Nhớ rừng
Soạn bài Nhớ rừng SGK Ngữ văn 8 tập 2 chi tiết
<p><strong>VỀ T&Aacute;C GIẢ - T&Aacute;C PHẨM</strong></p> <p id="mcetoc_1fp61t6udb"><strong>1. T&aacute;c giả</strong></p> <p>- Thế Lữ (1907 - 1989), t&ecirc;n khai sinh l&agrave; Nguyễn Thứ Lễ.</p> <p>- Qu&ecirc; ở Bắc Ninh (nay thuộc huyện Gia L&acirc;m, H&agrave; Nội).</p> <p>- &Ocirc;ng l&agrave; nh&agrave; thơ ti&ecirc;u biểu nhất của phong tr&agrave;o Thơ mới (1932 - 1945) trong buổi đầu.</p> <p>- Thế Lữ đ&atilde; đ&oacute;ng g&oacute;p một phần quan trọng trong việc đổi mới thơ ca, đem lại thắng lợi cho thơ mới.</p> <p id="mcetoc_1fp61t6udc"><strong>2. T&aacute;c phẩm</strong></p> <p><strong>- Xuất xứ: </strong>Nhớ rừng l&agrave; một b&agrave;i thơ ti&ecirc;u biểu nhất của Thế Lữ v&agrave; l&agrave; t&aacute;c phẩm g&oacute;p phần mở đường cho sự thắng lợi của thơ mới.</p> <p><strong>- Bố cục:&nbsp;</strong>Gồm 3 phần:</p> <p>+ Phần 1. Từ đầu đến &ldquo; Với cặp b&aacute;o chuồng b&ecirc;n v&ocirc; tư lự &rdquo;. Cảnh ngộ bị giam h&atilde;m, t&acirc;m trạng uất hận của con hổ khi bị giam h&atilde;m.</p> <p>+ Phần 2. Tiếp theo đến &ldquo; Than &ocirc;i! Thời oan liệt nay c&ograve;n đ&acirc;u &rdquo;. Nỗi nhớ của con hổ về cảnh sơn l&acirc;m.</p> <p>+ Phần 3. Tiếp theo đến &ldquo; Của chồn ng&agrave;n năm cao cả, &acirc;m u &rdquo;. Nuối tiếc về thời oanh liệt trong qu&aacute; khứ.</p> <p>+ Phần 4. C&ograve;n lại. Niềm đau đớn của con hổ, c&ugrave;ng với giấc mộng về rừng thẳm.</p> <p><strong>- Thể thơ:&nbsp;</strong>B&agrave;i thơ Nhớ rừng được viết theo thể thơ t&aacute;m chữ.</p> <p style="text-align: justify;"><br /><!-- Quick Adsense WordPress Plugin: http://quickadsense.com/ --></p> <p style="text-align: justify;"><strong>ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</strong></p> <div class="Section1"> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 1.&nbsp;</strong>B&agrave;i thơ được t&aacute;c giả ngắt th&agrave;nh 5 đoạn, h&atilde;y cho biết nội dung mỗi đoạn.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- Đoạn 1: Cảnh ngộ bi kịch &mdash; bị t&ugrave; h&atilde;m, bị biến th&agrave;nh thứ đồ chơi của đ&aacute;m người nhỏ b&eacute; m&agrave; ngạo mạn, ngang bầy với &ldquo;bọn gấu dở hơi&rdquo;, &ldquo;cặp b&aacute;o (&hellip;) v&ocirc; tư lự&rsquo; v&agrave; t&acirc;m trạng uất hận, ngao ng&aacute;n đ&agrave;nh bu&ocirc;ng xu&ocirc;i bất lực của con hổ.</p> <p style="text-align: justify;">- Đoạn 2 v&agrave; đoạn 3: Nỗi nhung nhớ, niềm khao kh&aacute;t tự do m&atilde;nh liệt qua ho&agrave;i niệm về cảnh n&uacute;i rừng đại ng&agrave;n dữ dội, kỳ vĩ tương xứng với vẻ đẹp oai h&ugrave;ng, sức mạnh v&ocirc; bi&ecirc;n của vị ch&uacute;a sơn l&acirc;m.</p> <p style="text-align: justify;">- Đoạn 3, ngo&agrave;i nỗi nhớ, niềm khao kh&aacute;t tự do v&agrave; sự ki&ecirc;u h&atilde;nh c&ograve;n c&oacute; cả nỗi thất vọng, nuối tiếc với tiếng thở d&agrave;i chua x&oacute;t của ch&uacute;a te rừng xanh: &ldquo;Than &ocirc;i! Thời oanh liệt nay c&ograve;n đ&acirc;u?&rdquo;.</p> <p style="text-align: justify;">- Đoạn 4: Sự khinh gh&eacute;t của con hổ về vẻ đơn điệu, tầm thường v&agrave; giả dối của cảnh vườn B&aacute;ch th&uacute;, nơi ho&agrave;n to&agrave;n đối lập với chốn n&uacute;i rừng&nbsp; h&ugrave;ng vĩ&hellip;</p> <p style="text-align: justify;">- Đoạn 5: Niềm đau đớn v&agrave; v&ocirc; vọng của kẻ anh h&ugrave;ng sa cơ, đ&agrave;nh thả hồn trong &ldquo;giấc mộng ng&agrave;n to lớn&rdquo; &ndash; giấc mộng về rừng thẳm, giấc mộng tự do.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 2</strong>.&nbsp;Trong b&agrave;i thơ c&oacute; hai cảnh được mi&ecirc;u tả đầy ấn tượng: cảnh vườn b&aacute;ch th&uacute;, nơi con hổ bị nhốt (đoạn 1 v&agrave; đoạn 4); cảnh n&uacute;i rừng h&ugrave;ng vĩ, nơi con hổ ngự trị những ng&agrave;y xưa (đoạn 2 v&agrave; đoạn 3)</p> <p style="text-align: justify;">a. H&atilde;y ph&acirc;n t&iacute;ch từng cảnh tượng.</p> <p style="text-align: justify;">b. Nhận x&eacute;t việc sử dụng từ ngữ, h&igrave;nh ảnh, giọng điệu c&aacute;c c&acirc;u thơ trong đoạn 2 v&agrave; đoạn 3. Ph&acirc;n t&iacute;ch để l&agrave;m r&otilde; c&aacute;i hay của hai đoạn thơ n&agrave;y.</p> <p style="text-align: justify;">c. Qua sự đối lập s&acirc;u sắc giữa hai cảnh tượng thi&ecirc;n nhi&ecirc;n n&ecirc;u tr&ecirc;n, t&acirc;m sự con hổ ở vườn b&aacute;ch th&uacute; được thể hiện như thế n&agrave;o? T&acirc;m sự ấy c&oacute; g&igrave; gần gũi với t&acirc;m sự người d&acirc;n Việt Nam đương thời?</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">B&agrave;i thơ c&oacute; sự tương phản gay gắt giữa cảnh vườn B&aacute;ch th&uacute;, nơi con hổ bị nhốt (đoạn 1 v&agrave; đoạn 4) với cảnh n&uacute;i rừng h&ugrave;ng vĩ, nơi con hổ ngự trị những ng&agrave;y xưa (đoạn 2 v&agrave; 3)</p> <p style="text-align: justify;">a) Cảnh nơi vườn B&aacute;ch th&uacute; t&ugrave; t&uacute;ng (cũi sắt), nh&agrave;m tẻ (những cảnh &ldquo;kh&ocirc;ng đời n&agrave;o thay đổi&rdquo;, nh&acirc;n tạo (kh&ocirc;ng phải l&agrave; thế giới của tự nhi&ecirc;n), đều do b&agrave;n tay sửa sang, tỉa t&oacute;t của con người n&ecirc;n hết sức tầm thường giả dối, &ldquo;học đ&ograve;i, bắt chước&rdquo; đại ng&agrave;n hoang vu.</p> <p style="text-align: justify;">Đối lập với cảnh vườn b&aacute;ch th&uacute; tầm thường l&agrave; cảnh n&uacute;i rừng oai linh, h&ugrave;ng vĩ với vẻ th&acirc;m nghi&ecirc;m b&oacute;ng cả c&acirc;y gi&agrave; chứa đựng nhiều b&iacute; ẩn: &ldquo;hang tối&rdquo;, &ldquo;thảo hoa kh&ocirc;ng t&ecirc;n tuổi&rdquo;, &ldquo;rừng s&acirc;u b&iacute; mật&rdquo;, với những thanh &acirc;m dữ dội, man dại, &ldquo;gi&oacute; g&agrave;o ng&agrave;n&rdquo;, &ldquo;nguồn h&eacute;t n&uacute;i&rdquo;. Cảnh vật kh&ocirc;ng chỉ oai h&ugrave;ng, linh nghi&ecirc;m m&agrave; c&ograve;n rực rỡ v&ocirc; c&ugrave;ng, &ldquo;những đ&ecirc;m v&agrave;ng b&ecirc;n bờ suối&rdquo;, &ldquo;những ng&agrave;y mưa chuyển bốn phương ng&agrave;n&rdquo;, &ldquo;những b&igrave;nh minh c&acirc;y xanh nắng gội&rdquo;, những chiều l&ecirc;nh lảng m&aacute;u sau rừng&rdquo;, tươi vui v&ocirc; c&ugrave;ng: &ldquo;tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng&rdquo;.</p> <p style="text-align: justify;">⟹&nbsp;Căm hờn sự t&ugrave; t&uacute;ng, tầm thường. Vượt tho&aacute;t t&ugrave; h&atilde;m bằng nỗi nhớ đại ng&agrave;n.</p> </div> <p style="text-align: justify;">b) Đoạn 2 v&agrave; 3 l&agrave; hai đoạn hay nhất của b&agrave;i thơ mi&ecirc;u tả cảnh rừng n&uacute;i đại ng&agrave;n ph&oacute;ng kho&aacute;ng dữ dội m&agrave; thơ mộng v&agrave; h&igrave;nh ảnh vị ch&uacute;a rừng xanh uy nghi, lẫm liệt ngự trị trong vương quốc của n&oacute;.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Ớ đ&acirc;y, t&aacute;c giả đ&atilde; sử dụng những động từ, t&iacute;nh từ mạnh đế dựng n&ecirc;n sự kỳ vĩ của n&uacute;i rừng cũng như tư thế uy nghi của con m&atilde;nh th&uacute;: tung ho&agrave;nh, hống h&aacute;ch, g&agrave;o, h&eacute;t, th&eacute;t, dữ dội, d&otilde;ng dạc, cuộn, quắc. Cộng th&ecirc;m l&agrave; c&aacute;ch d&ugrave;ng đại từ xưng h&ocirc; &ldquo;Ta&rdquo; đầy quyền uy v&agrave; ki&ecirc;u h&atilde;nh, g&oacute;p phần t&ocirc;n xưng tư thế của vị ch&uacute;a sơn l&acirc;m.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; H&igrave;nh ảnh phong ph&uacute;, gợi cảm, đặc biệt gi&agrave;u chất tạo h&igrave;nh.</p> <p style="text-align: justify;">Giữa cảnh n&uacute;i rừng k&igrave; vĩ hiện l&ecirc;n (h&igrave;nh ảnh) oai linh của ch&uacute;a sơn l&acirc;m. Trước khi để con hổ xuất hiện, t&aacute;c giả dựng n&ecirc;n một kh&ocirc;ng gian rộng lớn, một kh&ocirc;ng kh&iacute; oai h&ugrave;ng kinh sợ. Khi rừng xanh &ldquo;th&eacute;t g&agrave;o kh&uacute;c trường ca dữ dội, ch&uacute;a sơn l&acirc;m xuất hiện. Trước hết l&agrave; b&agrave;n ch&acirc;n, một bước ch&acirc;n d&otilde;ng dạc đường ho&agrave;ng v&agrave; sau đ&oacute; mới l&agrave; tấm th&acirc;n với chiều d&agrave;i uốn lượn của tấm lưng &ldquo;lượn tấm th&acirc;n như s&oacute;ng cuộn nhịp nh&agrave;ng vờn b&oacute;ng &acirc;m thầm lả gai, cỏ sắc rất uyển chuyến, mềm mại &ndash; một vẻ đẹp của sự &ldquo;t&iacute;ch trữ sức mạnh&rdquo; (Vũ Quốc Phương). Cuối c&ugrave;ng, t&aacute;c giả tập trung thế hiện &aacute;nh mắt &ldquo;mắt thần khi đ&atilde; quắc l&agrave; khiến cho mọi vật đều im hơi&rdquo;. C&aacute;ch chọn lựa c&aacute;c chi tiết đ&atilde; gi&uacute;p t&aacute;c giả thể hiện được vẻ đẹp vừa dũng m&atilde;nh vừa mềm mại của ch&uacute;a sơn l&acirc;m. Nếu đoạn 2, Thế Lữ tập trung thế hiện c&aacute;c chi tiết của động t&aacute;c con m&atilde;nh th&uacute; th&igrave; đoạn 3 &ocirc;ng dựng n&ecirc;n những chi tiết lấy từ sinh hoạt của &aacute;c th&uacute;, từ đ&oacute;, người đọc cảm nhận đầy đủ vẻ đẹp v&agrave; sức mạnh của ch&uacute;a rừng xanh.&nbsp;C&oacute; bốn cảnh như một bộ tứ b&igrave;nh với những n&eacute;t đậm r&otilde;, những mảng m&agrave;u lớn đậm: đ&ecirc;m trăng, ng&agrave;y mưa, s&aacute;ng xanh chiều đỏ. Đối diện với bốn khung cảnh của thi&ecirc;n nhi&ecirc;n vũ trụ, con hố đều ở thế chế ngự với tư thế chủ động. C&oacute; khi l&agrave; thi sĩ mơ m&agrave;ng &ldquo;đứng uống &aacute;nh trăng tan&rdquo;, khi l&agrave; nh&agrave; hiền triết &ldquo;lặng ngắm giang sơn&rdquo;, khi th&agrave;nh bậc đế vương c&oacute; &ldquo;chim ca&rdquo; hầu &ldquo;giấc ngủ&rdquo;, khi lại l&agrave; bạo ch&uacute;a l&agrave;m chủ b&oacute;ng tối <!-- Quick Adsense WordPress Plugin: http://quickadsense.com/ --></p> <p style="text-align: justify;">Ở đoạn 3, sức mạnh của con m&atilde;nh th&uacute; kh&ocirc;ng c&ograve;n giới hạn chỉ trong xứ sở của m&igrave;nh m&agrave; mở ra phạm vi vũ trụ. Tập trung khắc họa uy quyền của vị ch&uacute;a tể rừng xanh, vũ trụ l&agrave; h&igrave;nh ảnh:</p> <p style="text-align: justify;">Đ&acirc;u những chiều l&ecirc;nh l&aacute;ng m&aacute;u sau rừng</p> <p style="text-align: justify;">Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt</p> <p style="text-align: justify;">Để ta chiếm lấy ri&ecirc;ng phần b&iacute; mật</p> <p style="text-align: justify;">H&igrave;nh ảnh rực rỡ v&agrave; dễ sợ trong gam m&agrave;u đỏ của m&aacute;u l&ecirc;nh l&aacute;ng. Nhưng đ&acirc;y kh&ocirc;ng phải m&agrave;u của con th&uacute; rừng xấu số n&agrave;o đ&oacute; m&agrave; của mặt trời trong gi&acirc;y ph&uacute;t hấp hối. &Aacute;nh t&agrave; dương l&uacute;c mặt trời sắp tắt qua cảm nhận của con m&atilde;nh th&uacute; ch&iacute;nh l&agrave; sắc m&agrave;u l&ecirc;nh l&aacute;ng đỏ. Nếu từ &ldquo;chết&rdquo; biến mặt trời th&agrave;nh một sinh thể đang hấp hối sau cuộc đọ sức gh&ecirc; gớm th&igrave; từ &ldquo;mảnh&rdquo; đ&atilde; n&acirc;ng cao vị thế ch&uacute;a sơn l&acirc;m. Mặt trời cũng chỉ l&agrave; &ldquo;m&aacute;nh&rdquo; m&agrave; th&ocirc;i, thật nhỏ b&eacute;! B&agrave;n ch&acirc;n ngạo nghễ của con th&uacute; như đ&atilde; dẫm đạp l&ecirc;n cả bầu trời v&agrave; c&aacute;i b&oacute;ng c&uacute;a n&oacute; như bao tr&ugrave;m cả vũ trụ. Thế Lữ, với h&igrave;nh ảnh đ&atilde; n&acirc;ng con m&atilde;nh th&uacute; n&agrave;y l&ecirc;n tầm v&oacute;c vũ trụ với b&uacute;t ph&aacute;p cường điệu.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash;&nbsp; Giọng điệu rất phong ph&uacute;: khi h&agrave;o h&ugrave;ng s&ocirc;i nối m&agrave; đĩnh đạc (Thuở tung ho&agrave;nh hống h&aacute;ch những ng&agrave;y xưa&hellip; Giữa chốn thảo hoa kh&ocirc;ng t&ecirc;n, kh&ocirc;ng tuổi), khi than thở nuối tiếc m&agrave; x&oacute;t xa, m&agrave; chất vấn. Giọng điệu đ&oacute; ph&ugrave; hợp t&acirc;m trạng con hổ từ đỉnh cao huy ho&agrave;ng của sự hồi tưởng, hố sực tỉnh cảnh ngộ t&ugrave; h&atilde;m.</p> <p style="text-align: justify;">c. Với việc tạo dựng hai cảnh tượng đối lập như đ&atilde; n&ecirc;u tr&ecirc;n, Thế Lữ đ&atilde; thể hiện th&agrave;nh c&ocirc;ng t&acirc;m sự con hố ở vuờn b&aacute;ch th&uacute;. Đ&oacute; l&agrave; nỗi bất h&ograve;a, ch&aacute;n gh&eacute;t thực tại tầm thường, t&ugrave; t&uacute;ng v&agrave; niềm khao kh&aacute;t tự do m&atilde;nh liệt.</p> <p style="text-align: justify;">Trước hết đ&acirc;y l&agrave; t&acirc;m trạng của nh&acirc;n vật l&atilde;ng mạn: kh&aacute;t khao vươn tới c&aacute;i cao cả, phi thường, kh&ocirc;ng chấp nhận c&aacute;i tầm thường, v&ocirc; nghĩa. Khao kh&aacute;t ấy l&agrave; một c&aacute;ch thức khẳng định c&aacute;i &ldquo;t&ocirc;i&rdquo;, khẳng định c&aacute; t&iacute;nh. Với khao kh&aacute;t đ&oacute;, con người l&atilde;ng mạn mang t&acirc;m trạng bất h&ograve;a với thực tại, bởi thực tại chỉ l&agrave; tầm thường b&oacute; buộc, giam h&atilde;m, đối lập với ước mơ, sự tự do, c&aacute;i cao c&aacute;.</p> <p style="text-align: justify;">Hơn thế, c&oacute; &yacute; kiến cho rằng t&acirc;m sự con hổ ở đ&acirc;y c&oacute; b&oacute;ng d&aacute;ng xa gần với t&acirc;m trạng người d&acirc;n Việt Nam mất nước l&uacute;c bấy giờ. Họ c&ugrave;ng sống trong cảnh n&ocirc; lệ &ldquo;bị nhục nhằn t&ugrave; h&atilde;m&rdquo;, c&ugrave;ng &ldquo;ngậm một khối căm hờn trong cũi sắt&rdquo;, c&ugrave;ng tiếc nhớ kh&ocirc;n ngu&ocirc;i &ldquo;thời oanh&nbsp;liệt&rdquo; với những trang sử vẻ vang của cha &ocirc;ng.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 3. </strong>Căn cứ v&agrave;o nội dung b&agrave;i thơ h&atilde;y giải th&iacute;ch v&igrave; sao t&aacute;c giả mượn &ldquo;lời con hổ ở vườn b&aacute;ch th&uacute;&rdquo;. Việc mượn lời đ&oacute; c&oacute; t&aacute;c dụng như thế n&agrave;o trong việc thể hiện nội dung cảm x&uacute;c b&agrave;i thơ?</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">Với h&igrave;nh ảnh con hổ, t&aacute;c giả đ&atilde; c&oacute; một biếu tượng rất th&iacute;ch hợp v&agrave; đẹp đẽ đế thể hiện chủ đề b&agrave;i thơ.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Con hổ c&oacute; một vẻ đẹp oai h&ugrave;ng, lại được coi l&agrave; ch&uacute;a sơn l&acirc;m, huy ho&agrave;ng đầy hống h&aacute;ch ớ chốn đại ng&agrave;n s&acirc;u thẳm, trong vũ trụ rộng lớn, nay bị giam h&atilde;m trong cũi sắt l&agrave; biếu tượng rất đắt về anh h&ugrave;ng chiến bại mang t&acirc;m sự u uất. U uất v&igrave; t&ugrave; t&uacute;ng, m&agrave; phải chấp nhận c&aacute;i tẻ nhạt, tầm thường.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Cảnh rừng kho&aacute;ng đạt, h&ugrave;ng vĩ &ndash; giang sơn của ch&uacute;a sơn l&acirc;m &ndash; l&agrave; biểu tượng của thế giới rộng lớn, tự do v&agrave; cao cả.&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Mượn lời con hổ để tr&aacute;nh sự kiểm duyệt ngặt ngh&egrave;o của thực d&acirc;n.</p> <p style="text-align: justify;">Việc mượn lời con hổ cũng l&agrave; c&aacute;ch để t&aacute;c giả dễ d&agrave;ng thể hiện t&acirc;m trạng, kh&aacute;t vọng tự do thầm k&iacute;n của m&igrave;nh.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 4*.&nbsp;</strong>Nh&agrave; ph&ecirc; b&igrave;nh Ho&agrave;i Thanh c&oacute; nhận x&eacute;t về thơ Thế Lữ: &ldquo;Đọc đ&ocirc;i b&agrave;i, nhất l&agrave; b&agrave;i Nhớ rừng, ta tưởng chừng thấy những chữ bị x&ocirc; đẩy, bị dằn vặt bởi một sức mạnh phi thường. Thế Lữ như một vi&ecirc;n tướng điều khiển đội qu&acirc;n Việt ngữ bằng những mệnh lệnh kh&ocirc;ng thể cưỡng được&rdquo; (Thi nh&acirc;n Việt Nam, Sđd). Em hiểu như thế n&agrave;o về &yacute; kiến đ&oacute;? Qua b&agrave;i thơ, h&atilde;y chứng minh.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Khi n&oacute;i &ldquo;tưởng chừng thấy những chữ bị x&ocirc; đẩy, bị dằn vặt bởi một sức mạnh phi thường&rdquo; l&agrave; Ho&agrave;i Thanh muốn khẳng định mạch cảm x&uacute;c s&ocirc;i tr&agrave;o m&atilde;nh liệt, chi phối mạnh mẽ việc sử dụng c&acirc;u chữ trong b&agrave;i thơ của Thế Lữ. Đ&acirc;y ch&iacute;nh l&agrave; một trong những đặc điểm ti&ecirc;u biểu của b&uacute;t ph&aacute;p l&atilde;ng mạn v&agrave; cũng l&agrave; yếu tố quan trọng tạo n&ecirc;n sức l&ocirc;i cuốn mạnh mẽ của t&aacute;c phẩm.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; Khi n&oacute;i &ldquo;Thế Lữ như một vi&ecirc;n tướng điều khiển đội qu&acirc;n Việt ngữ bằng những mệnh lệnh kh&ocirc;ng thể cưỡng được&rdquo; tức l&agrave; nh&agrave; ph&ecirc; b&igrave;nh khẳng định t&agrave;i năng của t&aacute;c giả trong việc sử dụng ng&ocirc;n ngữ tiếng Việt một c&aacute;ch chủ động, linh hoạt, phong ph&uacute;, ch&iacute;nh x&aacute;c v&agrave; đặc biệt hiệu quả để c&oacute; thể biểu đạt tốt nhất nội dung b&agrave;i thơ.</p> <p style="text-align: justify;">&ndash; &ldquo;Đội qu&acirc;n Việt ngữ&rdquo; c&oacute; thể bao gồm nhiều yếu tố như: từ ngữ (ở đ&acirc;y l&agrave; những từ ngữ diễn tả mạnh mẽ, đầy gợi cảm, gi&agrave;u chất tạo h&igrave;nh như khi đặc tả cảnh sơn l&acirc;m h&ugrave;ng vĩ, g&acirc;y cho người đọc ấn tượng đậm n&eacute;t về vẻ đẹp vừa phi thường tr&aacute;ng lệ, vừa thơ mộng), c&aacute;c cấu tr&uacute;c ngữ ph&aacute;p, nhịp điệu v&agrave; nhạc điệu phong ph&uacute;, gi&agrave;u sức biểu cảm (&acirc;m điệu dồi d&agrave;o, c&aacute;ch ngắt nhịp linh hoạt)</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài