Tự Tình - Hồ Xuân Hương
Soạn bài Tự tình (bài II) (chi tiết)
<div id="box-content"> <div id="before_sub_question_nav"></div> <h3 data-id="sp-target-div-outstream"><strong style="text-align: justify;">Bố cục</strong></h3> <div id="sub-question-0" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;">- Đề&nbsp;(hai c&acirc;u đầu): Nỗi niềm buồn tủi c&ocirc; đơn của nữ sĩ trong đ&ecirc;m khuya thanh vắng</p> <p style="text-align: justify;">- Thực&nbsp;(hai c&acirc;u tiếp): T&igrave;nh cảnh đầy chua x&oacute;t, bẽ b&agrave;ng</p> <p style="text-align: justify;">- Luận&nbsp;(hai c&acirc;u tiếp theo): Th&aacute;i độ phản kh&aacute;ng phẫn uất</p> <p style="text-align: justify;">- Kết&nbsp;(hai c&acirc;u cuối): T&acirc;m trạng ch&aacute;n chường, buồn tủi</p> </div> <div id="sub-question-1" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 1 (trang 19 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Bốn c&acirc;u thơ đầu cho thấy t&aacute;c giả đang ở trong ho&agrave;n cảnh v&agrave; t&acirc;m trạng như thế n&agrave;o?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- B&agrave;i thơ mở ra bằng một ho&agrave;n cảnh t&acirc;m trạng kh&aacute; đặc trưng:</p> <p style="text-align: center;"><em>&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;</em>Đ&ecirc;m khuya văng vẳng trống canh dồn</p> <p style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Trơ c&aacute;i hồng nhan với nước non</p> <p style="text-align: justify;">+ Thời gian: Đ&ecirc;m khuya</p> <p style="text-align: justify;">+ Kh&ocirc;ng gian:&nbsp;trống trải, m&ecirc;nh m&ocirc;ng, "văng vẳng"&nbsp;tiếng trống cầm canh.</p> <div class="Section1" style="text-align: justify;"> <p class="Bodytext0">=&gt; C&acirc;u thơ đầu của b&agrave;i thơ đ&atilde; gợi buồn. C&aacute;i buồn gợi ra từ sự tĩnh lặng của đ&ecirc;m khuya. Tiếng trống kh&ocirc;ng gần (văng vẳng) m&agrave; vẫn nghe thấy c&aacute;i nhịp vội v&agrave;ng, gấp g&aacute;p, ấy l&agrave; v&igrave; tiếng trống gợi bước đi của thời gian, gợi sự t&agrave;n ph&aacute; v&agrave; n&oacute; l&agrave; tiếng trống được cảm nhận bằng t&acirc;m trạng. Ch&iacute;nh v&igrave; thế m&agrave; trong c&aacute;i nhịp gấp g&aacute;p, li&ecirc;n hồi của tiếng trống canh ta như nghe thấy cả bước đi dồn dập của thời gian v&agrave; sự rối bời trong t&acirc;m trạng của nh&acirc;n vật trữ t&igrave;nh.</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- C&acirc;u thơ thứ hai gợi cảm nhận v&eacute; sự bẽ b&agrave;ng của th&acirc;n phận một c&aacute;ch dữ dội hơn:</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">+ Ph&eacute;p đảo ngữ như cố t&igrave;nh kho&eacute;t s&acirc;u th&ecirc;m v&agrave;o c&aacute;i sự bẽ b&agrave;ng của t&acirc;m trạng. "Trơ" l&agrave; tủi hổ, l&agrave; chai lỳ, kh&ocirc;ng c&ograve;n cảm gi&aacute;c. Th&ecirc;m v&agrave;o đ&oacute;, hai chữ "hồng nhan" (chỉ dung nhan người thiếu nữ) lại đi với từ "c&aacute;i" thật l&agrave; rẻ r&uacute;ng, mỉa mai. C&aacute;i "hồng nhan" trơ với nước non đ&uacute;ng l&agrave; kh&ocirc;ng chỉ gợi sự d&atilde;i dầu m&agrave; đậm hơn c&oacute; lẽ l&agrave; ở sự cay đắng. C&acirc;u thơ chỉ n&oacute;i đến hồng nhan m&agrave; lại gợi ra cả sự bạc phận của chủ thể trữ t&igrave;nh. Nhịp c&acirc;u thơ 1/3/3 cũng như vậy, cứ ch&igrave; chiết, c&agrave;ng khơi s&acirc;u v&agrave;o sự bẽ b&agrave;ng kh&ocirc;n tả.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">+ Tuy nhi&ecirc;n c&acirc;u thơ kh&ocirc;ng hẳn chỉ c&oacute; nỗi đau, m&agrave; n&oacute; c&ograve;n thể hiện cả bản lĩnh của nh&acirc;n vật trữ t&igrave;nh. Bản lĩnh ấy thể hiện ở ngay trong chữ "trơ" như l&agrave; một sự th&aacute;ch thức vậy. Từ "trơ" kết hợp với "nước non" thể hiện sự bền gan, sự th&aacute;ch đố. N&oacute; gợi cho ta nghĩ đến mộl c&acirc;u thơ của B&agrave; Huyện Thanh Quan trong b&agrave;i&nbsp;<em>Thăng Long th&agrave;nh ho&agrave;i cổ</em>&nbsp;("Đ&aacute; vẫn trơ gan c&ugrave;ng tuế nguyệt").</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Nếu hai c&acirc;u để l&agrave;m nhiệm vụ dẫn dắt người đọc v&agrave;o ho&agrave;n cảnh t&acirc;m trạng th&igrave; hai c&acirc;u thực n&oacute;i r&otilde; hơn thực cảnh v&agrave; thực t&igrave;nh của Hồ Xu&acirc;n Hương:</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;"><em>&nbsp; &nbsp;</em>Ch&eacute;n rượu hương đưa say lại tỉnh,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Vầng trăng b&oacute;ng xế khuyết chưa tr&ograve;n.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Cảnh t&igrave;nh Xu&acirc;n Hương thể hiện qua h&igrave;nh tượng chứa đựng hai lần bi kịch: Trăng sắp t&agrave;n (b&oacute;ng xế) m&agrave; vẫn "khuyết chưa tr&ograve;n". C&ugrave;ng đ&oacute; l&agrave; với Xu&acirc;n Hương, tuổi xu&acirc;n đ&atilde; tr&ocirc;i qua m&agrave; nh&acirc;n duy&ecirc;n kh&ocirc;ng trọn vẹn. Hương rượu chỉ c&agrave;ng gợi th&ecirc;m sự c&ocirc; đơn v&agrave; c&aacute;i bẽ b&agrave;ng của phận hẩm duy&ecirc;n. Cụm từ "say lại tỉnh" gợi l&ecirc;n c&aacute;i v&ograve;ng luẩn quẩn, t&igrave;nh duy&ecirc;n trở th&agrave;nh một tr&ograve; đ&ugrave;a của con tạo.</p> </div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 2 (trang 19 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">H&igrave;nh tượng thi&ecirc;n nhi&ecirc;n trong c&acirc;u 5 v&agrave; 6 g&oacute;p phần diễn tả t&acirc;m trạng, th&aacute;i độ của nh&agrave; thơ trước số phận như thế n&agrave;o?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- H&igrave;nh tượng thi&ecirc;n nhi&ecirc;n trong hai c&acirc;u luận dường như cũng mang cả nỗi niềm phẫn uất của con người:</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;"><em>&nbsp; &nbsp;</em> &nbsp;Xi&ecirc;n ngang mặt đất, r&ecirc;u từng đ&aacute;m,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Đ&acirc;m toạc ch&acirc;n m&acirc;y, đ&aacute; mấy h&ograve;n.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Những sinh vật b&eacute; nhỏ như đ&aacute;m r&ecirc;u kia m&agrave; vẫn kh&ocirc;ng chịu phận nhỏ b&eacute;, h&egrave;n mọn, kh&ocirc;ng chịu yếu mềm. Tất cả như đang muốn bứt tho&aacute;t hẳn l&ecirc;n: R&ecirc;u phải mọc "xi&ecirc;n ngang mặt đất", đ&aacute; đ&atilde; rắn chắc lại phải rắn chắc hơn, lại phải nhọn hoắt để "đ&acirc;m toạc ch&acirc;n m&acirc;y".</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Biện ph&aacute;p nghệ thuật đảo ngữ c&agrave;ng l&agrave;m nổi bật sự phẫn uất của "đ&aacute;", của "r&ecirc;u" v&agrave; cũng l&agrave; sự phẫn uất của t&acirc;m trạng con người. C&ugrave;ng với biện ph&aacute;p đảo ngữ l&agrave; sự kết hợp giữa những động từ mạnh ("xi&ecirc;n", "đ&acirc;m") với c&aacute;c bổ ngữ độc đ&aacute;o ("ngang", "toạc") thể hiện rất r&otilde; sự bướng bỉnh v&agrave; ngang ngạnh.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- C&acirc;u thơ căng đầy sức sống. Đ&aacute;, r&ecirc;u như đang o&aacute;n hờn, như đang phản kh&aacute;ng quyết liệt với tạo ho&aacute;. C&oacute; thể n&oacute;i, trong ho&agrave;n cảnh bi thảm nhất, thơ Hồ Xu&acirc;n Hương vẫn ẩn chứa mạnh mẽ một sức sống, một kh&aacute;t khao.</p> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 3 (trang 19 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Hai c&acirc;u thơ n&oacute;i l&ecirc;n t&acirc;m trạng g&igrave; của t&aacute;c giả?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Hai c&acirc;u kết l&agrave; t&acirc;m trạng ch&aacute;n chường, buồn tủi:</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;"><em>&nbsp; &nbsp;</em>Ng&aacute;n nỗi xu&acirc;n đi xu&acirc;n lại lại,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Mảnh t&igrave;nh san sẻ t&iacute; con con!</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: justify;">- "Ng&aacute;n" l&agrave; ch&aacute;n ng&aacute;n, l&agrave; ng&aacute;n ngẩm. Xu&acirc;n Hương ng&aacute;n nỗi đời &eacute;o le, bạc bẽo bởi xu&acirc;n đi rồi xu&acirc;n lại lại, tạo ho&aacute; đang chơi một v&ograve;ng quay nh&agrave;m ch&aacute;n như ch&iacute;nh chuyện duy&ecirc;n t&igrave;nh của con người.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Từ "xu&acirc;n"&nbsp;vừa chỉ m&ugrave;a xu&acirc;n, vừa được d&ugrave;ng với nghĩa chỉ tuổi xu&acirc;n. Với thi&ecirc;n nhi&ecirc;n, xu&acirc;n đi rồi xu&acirc;n lại nhưng với con người th&igrave; tuổi xu&acirc;n đ&atilde; qua kh&ocirc;ng bao giờ trở lại. Hai từ "lại" trong cụm từ "xu&acirc;n đi xu&acirc;n lại lại" cũng mang hai nghĩa kh&aacute;c nhau. Từ "lại" thứ nhất l&agrave; th&ecirc;m một lần nữa, trong khi đ&oacute;, từ "lại" thứ hai nghĩa l&agrave; trở lại. M&ugrave;a xu&acirc;n trở lại nhưng tuổi xu&acirc;n lại qua đi, đ&oacute; l&agrave; c&aacute;i gốc s&acirc;u xa của sự ch&aacute;n ng&aacute;n.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Trong c&acirc;u thơ cuối, nghệ thuật tăng tiến l&agrave;m cho nghịch cảnh của nh&acirc;n vật trữ t&igrave;nh c&agrave;ng &eacute;o le hơn: "mảnh t&igrave;nh - san sẻ - t&iacute; - con con". "Mảnh t&igrave;nh" - vốn đ&atilde; &iacute;t, đ&atilde; b&eacute;, đ&atilde; kh&ocirc;ng trọn vẹn lại c&ograve;n phải "san sẻ" th&agrave;nh ra gần như chẳng c&ograve;n g&igrave; (t&iacute; con con) n&ecirc;n c&agrave;ng x&oacute;t xa, tội nghiệp. C&acirc;u thơ n&oacute;i l&ecirc;n cả nỗi l&ograve;ng của người phụ nữ trong x&atilde; hội xưa, khi cảnh chồng chung vợ chạ đối với họ kh&ocirc;ng phải l&agrave; xa lạ.</p> </div> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 4 (trang 19 SGK ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">B&agrave;i thơ vừa n&oacute;i l&ecirc;n bi kịch vừa cho thấy kh&aacute;t vọng sống, kh&aacute;t vọng hạnh ph&uacute;c của Hồ Xu&acirc;n Hương.</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Bi kịch trong b&agrave;i thơ l&agrave; bi kịch của tuổi xu&acirc;n, của duy&ecirc;n phận.&nbsp;Xu&acirc;n đi rồi xu&acirc;n đến, thời gian của thi&ecirc;n nhi&ecirc;n, của trời đất cứ tuần ho&agrave;n m&agrave; tuổi xu&acirc;n của con người cứ m&atilde;i qua đi kh&ocirc;ng trở lại. Trong ho&agrave;n cảnh ấy, sự nhỡ nh&agrave;ng, sự dở dang của duy&ecirc;n t&igrave;nh c&agrave;ng l&agrave;m tăng th&ecirc;m sự x&oacute;t xa. Rơi v&agrave;o ho&agrave;n cảnh ấy, với nhiều người c&oacute; thể kh&ocirc;ng tr&aacute;nh khỏi sự tuyệt vọng, thậm ch&iacute; ph&oacute; mặc, bu&ocirc;ng xu&ocirc;i.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Trước sự trớ tr&ecirc;u của số phận, người phụ nữ lu&ocirc;n kh&aacute;t khao hạnh ph&uacute;c vẫn muốn cưỡng lại sự nghiệt ng&atilde; của con tạo. Sự phản kh&aacute;ng v&agrave; kh&aacute;t khao ấy ở Hồ Xu&acirc;n Hương l&agrave;m n&ecirc;n &yacute; nghĩa nh&acirc;n văn s&acirc;u sắc cho t&aacute;c phẩm.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp;</p> </div> <div id="sub-question-5" class="box-question top20"> <h3 class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>Luyện tập</strong></h3> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 1 (trang 20 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Đọc <em>Tự t&igrave;nh</em> (b&agrave;i I) dưới đ&acirc;y, n&ecirc;u nhận x&eacute;t về sự giống v&agrave; kh&aacute;c nhau giữa hai b&agrave;i <em>Tự t&igrave;nh (I)</em> v&agrave;<em> Tự t&igrave;nh (II)</em></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Trả lời:</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i l&agrave;m</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; Mở đầu ch&ugrave;m ba b&agrave;i thơ <em>Tự t&igrave;nh</em>, Xu&acirc;n Hương viết:</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Tiếng g&agrave; văng vẳng g&aacute;y tr&ecirc;n bom,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;O&aacute;n hận tr&ocirc;ng ra khắp mọi ch&ograve;m.</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp; M&otilde; thảm kh&ocirc;ng khua m&agrave; cũng cốc,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Chu&ocirc;ng sầu chẳng đ&aacute;nh cớ sao om?</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Trước nghe những tỉếng th&ecirc;m rền rĩ,</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; Sau giận v&igrave; duy&ecirc;n để m&otilde;m m&ograve;m.</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">T&agrave;i tử văn nh&acirc;n ai đ&oacute; t&aacute;?</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Th&acirc;n n&agrave;y đ&acirc;u d&atilde; chịu gi&agrave; tom!</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: justify;"><em>- Giống nhau:</em></p> <p class="Bodytext20" style="text-align: justify;">+ Thể thơ: Thơ N&ocirc;m đường luật</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">+ Hai b&agrave;i thơ đều c&ugrave;ng bộc lộ một t&acirc;m trạng: Nỗi buồn tủi, x&oacute;t xa v&agrave; phẫn uất trước cảnh duy&ecirc;n phận hẩm hiu.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">+ Về mặt h&igrave;nh thức, cả hai b&agrave;i thơ c&ugrave;ng cho thấy t&agrave;i năng sử dụng tiếng Việt sắc sảo, t&agrave;i hoa của Hồ Xu&acirc;n Hương, nhất l&agrave; khả năng sử dụng độc đ&aacute;o c&aacute;c định ngữ v&agrave; bổ ngữ như: "m&otilde; thảm", "chu&ocirc;ng sầu", "tiếng rền rĩ", "duy&ecirc;n m&otilde;m m&ograve;m", "gi&agrave; tom" (<em>Tự t&igrave;nh, b&agrave;i I</em>), "xi&ecirc;n ngang", "đ&acirc;m toạc" (<em>Tự t&igrave;nh, b&agrave;i II</em>). Hồ Xu&acirc;n Hương cũng rất th&agrave;nh c&ocirc;ng khi sử dụng một c&aacute;ch đi&ecirc;u luyện c&aacute;c biện ph&aacute;p nghệ thuật như: đảo ngữ, tăng tiến,...</p> <p style="text-align: justify;"><em>- Kh&aacute;c nhau:&nbsp;</em></p> <p style="text-align: justify;">+ Cảm x&uacute;c trong&nbsp;<em>Tự t&igrave;nh I</em>&nbsp;l&agrave; nỗi niềm của nh&agrave; thơ trước duy&ecirc;n phận hẩm hiu, nhiều mất m&aacute;t, trước lẽ đời đầy nghịch cảnh, đồng thời l&agrave; sự vươn l&ecirc;n của ch&iacute;nh bản th&acirc;n, th&aacute;ch đố lại duy&ecirc;n phận.</p> <p style="text-align: justify;">+ C&ograve;n ở&nbsp;<em>Tự t&igrave;nh II</em>, cũng l&agrave; sự thể hiện của bi kịch duy&ecirc;n phận mu&ocirc;n m&agrave;ng, cố gắng vươn l&ecirc;n nhưng cuối c&ugrave;ng cũng kh&ocirc;ng tho&aacute;t được bi kịch. Ch&iacute;nh v&igrave; thế bi kịch như được nh&acirc;n l&ecirc;n, phẫn uất hơn. Sự kh&aacute;c nhau đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; do cảm x&uacute;c chủ đạo trong từng b&agrave;i thơ.</p> </div> <div id="sub-question-7" class="box-question top20"> <p>&nbsp;</p> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <h3><strong>Tổng kết</strong></h3> <p>Tự t&igrave;nh (b&agrave;i II)&nbsp;thể hiện t&acirc;m trạng, th&aacute;i độ của Hồ Xu&acirc;n Hương: vừa đau buồn, vừa phẫn uất trước duy&ecirc;n phận, gắng gượng vươn l&ecirc;n nhưng vẫn rơi v&agrave;o bi kịch. B&agrave;i thơ cho thấy kh&aacute;t vọng sống, kh&aacute;t vọng hạnh ph&uacute;c v&agrave; t&agrave;i năng của "B&agrave; Ch&uacute;a Thơ N&ocirc;m".</p> </div> </div> <div id="end_sub_question_nav"></div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài