7. Kể lại một truyện ngụ ngôn
Soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn SGK Ngữ Văn 7 tập 1 Chân trời sáng tạo - siêu ngắn
<div id="box-content"> <p><span style="color: #000000;"><strong class="content_question">Đề b&agrave;i</strong></span></p> <p><span style="color: #000000;"><strong>(trang 50, SGK Ngữ văn 7 t&acirc;̣p 1)</strong></span></p> <div class="content_method_container"> <p class="content_method_header"><span style="color: #000000;"><strong class="content_method">Phương ph&aacute;p giải - Xem chi tiết</strong></span></p> <div class="content_method_content"> <p><span style="color: #000000;">- Chọn m&ocirc;̣t truy&ecirc;̣n mà mình cho là đáng nhớ nh&acirc;́t đ&ecirc;̉ k&ecirc;̉</span></p> <p><span style="color: #000000;">- Xác định đ&ecirc;̀ tài, người nghe, mục đích, kh&ocirc;ng gian và thời gian nói</span></p> <p><span style="color: #000000;"><strong>Dàn ý:</strong></span></p> <p><span style="color: #000000;">- Mở đ&acirc;̀u: giới thi&ecirc;̣u c&acirc;u chuy&ecirc;̣n, nh&acirc;n v&acirc;̣t và n&ecirc;u c&acirc;u hỏi đ&ecirc;̉ người nghe có th&ecirc;̉ dự đoán v&ecirc;̀ bài học sau khi nghe k&ecirc;̉</span></p> <p><span style="color: #000000;">- Ph&acirc;̀n chính: k&ecirc;̉ theo di&ecirc;̃n bi&ecirc;́n c&acirc;u chuy&ecirc;̣n (từ sự ki&ecirc;̣n thứ nh&acirc;́t đ&ecirc;́n sự ki&ecirc;̣n cu&ocirc;́i cùng); giọng đi&ecirc;̣u thay đ&ocirc;̉i phù hợp, th&ecirc;̉ hi&ecirc;̣n tính hài hước ở những thời đi&ecirc;̉m c&acirc;̀n thi&ecirc;́t; có th&ecirc;̉ xen vào lời k&ecirc;̉ m&ocirc;̣t s&ocirc;́ từ ngữ, c&acirc;u văn mi&ecirc;u tả dáng vẻ, đi&ecirc;̣u b&ocirc;̣ của nh&acirc;n v&acirc;̣t;...</span></p> <p><span style="color: #000000;">- K&ecirc;́t thúc: n&ecirc;u nh&acirc;̣n xét, đánh giá chung của bản th&acirc;n v&ecirc;̀ c&acirc;u chuy&ecirc;̣n</span></p> </div> </div> <p><span style="color: #000000;"><strong class="content_detail">Lời giải chi tiết</strong></span></p> <p><span style="color: #000000;"><strong>Bài tham khảo: </strong>K&ecirc;̉ lại m&ocirc;̣t truy&ecirc;̣n ngụ ng&ocirc;n</span></p> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp; Tối thứ bảy h&agrave;ng tuần, t&ocirc;i đều được b&agrave; kể cho nghe truyện ng&agrave;y xưa. Trong đ&oacute; c&oacute; những c&acirc;u chuyện ngụ ng&ocirc;n tuy ngắn nhưng thật hay v&agrave; bổ &iacute;ch, gi&uacute;p con người thấy được nhiều b&agrave;i học trong cuộc sống. H&ocirc;m nay, b&agrave; đ&atilde; kể cho t&ocirc;i chuyện &ldquo;Ếch ngồi đ&aacute;y giếng&rdquo;.</span></p> <div> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; B&agrave; nội t&ocirc;i thuộc rất nhiều ca dao, tục ngữ, th&agrave;nh ngữ... V&igrave; thế khi n&oacute;i chuyện bà hay ch&ecirc;m v&agrave;o đ&oacute; những c&acirc;u tục ngữ lạ m&agrave; t&ocirc;i kh&ocirc;ng hiểu. Những l&uacute;c như thế b&agrave; lại cặn kẽ giảng giải. H&ocirc;m nay, b&agrave; n&oacute;i về c&acirc;u tục ngữ &ldquo;Ếch ngồi đ&aacute;y giếng&rdquo; chỉ những kẻ d&ugrave; hiểu biết rất hạn hẹp nhưng l&uacute;c n&agrave;o cũng hu&ecirc;nh hoang, tự đắc. Rồi để giải th&iacute;ch cho t&ocirc;i hiểu hơn, b&agrave; kể lại cho t&ocirc;i nguồn gốc c&acirc;u th&agrave;nh ngữ ấy.</span></p> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Ng&agrave;y xưa, c&oacute; một ch&uacute; ếch sống trong một c&aacute;i giếng nhỏ. V&igrave; sống ở đ&oacute; l&acirc;u ng&agrave;y n&ecirc;n n&oacute; kh&ocirc;ng biết thế giới ở ngo&agrave;i kia ra sao. Xung quanh n&oacute; chỉ c&oacute; v&agrave;i con cua, ốc, nh&aacute;i b&eacute; nhỏ... n&ecirc;n nó tưởng rằng m&igrave;nh l&agrave; to l&agrave; mạnh nhất. Ếch ta tự h&agrave;o lắm về tiếng k&ecirc;u ồm ộp của m&igrave;nh. Mỗi khi n&oacute; k&ecirc;u l&agrave;m vang động cả c&aacute;i giếng nhỏ, khiến những con vật nhỏ khác rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ m&igrave;nh rất oai. Ngẩng mặt l&ecirc;n nh&igrave;n trời, n&oacute; thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ kh&ocirc;ng cao v&agrave; rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta ki&ecirc;u h&atilde;nh lắm v&agrave; cho rằng trời qu&aacute; b&eacute; nhỏ c&ograve;n n&oacute; mới xứng l&agrave; một vị ch&uacute;a tể. Suy nghĩ ấy đ&atilde; l&agrave;m cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong c&aacute;i nh&igrave;n của ếch th&igrave; chẳng c&oacute; ai bằng n&oacute; cả. Thế n&ecirc;n, một năm trời mưa to, nước trong giếng d&acirc;ng cao, đưa ếch ta ra ngo&agrave;i. Quen c&aacute;i nh&igrave;n cũ, quen c&aacute;ch nghĩ cũ, ếch hu&ecirc;nh hoang đi lại tr&ecirc;n đường, đi khắp nơi như chốn kh&ocirc;ng người. Theo th&oacute;i quen, n&oacute; cất tiếng k&ecirc;u ồm ộp v&agrave; tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đ&aacute;y giếng kia. N&oacute; đưa cặp mắt l&ecirc;n nh&igrave;n v&agrave; vẫn cho rằng bầu trời b&eacute; tẹo như c&aacute;i vung n&ecirc;n chẳng để &yacute; g&igrave; đến xung quanh. Bỗng n&oacute; thấy tối sầm lại, kh&ocirc;ng nh&igrave;n r&otilde; g&igrave; nữa. Một vật g&igrave; rất lớn che mất tầm nh&igrave;n của n&oacute;. N&oacute; đ&acirc;u biết rằng đ&oacute; l&agrave; ch&acirc;n của một con tr&acirc;u n&ecirc;n đ&atilde; bị dẫm bẹp. Thế l&agrave; hết đời một con ếch ng&ocirc;ng ngh&ecirc;nh.</span></p> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Nghe c&acirc;u chuyện b&agrave; kể, t&ocirc;i thấy ch&uacute; ếch con thật đ&aacute;ng ch&ecirc; tr&aacute;ch. Có nhi&ecirc;̀u người trẻ, &iacute;t kinh nghiệm, ít hiểu biết nhưng lại l&agrave; những người c&oacute; t&iacute;nh c&aacute;ch hung hăng, hu&ecirc;nh hoang, ng&ocirc;ng ngh&ecirc;nh nhiều nhất. C&oacute; lẽ v&igrave; c&ograve;n chưa hiểu biết nhiều n&ecirc;n họ mới l&agrave;m những việc k&eacute;m hiểu biết. Do đó, những người trẻ tuổi phải cố gắng mở rộng tầm hiểu biết của m&igrave;nh, kh&ocirc;ng chỉ trong s&aacute;ch vở m&agrave; c&ograve;n nhiều lĩnh vực kh&aacute;c, kh&ocirc;ng chủ quan hay ki&ecirc;u ngạo. Những t&iacute;nh c&aacute;ch đ&oacute; chỉ l&agrave;m hỏng một con người m&agrave; th&ocirc;i, đ&ocirc;i khi c&ograve;n l&agrave;m cho người kh&aacute;c bị tổn thương nữa.</span></p> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp; Bao giờ kể chuyện xong b&agrave; cũng gi&uacute;p t&ocirc;i r&uacute;t ra những b&agrave;i học quý b&aacute;u, kh&ocirc;ng cao sang, xa vời m&agrave; rất thực tế, gần gũi. T&ocirc;i lu&ocirc;n lắng nghe những điều b&agrave; dặn để &aacute;p dụng v&agrave;o cuộc sống. Bản th&acirc;n t&ocirc;i cũng như tất cả mọi người, kh&ocirc;ng ai l&agrave; ho&agrave;n hảo n&ecirc;n lu&ocirc;n phải học hỏi lẫn nhau, những khiếm khuyết của m&igrave;nh sẽ được tri thức của người kh&aacute;c bổ sung v&agrave; ngược lại. Do đ&oacute;, kh&ocirc;ng được giấu điểm yếu k&eacute;m. B&agrave; c&ograve;n bảo t&ocirc;i phải học thật chăm để kh&ocirc;ng bị k&eacute;m hiểu biết, c&oacute; như thế mới kh&ocirc;ng suy nghĩ hay h&agrave;nh động thiếu hiểu biết. Quả thực những điều b&agrave; dặn d&ograve; t&ocirc;i đ&ograve;i hỏi một sự cố gắng nỗ lực v&agrave; tự gi&aacute;c rất lớn nhưng d&ugrave; có thế n&agrave;o thì t&ocirc;i cũng kh&ocirc;ng thể để m&igrave;nh như ch&uacute; ếch ngồi đ&aacute;y giếng được.</span></p> </div> <div style="text-align: center; margin-top: 10px; margin-bottom: 10px;"><span style="color: #000000;"><!-- lgh-detail-inject-middle-content --></span></div> <p><span style="color: #000000;">&nbsp;&nbsp; &nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;Truyện ngụ ng&ocirc;n Ếch ngồi đ&aacute;y giếng của &ocirc;ng cha ta thật s&acirc;u sắc: N&oacute;i chuyện của lo&agrave;i vật nhưng mục đ&iacute;ch l&agrave; n&oacute;i chuyện lo&agrave;i người. Bất kỳ ai khi đọc truyện cũng sẽ tự r&uacute;t ra được cho m&igrave;nh b&agrave;i học cần thiết v&agrave; bổ &iacute;ch.</span></p> <p><span style="color: #000000;">CoLearn.vn</span></p> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài