&atilde; g&acirc;y ra, những giọt nước mắt kia sẽ l&agrave;m cho mẹ t&ocirc;i th&ecirc;m gi&agrave;, v&agrave; c&oacute; khi n&agrave;o, n&oacute; sẽ đưa t&ocirc;i đến gần ng&agrave;y xa mẹ hơn. T&ocirc;i đ&atilde; từng l&agrave;m ba tức giận đến mức kh&ocirc;ng thể k&igrave;m n&eacute;n, ba đ&atilde; mắng t&ocirc;i rất nhiều, đ&atilde; đ&aacute;nh t&ocirc;i v&agrave;i c&aacute;i, nhưng trong th&acirc;m t&acirc;m của ba chỉ muốn t&ocirc;i n&ecirc;n người. Vậy m&agrave; t&ocirc;i đ&atilde; từng suy nghĩ rằng, ước g&igrave; m&igrave;nh lớn thật nhanh để c&oacute; thể sống ri&ecirc;ng, kh&ocirc;ng phải ở chung với ba mẹ, một cuộc sống tự do tự tại, kh&ocirc;ng ai c&oacute; thể ngăn cấm m&igrave;nh điều g&igrave;, v&agrave; kh&ocirc;ng cần phải nghe nhưng lời răn mắng của ba mẹ nữa.</p> <p style="text-align: justify;">Đ&uacute;ng vậy, t&ocirc;i đ&atilde; từng nghĩ như vậy đấy. Một &yacute; nghĩ thật tệ hại, một &yacute; nghĩ ngu xuẩn v&agrave; của một kẻ v&ocirc; ơn. Ngồi một m&igrave;nh trong ph&ograve;ng ri&ecirc;ng của m&igrave;nh, t&ocirc;i tự vắt tay l&ecirc;n tr&aacute;n suy nghĩ. Chỉ hai mươi, ba mươi năm nữa th&ocirc;i, đến l&uacute;c t&ocirc;i đ&atilde; trưởng th&agrave;nh, th&igrave; ước mơ lớn nhất của đời m&igrave;nh ch&iacute;nh l&agrave; mong những năm th&aacute;ng ngốc nghếch l&agrave;m ba mẹ buồn l&ograve;ng sẽ trở lại để t&ocirc;i sửa chữa, để t&ocirc;i l&agrave;m cho ba mẹ vui, lại được nằm trong v&ograve;ng tay ấm &aacute;p của mẹ, nghe lời chỉ bảo của ba, t&ocirc;i sẽ mong mỏi điều đ&oacute; đến ph&aacute;t kh&oacute;c, bởi v&igrave; c&oacute; lẽ, l&uacute;c đ&oacute;, ba mẹ chỉ c&ograve;n trong k&iacute; ức của bản th&acirc;n t&ocirc;i. T&ocirc;i tho&aacute;ng nghĩ đến điều n&agrave;y, m&agrave; trước đ&acirc;y t&ocirc;i chưa từng nghĩ tới, bởi v&igrave; một điều rằng, t&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn rồi.</p> <p style="text-align: justify;">T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn v&igrave; lời răn dạy của ba mẹ. T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn bởi v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; biết cảm nhận được nỗi đau về thể x&aacute;c khi ba mẹ phải vất vả nu&ocirc;i t&ocirc;i kh&ocirc;n lớn, nỗi đau tinh thần khi nghe những lời hỗn l&aacute;o từ đứa con đ&atilde; rứt ruột đẻ ra của ba mẹ. T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn bởi v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; biết suy nghĩ v&igrave; những lỗi lầm của ch&iacute;nh bản th&acirc;n m&igrave;nh g&acirc;y ra, thay v&igrave; đổ lỗi đ&oacute; cho người kh&aacute;c. T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn bởi v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; biết y&ecirc;u thương mọi người, chia sẻ cho mọi người, gi&uacute;p đỡ mọi người thay v&igrave; chỉ đ&oacute;n nhận t&igrave;nh y&ecirc;u thương, sự chia sẻ v&agrave; gi&uacute;p đỡ của người kh&aacute;c. T&ocirc;i đ&atilde; kh&ocirc;n lớn v&igrave; t&ocirc;i đ&atilde; biết vui trước niềm vui của người kh&aacute;c, biết buồn trong nỗi buồn của mọi người, biết căm phẫn trước những bất c&ocirc;ng v&agrave; biết rơi nước mắt trước những bất hạnh của cuộc đời.</p> <p style="text-align: justify;">T&ocirc;i đ&atilde; lớn trong cả t&acirc;m hồn của m&igrave;nh. T&ocirc;i sẽ lu&ocirc;n n&acirc;ng niu những hạnh ph&uacute;c như một m&oacute;n qu&agrave; m&agrave; thượng đế đ&atilde; ban tặng, v&agrave; tr&acirc;n trọng n&oacute; bằng cả tr&aacute;i tim. Thời gian đ&atilde; tr&ocirc;i qua t&ocirc;i một c&aacute;ch v&ocirc; cảm, m&agrave; giờ đ&acirc;y t&ocirc;i thấy n&oacute; qu&iacute; b&aacute;u như vi&ecirc;n kim cương, v&agrave; sự qu&iacute; gi&aacute; của n&oacute; t&ugrave;y thuộc v&agrave;o t&ocirc;i.</p> <p style="text-align: justify;">Kh&ocirc;ng l&acirc;u đ&acirc;u, chỉ v&agrave;i năm nữa th&ocirc;i, t&ocirc;i sẽ bước v&agrave;o cuộc đời, cuộc đời của ch&iacute;nh bản th&acirc;n m&igrave;nh, kh&ocirc;ng c&ograve;n v&ograve;ng tay của mẹ, kh&ocirc;ng c&ograve;n sự che chở của ba. T&ocirc;i sẽ tự m&igrave;nh bước tr&ecirc;n con đường ri&ecirc;ng của m&igrave;nh, v&agrave; sẽ tự nắm lấy ch&igrave;a kh&oacute;a để mở c&aacute;nh cửa của tương lai, c&aacute;nh cửa vươn tới ước mơ của t&ocirc;i.</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài