7. Kể lại một truyện ngụ ngôn
Soạn bài Kể lại một truyện ngụ ngôn SGK Ngữ Văn 7 tập 1 CTST chi tiết
<div id="box-content">
<p dir="ltr"><strong style="font-family: -apple-system, BlinkMacSystemFont, 'Segoe UI', Roboto, Oxygen, Ubuntu, Cantarell, 'Open Sans', 'Helvetica Neue', sans-serif;">Các bước để kể lại một truyện ngụ ngôn:</strong></p>
<p dir="ltr"><strong>- Bước 1: Xác định đề tài, người nghe, mục đích, không gian và thời gian nói</strong></p>
<p dir="ltr"><strong>- Bước 2: Lập Dàn ý:</strong></p>
<p dir="ltr">- Mở đầu: giới thiệu câu chuyện, nhân vật và nêu câu hỏi để người nghe có thể dự đoán về bài học sau khi nghe kể</p>
<p dir="ltr">- Phần chính: kể theo diễn biến câu chuyện (từ sự kiện thứ nhất đến sự kiện cuối cùng); giọng điệu thay đổi phù hợp, thể hiện tính hài hước ở những thời điểm cần thiết; có thể xen vào lời kể một số từ ngữ, câu văn miêu tả dáng vẻ, điệu bộ của nhân vật;...</p>
<p dir="ltr">- Kết thúc: nêu nhận xét, đánh giá chung của bản thân về câu chuyện</p>
<p dir="ltr"><strong>Bài tham khảo:</strong></p>
<p dir="ltr">Trong một lần ngồi nói chuyện với tôi, bố có kể lại rằng hồi còn là thiếu niên bố tôi là một người rất kiêu ngạo. Để thay đổi bố tôi, ông tôi đã kể cho bố nghe câu chuyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ. </p>
<p>Chuyện kể rằng vào một buổi sáng mùa thu tiết trời mát mẻ, Rùa ra bãi cỏ tập chạy. Một chú Thỏ đi qua trông thấy mỉa mai châm chọc nói: “Đồ chậm như sên. Mày mà cũng đòi tập chạy à?”. Thấy Thỏ nói vậy, Rùa thủng thẳng đáp: “Anh đừng giễu tôi. Anh với tôi thử chạy thi xem ai hơn ai?”. Thỏ vểnh tai lên tự đắc nói: “Được, được! Mày dám chạy thi với ta sao? Ta chấp mày một nửa đường đó”.</p>
<p>Rùa không nói gì, biết mình chậm chạp nên cố sức chạy thật nhanh, cả chặng đường dài không dám dừng lại nghỉ ngơi. Còn Thỏ nhìn theo mỉm cười, nó nghĩ: “Ta chưa cần chạy vội, đợi Rùa gần tới đích ta phóng cũng vừa”. Thế rồi nó lại nhởn nhơ nhìn trời, nhìn mây. Thỉnh thoảng lại nhấm nháp vài ngọn cỏ non, có vẻ khoan khoái lắm.</p>
<p>Bỗng nghĩ đến cuộc thi, nó thấy Rùa đã sắp tới đích, cậu ta cắm cổ chạy thục mạng. Còn đâu cái dáng vẻ ung dung, khoan khoái tự đắc của Thỏ khi nãy. Nhưng không kịp nữa rồi vì Rùa đã tới đích trước nó. Thỏ trở thành người đến sau, một kẻ thua cuộc trước chú Rùa nổi tiếng chậm chạp.</p>
<p dir="ltr">Kể hết truyện, bố không quên hỏi tôi về bài học mà tôi rút ra được. Tôi tự tin đáp bố rằng bài học từ câu chuyện là chớ vội chủ quan, tự kiêu sẽ nhận kết cục không tốt như Thỏ. Bố tôi cười đáp: "Chưa hết đâu con ạ!". Thì ra, Thỏ là người biết điểm mạnh của mình nhưng lại quá tự tin vào khả năng ấy mới dẫn đến thua cuộc. Qua câu chuyện, bố muốn nhắn nhủ đến tôi hãy biết đâu là điểm mạnh của mình và tận dụng để phát triển. Tuy nhiên, cũng không quên học hỏi bài học từ Rùa. Đó là biết điểm yếu của mình ở đâu và không ngừng bền bỉ, nỗ lực để khắc phục điểm yếu đó. Chỉ khi biết kết hợp giữa hai điều đó thì con người mới có thể thành công.</p>
<p dir="ltr">Bố tôi rất ít nói nhưng những câu chuyện bố kể cho tôi nghe luôn chứa bài học quý báu, không cao sang, xa vời mà rất thực tế, gần gũi. Tôi luôn lắng nghe những điều bố dặn để áp dụng vào cuộc sống. Truyện ngụ ngôn Rùa và Thỏ đã cho tôi bài học thật sâu sắc: Nói chuyện của loài vật nhưng mục đích là nói chuyện loài người. Bất kỳ ai khi đọc truyện cũng sẽ tự rút ra được cho mình bài học cần thiết và bổ ích.</p>
</div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài