6. Viết bài văn kể lại một truyện truyền thuyết học cổ tích
Soạn bài Viết bài văn kể lại một truyện truyền thuyết học cổ tích
<div id="box-content"> <div style="height: auto !important;" data-id="sp-target-div-outstream"><strong>Bước 1: Chuẩn bị (</strong><strong>trang 28 SGK Ngữ văn 6 tập 1)</strong></div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <p>- Đọc lại truyền thuyết <em>Th&aacute;nh Gi&oacute;ng</em>; ghi lại những sự kiện ch&iacute;nh; tưởng tượng về nh&acirc;n vật Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> <p>- Suy nghĩ về những chi tiết, h&igrave;nh ảnh, từ ngữ biểu cảm c&oacute; thể th&ecirc;m v&agrave;o&nbsp;(trong đ&oacute; c&oacute; c&aacute;ch kết th&uacute;c truyện).</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- Sự việc ch&iacute;nh:</p> <p style="text-align: justify;">(1) Sự ra đời của Gi&oacute;ng;</p> <p style="text-align: justify;">(2) Gi&oacute;ng biết n&oacute;i v&agrave; nhận tr&aacute;ch nhiệm đ&aacute;nh giặc;</p> <p style="text-align: justify;">(3) Gi&oacute;ng lớn nhanh như thổi;</p> <p style="text-align: justify;">(4) Gi&oacute;ng vươn vai th&agrave;nh tr&aacute;ng sĩ mặc &aacute;o gi&aacute;p sắt, cưỡi ngựa sắt, cầm roi sắt ra trận đ&aacute;nh giặc;</p> <p style="text-align: justify;">(5) Th&aacute;nh Gi&oacute;ng đ&aacute;nh tan giặc;</p> <p style="text-align: justify;">(6) Th&aacute;nh Gi&oacute;ng l&ecirc;n n&uacute;i, cởi gi&aacute;p sắt bỏ lại, bay về trời.</p> <p style="text-align: justify;">(7) Vua phong danh hiệu v&agrave; lập đền thờ.</p> <p style="text-align: justify;">(8) Những dấu t&iacute;ch c&ograve;n lại của chuyện Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> <p style="text-align: justify;">- Suy nghĩ về những chi tiết, h&igrave;nh ảnh, từ ngữ biểu cảm c&oacute; thể th&ecirc;m v&agrave;o&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;">+ Mở đầu:</p> <p style="text-align: justify;"><strong>&nbsp; &nbsp; &nbsp; Ng&agrave;y xửa ng&agrave;y xưa,</strong>&nbsp;v&agrave;o thời vua H&ugrave;ng Vương thứ mười s&aacute;u, c&oacute; một đ&ocirc;i vợ chồng&nbsp;<strong>tuy đ&atilde; gi&agrave;</strong>&nbsp;nhưng vẫn chẳng c&oacute; lấy một mụn con<strong>. Hai &ocirc;ng b&agrave; l&atilde;o nổi tiếng l&agrave; người hiền l&agrave;nh, đ&ocirc;n hậu ở l&agrave;ng Gi&oacute;ng nhưng kh&ocirc;ng hiểu sao lại chịu sự kh&ocirc;ng may mắn như vậy.</strong>&nbsp;<strong>Cho đến một ng&agrave;y</strong>, khi b&agrave; l&atilde;o đi ra đồng th&igrave; chợt thấy một dấu ch&acirc;n to khổng lồ.&nbsp;<strong>Lấy l&agrave;m ngạc nhi&ecirc;n</strong>, b&agrave; l&atilde;o đưa ch&acirc;n m&igrave;nh v&agrave;o ướm thử để đo xem dấu vết ch&acirc;n đ&oacute; to đến cỡ n&agrave;o.<strong>&nbsp;Thời gian thấm tho&aacute;t tr&ocirc;i đi</strong>, b&agrave; l&atilde;o chẳng c&ograve;n nhớ đến vết ch&acirc;n ng&agrave;y xưa nữa th&igrave; bỗng một ng&agrave;y b&agrave; c&oacute; thai....</p> <p style="text-align: justify;">+ <strong>Kết th&uacute;c:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>&nbsp; &nbsp; &nbsp; Khi trời đất đ&atilde; sạch b&oacute;ng giặc,</strong>&nbsp;<strong>Gi&oacute;ng phi ngựa bay về n&uacute;i S&oacute;</strong>c, cởi bỏ &aacute;o gi&aacute;p sắt, v&aacute;i tạ mẹ rồi bay về trời.<strong>&nbsp;Sau khi thắng trận</strong>, để nhớ ơn người anh h&ugrave;ng, vua H&ugrave;ng sai lập đền thờ Gi&oacute;ng ở l&agrave;ng qu&ecirc;,&nbsp;<strong>phong Gi&oacute;ng l&agrave;m Ph&ugrave; Đổng Thi&ecirc;n Vương, phong mẹ Gi&oacute;ng l&agrave; Th&aacute;nh Mẫu Bảo Vương, cho l&agrave;ng c&oacute; x&oacute;m Ban nơi Gi&oacute;ng sinh ra được đặt t&ecirc;n l&agrave; l&agrave;ng Ph&ugrave; Đổng.&nbsp;</strong></p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Hiện nay vẫn c&ograve;n đền thờ ở l&agrave;ng Ph&ugrave; &ETH;ổng, tục gọi l&agrave; l&agrave;ng Gi&oacute;ng. Mỗi năm đến th&aacute;ng tư l&agrave;ng mở hội to lắm.&nbsp;<strong>Người ta kể rằng</strong> những bụi tre đằng ng&agrave; ở huyện Gia B&igrave;nh v&igrave; ngựa phun lửa bị ch&aacute;y mới ngả m&agrave;u v&agrave;ng &oacute;ng như thế, c&ograve;n những vết ch&acirc;n ngựa nay th&agrave;nh những hồ ao li&ecirc;n tiếp. Người ta c&ograve;n n&oacute;i khi ngựa th&eacute;t lửa, lửa đ&atilde; thi&ecirc;u ch&aacute;y một l&agrave;ng, cho n&ecirc;n l&agrave;ng đ&oacute; về sau gọi l&agrave; L&agrave;ng Ch&aacute;y.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Bước 2: T&igrave;m &yacute; v&agrave; lập d&agrave;n &yacute; (trang 29 SGK Ngữ văn 6 tập 1)</strong></p> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <p>- T&igrave;m &yacute; bằng c&aacute;ch đặt ra v&agrave; trả lời c&aacute;c c&acirc;u hỏi như:</p> <p>+ Truyền thuyết <em>Th&aacute;nh Gi&oacute;ng</em> kể lại chuyện g&igrave;?</p> <p>+ Truyện c&oacute; những sự kiện v&agrave; nh&acirc;n vật ch&iacute;nh n&agrave;o?</p> <p>+ Diễn biến của c&acirc;n chuyện (mở đ&acirc;̀u, ph&aacute;t triển, kết th&uacute;c) ra sao?</p> <p>+ C&oacute; thể th&ecirc;m, bớt những chi tiết, h&igrave;nh ảnh,... của truyện n&agrave;y như thế n&agrave;o?</p> <p>+ Truyện gợi cho em những suy nghĩ, cảm x&uacute;c g&igrave;?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p>1. Mở b&agrave;i: Giới thiệu về truyền thuyết Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> <p>2. Th&acirc;n b&agrave;i: Kể lại c&acirc;u chuyện dựa tr&ecirc;n c&aacute;c sự kiện ch&iacute;nh trong truyện Th&aacute;nh Gi&oacute;ng đ&atilde; học bằng lời văn của em.</p> <p>* Ho&agrave;n cảnh ra đời kh&aacute;c thường của Gi&oacute;ng:</p> <p>+ Gi&oacute;ng xin đi đ&aacute;nh giặc v&agrave; lớn nhanh như thối.</p> <p>+ Gi&oacute;ng ra trận đ&aacute;nh giặc.</p> <p>+ Giặc tan, Th&aacute;nh Gi&oacute;ng cưỡi ngựa sắt bay vẻ trời.</p> <p>* Chiến c&ocirc;ng của Gi&oacute;ng:</p> <p>+ Vua ghi nhớ c&ocirc;ng ơn Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> <p>+ Gi&oacute;ng c&ograve;n đề lại nhiều dấu t&iacute;ch.</p> <p>3. Kết b&agrave;i: N&ecirc;u cảm nghĩ của em về truyện hoặc nh&acirc;n vật ch&iacute;nh trong truyện Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> </div> <p><strong>Bước 3: Viết (</strong><strong>trang 29 SGK Ngữ văn 6 tập 1)</strong></p> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;">Dựa v&agrave;o d&agrave;n &yacute;, viết th&agrave;nh b&agrave;i văn kể về truyền thuyết <em>Th&aacute;nh Gi&oacute;ng</em>. Tham khảo đoạn văn kể lại sự kiện trong bảng sau v&agrave; viết lời kể cho c&aacute;c sự kiện tiếp theo:</p> <table style="width: 100%;" border="1" cellspacing="0" cellpadding="0"> <tbody> <tr> <td valign="top" width="126"> <p align="center"><strong>Sự vi&ecirc;̣c chính</strong></p> </td> <td valign="top" width="498"> <p align="center"><strong>Lời văn của em</strong></p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Hoàn cảnh ra đời khác thường của Gióng</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>C&acirc;u chuy&ecirc;̣n &acirc;́y xảy ra từ đời Hùng Vương thứ sáu. Ở làng Gióng có hai &ocirc;ng bà già n&ocirc;̉i ti&ecirc;́ng là s&ocirc;́ng phúc đức. Hai &ocirc;ng bà r&acirc;́t mong có m&ocirc;̣t đứa con. Th&ecirc;́ r&ocirc;̀i, m&ocirc;̣t h&ocirc;m, bà ra đ&ocirc;̀ng tr&ocirc;ng th&acirc;́y m&ocirc;̣t v&ecirc;́t ch&acirc;n r&acirc;́t to, li&ecirc;̀n đặt bàn ch&acirc;n mình l&ecirc;n ướm thử. Kh&ocirc;ng ngờ v&ecirc;̀ nhà bà mang thai.</p> <p>Đi&ecirc;̀u kì lạ là mãi 12 tháng sau bà mới sinh được m&ocirc;̣t c&acirc;̣u bé mặt mũi r&acirc;́t kh&ocirc;i ng&ocirc;. Hai vợ ch&ocirc;̀ng mừng rỡ v&ocirc; cùng. Nhưng kì lạ hơn nữa là đứa trẻ đã l&ecirc;n ba tu&ocirc;̉i mà v&acirc;̃n kh&ocirc;ng bi&ecirc;́t nói, bi&ecirc;́t cười, cũng chẳng bi&ecirc;́t đi, cứ đặt đ&acirc;u thì nằm đ&acirc;́y.</p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Gióng xin đi đánh giặc và lớn nhanh như th&ocirc;̉i</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>Bấy giờ giặc &Acirc;n thế mạnh như chẻ tre tr&agrave;n v&agrave;o x&acirc;m lược nước ta. Đất nước l&acirc;m nguy, nh&agrave; vua b&egrave;n sai sứ giả đi khắp nơi t&igrave;m người t&agrave;i giỏi cứu nước. Cậu b&eacute; l&agrave;ng Gi&oacute;ng nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cựa m&igrave;nh v&agrave; cất tiếng n&oacute;i: &ldquo;Mẹ ra mời sứ giả v&agrave;o đ&acirc;y&rdquo;. Sứ giả v&agrave;o, đứa b&eacute; bảo: &ldquo;&Ocirc;ng về t&acirc;u với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một c&aacute;i roi sắt v&agrave; một tấm &aacute;o gi&aacute;p sắt, ta sẽ ph&aacute; tan lũ giặc n&agrave;y&rdquo;. Sứ giả lấy l&agrave;m kinh ngạc v&agrave; cũng tỏ &yacute; vui mừng, vội về t&acirc;u với vua. Nh&agrave; vua chấp nhận v&agrave; sai người ng&agrave;y đ&ecirc;m l&agrave;m đủ những vật m&agrave; ch&uacute; b&eacute; y&ecirc;u cầu.</p> <p>Từ h&ocirc;m gặp sứ giả, ch&uacute; b&eacute; bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn kh&ocirc;ng biết no, &aacute;o vừa mới mặc đ&atilde; chật. Hai vợ chồng l&agrave;m lụng cực nhọc m&agrave; kh&ocirc;ng đủ nu&ocirc;i con. D&acirc;n l&agrave;ng v&igrave; mong cậu Gi&oacute;ng c&oacute; thể đ&aacute;nh giặc cứu nước n&ecirc;n cũng cuống cuồng chạy ngược xu&ocirc;i lo cơm c&agrave; phục vụ. Khi ăn đến mười nong cơm, ba nong c&agrave;, mỗi lần ăn xong một nong lại vươn vai v&agrave; vụt lớn l&ecirc;n như thổi. Vải v&oacute;c do d&acirc;n l&agrave;ng mang đến rất nhiều để may quần &aacute;o m&agrave; vẫn kh&ocirc;ng đủ.</p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Gióng ra tr&acirc;̣n đánh giặc</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>Chẳng mấy chốc, giặc đ&atilde; đến s&aacute;t ch&acirc;n n&uacute;i Tr&acirc;u. L&uacute;c n&agrave;y, sứ giả cũng kịp mang vũ kh&iacute; tới. Gi&oacute;ng b&egrave;n vươn vai đứng dậy, lập tức trở th&agrave;nh một tr&aacute;ng sỹ, kho&aacute;c &aacute;o gi&aacute;p, cầm roi sắt, ch&agrave;o mẹ v&agrave; d&acirc;n l&agrave;ng rồi nhảy l&ecirc;n ngựa, lao vun v&uacute;t ra chiến trường. Gi&oacute;ng chẳng ngại qu&acirc;n địch lượng đ&ocirc;ng thế mạnh m&agrave;&nbsp;tung ho&agrave;nh ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ.</p> <p>Đến khi gậy sắt g&atilde;y, Gi&oacute;ng cũng kh&ocirc;ng nao n&uacute;ng m&agrave; nhanh ch&oacute;ng nhổ tre b&ecirc;n đường l&agrave;m vũ kh&iacute; mới. Qu&acirc;n giặc được phen hồn si&ecirc;u ph&aacute;ch lạc, sợ h&atilde;i chạy trốn rồi dẫm đạp l&ecirc;n nhau m&agrave; chết.</p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Giặc tan, Thánh Gióng cưỡi ngựa sắt bay v&ecirc;̀ trời</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>Khi trời đ&acirc;́t đã sạch bóng giặc, Gióng phi ngựa bay v&ecirc;̀ núi Sóc, cởi bỏ áo giáp sắt, vái tạ mẹ r&ocirc;̀i bay v&ecirc;̀ trời</p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Vua ghi nhớ c&ocirc;ng ơn Thánh Gióng</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>Vua phong hi&ecirc;̣u cho c&acirc;̣u là Thánh Gióng, nh&acirc;n d&acirc;n l&acirc;̣p đ&ecirc;̀n thờ phụng, ghi nhớ c&ocirc;ng ơn</p> </td> </tr> <tr> <td valign="top" width="126"> <p>Gióng còn đ&ecirc;̉ lại d&acirc;́u tích</p> </td> <td valign="top" width="498"> <p>Nhi&ecirc;̀u đời sau người ta còn k&ecirc;̉, khi ngựa sẳ thét ra lửa, lửa đã thi&ecirc;u trụi m&ocirc;̣t làng. Đ&ecirc;́n nay làng &acirc;́y gọi là làng Gióng. Những vi&ecirc;́t ch&acirc;n ngựa in xu&ocirc;́ng ngày xưa nay đã thành những ao h&ocirc;̀ to nhỏ n&ocirc;́i ti&ecirc;́p nhau, là di tích minh chứng cho chi&ecirc;́n c&ocirc;ng oanh li&ecirc;̣t của Thánh Gióng</p> </td> </tr> </tbody> </table> </div> </div> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Bước 4: Kiểm tra v&agrave; chỉnh sửa </strong><strong>(trang 30 SGK Ngữ văn 6 tập 1)</strong></p> <div id="box-content"> <div id="sub-question-5" class="box-question top20"> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;Từ thuở c&ograve;n thơ b&eacute;, ta đ&atilde; được nghe bao c&acirc;u chuyện kể của b&agrave;, của mẹ về lịch sử h&agrave;o h&ugrave;ng, về những truyền thuyết li kỳ. V&agrave; c&oacute; lẽ ai khi ấy cũng mang trong m&igrave;nh niềm tự h&agrave;o v&agrave; ngưỡng mộ những vị anh h&ugrave;ng trong truyền thuyết của d&acirc;n tộc. Th&aacute;nh Gi&oacute;ng l&agrave; một vị anh h&ugrave;ng oai phong như thế. Truyền thuyết <em>Th&aacute;nh Gi&oacute;ng</em> l&agrave; truyền thuyết v&ocirc; c&ugrave;ng hấp dẫn kể về người anh h&ugrave;ng n&agrave;y.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; Truyền thuyết kể rằng, gg&agrave;y xửa ng&agrave;y xưa, v&agrave;o thời vua H&ugrave;ng Vương thứ mười s&aacute;u, c&oacute; một đ&ocirc;i vợ chồng gi&agrave; nổi tiếng l&agrave; người hiền l&agrave;nh, đ&ocirc;n hậu ở l&agrave;ng Gi&oacute;ng nhưng lại chưa c&oacute; được một mụn con.&nbsp;Cho đến một ng&agrave;y, khi b&agrave; l&atilde;o đi ra đồng th&igrave; chợt thấy một dấu ch&acirc;n to khổng lồ, b&agrave; l&atilde;o đưa ch&acirc;n m&igrave;nh v&agrave;o ướm thử.&nbsp;Thời gian thấm tho&aacute;t tr&ocirc;i đi, b&agrave; l&atilde;o chẳng c&ograve;n nhớ đến vết ch&acirc;n ng&agrave;y xưa nữa th&igrave; bỗng một ng&agrave;y b&agrave; c&oacute; thai....&nbsp;Nhưng kh&ocirc;ng giống những người kh&aacute;c, ch&iacute;n th&aacute;ng mười ng&agrave;y qua đi, b&agrave; mang thai mười hai th&aacute;ng mới sinh ra một cậu b&eacute; mặt mũi kh&ocirc;i ng&ocirc;, đặt t&ecirc;n l&agrave; Gi&oacute;ng. Điều kỳ lạ nữa l&agrave; Gi&oacute;ng l&ecirc;n ba tuổi vẫn chẳng biết n&oacute;i, chẳng biết cười, đặt đ&acirc;u nằm đ&oacute;, hai vợ chồng vừa buồn vừa lo lắng.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;&nbsp;Bấy giờ giặc &Acirc;n thế mạnh như chẻ tre tr&agrave;n v&agrave;o x&acirc;m lược nước ta. Đất nước l&acirc;m nguy, nh&agrave; vua b&egrave;n sai sứ giả đi khắp nơi t&igrave;m người t&agrave;i giỏi cứu nước. Cậu b&eacute; l&agrave;ng Gi&oacute;ng nghe tiếng loa của sứ giả, bỗng cựa m&igrave;nh v&agrave; cất tiếng n&oacute;i: &ldquo;Mẹ ra mời sứ giả v&agrave;o đ&acirc;y&rdquo;. Sứ giả v&agrave;o, đứa b&eacute; bảo: &ldquo;&Ocirc;ng về t&acirc;u với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một c&aacute;i roi sắt v&agrave; một tấm &aacute;o gi&aacute;p sắt, ta sẽ ph&aacute; tan lũ giặc n&agrave;y&rdquo;. Sứ giả lấy l&agrave;m kinh ngạc v&agrave; cũng tỏ &yacute; vui mừng, vội về t&acirc;u với vua. Nh&agrave; vua chấp nhận v&agrave; sai người ng&agrave;y đ&ecirc;m l&agrave;m đủ những vật m&agrave; ch&uacute; b&eacute; y&ecirc;u cầu.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; Từ h&ocirc;m gặp sứ giả, ch&uacute; b&eacute; bỗng lớn nhanh như thổi. Cơm ăn kh&ocirc;ng biết no, &aacute;o vừa mới mặc đ&atilde; chật. Hai vợ chồng l&agrave;m lụng cực nhọc m&agrave; kh&ocirc;ng đủ nu&ocirc;i con. D&acirc;n l&agrave;ng v&igrave; mong cậu Gi&oacute;ng c&oacute; thể đ&aacute;nh giặc cứu nước n&ecirc;n cũng cuống cuồng chạy ngược xu&ocirc;i lo cơm c&agrave; phục vụ. Khi ăn đến mười nong cơm, ba nong c&agrave;, mỗi lần ăn xong một nong lại vươn vai v&agrave; vụt lớn l&ecirc;n như thổi. Vải v&oacute;c do d&acirc;n l&agrave;ng mang đến rất nhiều để may quần &aacute;o m&agrave; vẫn kh&ocirc;ng đủ.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Chẳng mấy chốc, giặc đ&atilde; đến s&aacute;t ch&acirc;n n&uacute;i Tr&acirc;u. L&uacute;c n&agrave;y, sứ giả cũng kịp mang vũ kh&iacute; tới. Gi&oacute;ng b&egrave;n vươn vai đứng dậy, lập tức trở th&agrave;nh một tr&aacute;ng sỹ, kho&aacute;c &aacute;o gi&aacute;p, cầm roi sắt, ch&agrave;o mẹ v&agrave; d&acirc;n l&agrave;ng rồi nhảy l&ecirc;n ngựa, lao vun v&uacute;t ra chiến trường. Gi&oacute;ng chẳng ngại qu&acirc;n địch lượng đ&ocirc;ng thế mạnh m&agrave;&nbsp;tung ho&agrave;nh ngang dọc, tả đột hữu xung, giặc chết dưới tay như ngả rạ.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; Đến khi gậy sắt g&atilde;y, Gi&oacute;ng cũng kh&ocirc;ng nao n&uacute;ng m&agrave; nhanh ch&oacute;ng nhổ tre b&ecirc;n đường l&agrave;m vũ kh&iacute; mới. Qu&acirc;n giặc được phen hồn si&ecirc;u ph&aacute;ch lạc, sợ h&atilde;i chạy trốn rồi dẫm đạp l&ecirc;n nhau m&agrave; chết. Khi trời đất đ&atilde; sạch b&oacute;ng giặc, Gi&oacute;ng phi ngựa bay về n&uacute;i S&oacute;c, cởi bỏ &aacute;o gi&aacute;p sắt, v&aacute;i tạ mẹ rồi bay về trời.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;Vua phong hiệu cho cậu l&agrave; Th&aacute;nh Gi&oacute;ng, nh&acirc;n d&acirc;n lập đền thờ phụng, ghi nhớ c&ocirc;ng ơn. Nhiều đời sau người ta c&ograve;n kể, khi ngựa sắt th&eacute;t ra lửa, lửa đ&atilde; thi&ecirc;u trụi một l&agrave;ng. Đến nay l&agrave;ng ấy gọi l&agrave; l&agrave;ng Gi&oacute;ng. Những vết ch&acirc;n ngựa in xuống ng&agrave;y xưa nay đ&atilde; th&agrave;nh những ao hồ to nhỏ nối tiếp nhau, l&agrave; di t&iacute;ch minh chứng cho chiến c&ocirc;ng oanh liệt của Th&aacute;nh Gi&oacute;ng.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;&nbsp;Nhiều thời đại qua đi, truyền thuyết người anh h&ugrave;ng Th&aacute;nh Gi&oacute;ng vẫn được lưu giữ v&agrave; truyền tụng m&atilde;i trong d&acirc;n gian, từ thế hệ n&agrave;y qua thế hệ kh&aacute;c. Th&aacute;nh Gi&oacute;ng ch&iacute;nh l&agrave; biểu tượng cho ước mơ, sức mạnh bảo vệ đất nước của nh&acirc;n d&acirc;n ta.</p> <p style="text-align: right;">&nbsp;</p> </div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài