<strong>Thực hành tiếng Việt trang 112</strong>
<h3 data-v-5af8f31c=""><span data-v-5af8f31c=""><strong>Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 112</strong></span></h3>
<p><strong>C&acirc;u 1</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 1 (trang 112, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>Trong những trường hợp sau, trường hợp n&agrave;o mắc lỗi về th&agrave;nh phần c&acirc;u? Ph&aacute;t hiện v&agrave; đề xuất phương &aacute;n sửa lỗi cho những trường hợp đ&oacute;.</p> <ol> <li>Bằng những khảo s&aacute;t đ&aacute;ng tin cậy đ&atilde; chỉ ra rằng, c&aacute;c con s&ocirc;ng lớn đang dần dần kh&ocirc; cạn.</li> <li>Rất th&uacute; vị truyện ngắn sử dụng c&aacute;c yếu tố k&igrave; ảo, lạ l&ugrave;ng.</li> <li>Những con người vị tha gi&agrave;u đức hi sinh ấy.</li> <li>Theo b&aacute;o Tuổi trẻ cho biết, t&igrave;nh trạng &ugrave;n ứ n&ocirc;ng sản của n&ocirc;ng d&acirc;n miền T&acirc;y đ&atilde; bước đầu được giải quyết.</li> <li>Chữ người tử t&ugrave;, một t&aacute;c phẩm được s&aacute;ng t&aacute;c bằng b&uacute;t ph&aacute;p l&atilde;ng mạn của Nguyễn Tu&acirc;n.</li> <li>Với những tin tức lan truyền tr&ecirc;n mạng x&atilde; hội kh&ocirc;ng phải bao giờ c&ugrave;ng ch&iacute;nh x&aacute;c.</li> <li>Khổ thơ chỉ c&oacute; một c&acirc;u, rất đặc biệt.</li> </ol> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Dựa v&agrave;o phần kiến thức về nhận biết về th&agrave;nh phần c&acirc;u v&agrave; c&aacute;ch sửa để trả lời c&acirc;u hỏi.&nbsp;</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <ol> <li>Lỗi: thiếu chủ ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Bằng những khảo s&aacute;t đ&aacute;ng tin cậy n&agrave;y, người ta đ&atilde; chỉ ra rằng, c&aacute;c con s&ocirc;ng lớn đang dần dần kh&ocirc; cạn.</p> <ol> <li>Lỗi: sắp xếp sai vị tr&iacute; th&agrave;nh phần c&acirc;u</li> </ol> <p>Sửa lại: Truyện ngắn rất th&uacute; vị bởi việc sử dụng c&aacute;c yếu tố kỳ ảo, lạ l&ugrave;ng.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu chủ ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Họ l&agrave; những con người vị tha gi&agrave;u đức hy sinh.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu chủ ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: B&aacute;o Tuổi trẻ cho biết t&igrave;nh trạng &ugrave;n ứ n&ocirc;ng sản của n&ocirc;ng d&acirc;n miền T&acirc;y đ&atilde; bước đầu được giải quyết.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu vị ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Chữ người tử t&ugrave;, một t&aacute;c phẩm được s&aacute;ng t&aacute;c bằng b&uacute;t ph&aacute;p l&atilde;ng mạn của Nguyễn Tu&acirc;n, được mọi người biết đến một c&aacute;ch rộng r&atilde;i.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu chủ ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Tin tức lan truyền tr&ecirc;n mạng x&atilde; hội kh&ocirc;ng phải bao giờ cũng ch&iacute;nh x&aacute;c.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu cả chủ ngữ v&agrave; vị ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Khổ thơ chỉ c&oacute; một c&acirc;u, rất đặc biệt, mọi người đều th&iacute;ch n&oacute;.&nbsp;&nbsp;</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>C&acirc;u 2</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 2 (trang 113, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>Ph&aacute;t hiện lỗi về th&agrave;nh phần c&acirc;u ở c&aacute;c trường hợp sau v&agrave; sửa lại:</p> <ol> <li>Truyện ngắn, thể loại linh hoạt ấy.</li> <li>Đ&atilde; vẽ bức tranh tường ho&agrave;nh tr&aacute;ng n&agrave;y một nh&oacute;m họa sĩ đến từ th&agrave;nh phố.</li> <li>Số đỏ kh&ocirc;ng chỉ l&agrave; một t&aacute;c phẩm tr&agrave;o ph&uacute;ng đặc sắc v&agrave;o bậc nhất trong văn học Việt Nam trước 1945.</li> <li>Văn bản nghị luận, loại văn bản được viết ra với mục đ&iacute;ch thuyết phục người đọc.</li> </ol> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>Dựa v&agrave;o phần kiến thức về nhận biết về th&agrave;nh phần c&acirc;u v&agrave; c&aacute;ch sửa để trả lời c&acirc;u hỏi.&nbsp;</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <ol> <li>Lỗi: thiếu vị ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Truyện ngắn, thể loại linh hoạt ấy, đều mang theo đầy ẩn &yacute;.</p> <ol> <li>Lỗi: sắp xếp sai vị tr&iacute; th&agrave;nh phần c&acirc;u</li> </ol> <p>Sửa lại: Một nh&oacute;m họa sĩ đến từ th&agrave;nh phố đ&atilde; vẽ bức tranh tường ho&agrave;nh tr&aacute;ng n&agrave;y.</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu vế c&acirc;u</li> </ol> <p>Sửa lại: Số đỏ kh&ocirc;ng chỉ l&agrave; một t&aacute;c phẩm tr&agrave;o ph&uacute;ng đặc sắc v&agrave;o bậc nhất trong văn học Việt Nam trước 1945 m&agrave; n&oacute; c&ograve;n thể hiện gi&aacute; trị ph&ecirc; ph&aacute;n s&acirc;u sắc về thời cuộc.&nbsp;</p> <ol> <li>Lỗi: thiếu vị ngữ</li> </ol> <p>Sửa lại: Văn bản nghị luận, loại văn bản được viết ra với mục đ&iacute;ch thuyết phục người đọc, đ&atilde; được t&aacute;c giả vận dụng s&aacute;ng tạo trong t&aacute;c phẩm của m&igrave;nh.&nbsp;</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>C&acirc;u 3</strong></p> <p><strong>C&acirc;u 3 (trang 114, SGK Ngữ Văn 11, tập một):</strong></p> <p>V&igrave; sao những c&acirc;u sau đ&acirc;y (lấy từ một số văn bản văn học) mặc d&ugrave; kh&ocirc;ng đầy đủ th&agrave;nh phần c&acirc;u nhưng vẫn kh&ocirc;ng bị xem l&agrave; c&acirc;u sai?</p> <ol> <li>Hu&acirc;n cảm tưởng như m&igrave;nh đ&atilde; bị thuổng văn.<strong>Bị đạo &yacute;</strong>.</li> </ol> <p>(Nguyễn Trương Qu&yacute;, C&acirc;u chuyện bắt đầu từ tầng 10)</p> <ol> <li><strong>Mắt m&egrave;o hoang</strong>. Em th&iacute;ch mẹ n&oacute;i em c&oacute; con mắt m&egrave;o hoang v&agrave; d&atilde; th&uacute;.</li> </ol> <p>(Nguyễn Ngọc Thuần, Một thi&ecirc;n nằm mộng)</p> <ol> <li>Đ&oacute; l&agrave; người cảm của qu&aacute;n rượu.<strong>Anh Ba Ho&agrave;nh!</strong></li> </ol> <p>(Nguyễn Quang S&aacute;ng, Qu&aacute;n rượu của người c&acirc;m)</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Phương ph&aacute;p giải:</strong></p> <p>&nbsp;Dựa v&agrave;o phần kiến thức về nhận biết về th&agrave;nh phần c&acirc;u v&agrave; c&aacute;ch sửa để trả lời.</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>Lời giải chi tiết:</strong></p> <p>&nbsp;Những c&acirc;u in đậm tr&ecirc;n, d&ugrave; kh&ocirc;ng đầy đủ th&agrave;nh phần c&acirc;u nhưng vẫn kh&ocirc;ng bị xem l&agrave; c&acirc;u sai bởi người viết đều mang theo mục đ&iacute;ch ri&ecirc;ng của m&igrave;nh. Như c&acirc;u &ldquo;bị đạo &yacute;&rdquo;, đ&acirc;y l&agrave; c&acirc;u r&uacute;t gọn nhằm giải th&iacute;ch cho &yacute; c&acirc;u trước của t&aacute;c giả. Hay c&acirc;u &ldquo;Mắt m&egrave;o hoang&rdquo; bạn đầu nghe ta sẽ thấy rất v&ocirc; l&yacute; nhưng khi đọc c&acirc;u tiếp theo, ta sẽ thấy n&oacute; rất ph&ugrave; hợp, t&aacute;c giả đảo h&igrave;nh ảnh đ&oacute; l&ecirc;n trước nhằm nhấn mạnh v&agrave; g&acirc;y ch&uacute; &yacute; với người đọc. C&acirc;u cuối cũng vậy &ldquo;Anh Ba Ho&agrave;nh!&rdquo; được đặt th&agrave;nh c&acirc;u ri&ecirc;ng nhằm nhấn mạnh nh&acirc;n vật m&agrave; vế đằng trước đang muốn n&oacute;i đến &ndash; một người c&acirc;m của qu&aacute;n rượu.&nbsp;</p> <p>&rarr; Đ&ocirc;i khi sự kh&ocirc;ng đầy đủ về th&agrave;nh phần trong c&acirc;u sẽ gi&uacute;p cho mục đ&iacute;ch truyền tải của người viết được r&otilde; r&agrave;ng hơn l&agrave; c&acirc;u đầy đủ. Sự nhấn mạnh về &yacute; thay v&igrave; giải th&iacute;ch ra sẽ lu&ocirc;n tạo được ấn tượng với người đọc hơn.</p> <p>&nbsp;</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài