Đọc thêm: Đời Thừa - Nam Cao
Soạn bài Đời thừa - Nam Cao (chi tiết)
<p><strong>I. Kiến thức cơ bản</strong></p> <p>Nam Cao (1915 &ndash; 1951) l&agrave; một nh&agrave; văn lớn v&agrave; t&agrave;i năng của văn học Việt Nam. Cuộc đời &ocirc;ng điển h&igrave;nh cho cuộc đời của những tr&iacute; thức tiểu tư sản những năm trước c&aacute;ch mạng th&aacute;ng T&aacute;m.</p> <p>Vật lộn với g&aacute;nh nặng cơm &aacute;o để giữ m&igrave;nh v&agrave; rồi được đến với c&aacute;ch mạng, cống hiến hết m&igrave;nh cho sự nghiệp c&aacute;ch mạng của d&acirc;n tộc. S&aacute;ng t&aacute;c của Nam Cao chủ yếu thể hiện tấn bi kịch của con người bị tha ho&aacute;, &ocirc;ng ch&uacute; &yacute; đến hai đối tượng rất gần gũi với cuộc đời &ocirc;ng l&agrave; người n&ocirc;ng d&acirc;n v&agrave; người tr&iacute; thức ngh&egrave;o.</p> <p><br />Đời thừa thể hiện tấn bi kịch tinh thần của người tr&iacute; thức tiểu tư sản, nguy&ecirc;n nh&acirc;n của tấn bi kịch ấy l&agrave; g&aacute;nh nặng cơm &aacute;o. Hộ đồng thời rơi v&agrave;o hai tấn bi kịch: Bi kịch của người nghệ sĩ phải đang t&acirc;m ch&agrave; đạp l&ecirc;n nguy&ecirc;n tắc s&aacute;ng tạo của nghệ thuật ch&acirc;n ch&iacute;nh, bi kịch của người cha người chồng phải ch&agrave; đạp l&ecirc;n nguy&ecirc;n tắc t&igrave;nh thương do ch&iacute;nh m&igrave;nh đề ra.</p> <p>Qua bi kịch của nh&agrave; văn Hộ, Nam Cao thể hiện một tư tưởng nh&acirc;n văn đẹp đẽ: Tố c&aacute;o hiện thực, l&ecirc;n &aacute;n sự tha ho&aacute;, cảm th&ocirc;ng với những con người bất hạnh v&agrave; khẳng định những những quan điểm nghệ thuật ch&acirc;n ch&iacute;nh&hellip;</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>II. T&oacute;m tắt t&aacute;c phẩm</strong></p> <p>Hộ l&agrave; một văn sĩ ngh&egrave;o mang trong m&igrave;nh nhiều ho&agrave;i b&atilde;o ước mơ. Anh l&agrave; người c&oacute; l&yacute; tưởng sống cao đẹp. L&agrave; một nh&agrave; văn, anh đ&atilde; từng ước mơ c&oacute; những t&aacute;c phẩm lớn, c&oacute; gi&aacute; trị vượt thời gian. Nhưng từ khi cứu vớt cuộc đời Từ, cưới Từ về l&agrave;m vợ, anh phải lo cho cuộc sống của cả gia đ&igrave;nh chỉ với những đồng tiền &iacute;t ỏi của nghề viết văn. Hộ đ&atilde; rơi v&agrave;o t&igrave;nh trạng khốn khổ. Tạm g&aacute;c ước mơ ho&agrave;i b&atilde;o để nu&ocirc;i gia đ&igrave;nh, nhưng rồi nỗi lo cơm &aacute;o v&agrave; những dằn vặt lương t&acirc;m của một nh&agrave; văn đ&atilde; biến anh th&agrave;nh một người đ&agrave;n &ocirc;ng vũ phu. Anh uống say rồi h&agrave;nh hạ, đ&aacute;nh đập vợ con, rồi lại &acirc;n hận. Hộ rơi v&agrave;o c&aacute;i v&ograve;ng luẩn quẩn, kh&ocirc;ng lối tho&aacute;t.</p> <p><br /><strong>III. R&egrave;n kĩ năng</strong></p> <p>1. Đời thừa c&oacute; nghĩa l&agrave; sống v&ocirc; &iacute;ch, sống v&ocirc; t&iacute;ch sự, kh&ocirc;ng c&oacute; &yacute; nghĩa g&igrave; cho cuộc đời. Với cả hai tư c&aacute;ch người tr&iacute; thức v&agrave; người chồng, nh&agrave; văn Hộ đều rơi v&agrave;o bi kịch &ldquo;đời thừa&rdquo;.</p> <p>Việc tự &yacute; thức được t&igrave;nh trạng sống &ldquo;thừa&rdquo; của những người tr&iacute; thức ng&egrave;o s&aacute;ng t&aacute;c của Nam Cao khiến họ rơi v&agrave;o tấn bi kịch tinh thần v&ocirc; c&ugrave;ng bi đ&aacute;t. Nhưng ch&iacute;nh tấn bi kịch tinh thần ấy thể hiện khao kh&aacute;t sống c&oacute; &iacute;ch, c&oacute; nghĩa cho đời. Họ kh&ocirc;ng muốn phải sống kiếp sống thừa, v&ocirc; &iacute;ch.</p> <p>2. Mẫu thuẫn kh&ocirc;ng thể giải quyết được, cứ trở đi trở lại giằng x&eacute; nội t&acirc;m nh&acirc;n vật l&agrave; những m&acirc;u thuẫn:</p> <p>- Kh&aacute;t vọng sống c&oacute; &iacute;ch, c&oacute; &yacute; nghĩa, vẻ vang v&agrave; tr&aacute;ch nhiệm chăm lo cuộc sống gia đ&igrave;nh. M&acirc;u thuẫn n&agrave;y l&agrave; m&acirc;u thuẫn kh&ocirc;ng thể giải quy&ecirc;t n&ecirc;n đ&atilde; đẩy nh&acirc;n vật v&agrave;o bi kịch tinh thần. C&agrave;ng cố gắng, Hộ c&agrave;ng ch&igrave;m s&acirc;u hơn v&agrave;o bi kịch. L&agrave; nh&agrave; văn c&oacute; ho&agrave;i b&atilde;o, ước mơ, Hộ phải g&aacute;c lại tất cả để kiếm tiền nu&ocirc;i vợ con. Hy sinh sự nghiệp Hộ vẫn chẳng cứu được gia đ&igrave;nh. Hộ viết những thứ văn rẻ tiền để bị dằn vặt để phải tự nguyền rủa m&igrave;nh nhưng vợ con anh vẫn nheo nh&oacute;c. Người đ&agrave;n &ocirc;ng tốt bụng, cao thượng, người chồng người cha đầy tr&aacute;ch nhiệm đ&atilde; trở th&agrave;nh người chồng vũ phu.</p> <p>- C&aacute;i hay, c&aacute;i đẹp v&agrave; t&igrave;nh thương. Họ phải viết những trang viết rẻ tiền, nhạt nhẽo để kiếm tiền nu&ocirc;i vợ con. N&ecirc;n anh lu&ocirc;n bị dằn vặt. Lu&ocirc;n tự mắng chửi m&igrave;nh.</p> <p>- L&yacute; tưởng v&agrave; hiện thực. Hộ c&oacute; nhiều mơ ước, c&oacute; l&yacute; tưởng ho&agrave;i b&atilde;o đẹp nhưng thực tế cuộc sống khổ cực đ&atilde; v&ugrave;i dập, đ&egrave; n&eacute;n. Họ phải vật lộn với cuộc sống ngh&egrave;o t&uacute;ng n&ecirc;n kh&ocirc;ng thể thực hiện được những ho&agrave;i b&atilde;o cao đẹp. Họ từ dằn vặt m&igrave;nh khiến ng&agrave;y c&agrave;ng ch&igrave;m s&acirc;u v&agrave;o bi kịch.</p> <p>- L&agrave; nh&agrave; văn, Hộ trở th&agrave;nh kẻ v&ocirc; t&iacute;ch sự. Ho&agrave;i b&atilde;o ti&ecirc;u tan, phải viết một c&aacute;ch v&ocirc; tr&aacute;ch nhiệm. Hộ viết rồi lại tự dằn vặt m&igrave;nh. Hộ l&agrave; điển h&igrave;nh cho số phận những người tr&iacute; thức tiểu tư sản ngh&egrave;o trước c&aacute;ch mạng. Họ l&agrave; những con người ch&acirc;n ch&iacute;nh, c&oacute; ho&agrave;i b&atilde;o, ước mơ, c&oacute; nh&acirc;n c&aacute;ch nhưng x&atilde; hội đ&atilde; đối xử t&agrave;n nhẫn với những người tr&iacute; thức ấy. X&atilde; hội đ&atilde; lưu manh ho&aacute; những con người c&oacute; nh&acirc;n c&aacute;ch ấy.</p> <p><br />3. Nỗi đau của Hộ l&agrave; nỗi đau của một người tr&iacute; thức kh&ocirc;ng được sống cho ra sống. Với cả hai tư c&aacute;ch nh&agrave; văn v&agrave; một người cha, một người chồng, Hộ đều kh&ocirc;ng ho&agrave;n th&agrave;nh được tr&aacute;ch nhiệm của m&igrave;nh. Anh kh&ocirc;ng thể to&agrave;n t&acirc;m to&agrave;n &yacute; cho nghệ thuật cũng kh&ocirc;ng thể hết m&igrave;nh với gia đ&igrave;nh. V&igrave; thế anh tự dằn vặt m&igrave;nh, tự tr&aacute;ch m&igrave;nh l&agrave; kẻ v&ocirc; t&iacute;ch sự với cả nghệ thuật v&agrave; gia đ&igrave;nh. Anh kh&ocirc;ng thể l&agrave; một người nghệ sĩ ch&acirc;n ch&iacute;nh s&aacute;ng tạo được những t&aacute;c phẩm như mong ước nhưng cũng chẳng thể l&agrave; một con người sống đ&uacute;ng với nguy&ecirc;n tắc t&igrave;nh thương cao cả m&agrave; anh t&ocirc;n thờ. Nỗi đau của Hộ l&agrave; nỗi đau của con người tự nhận ra sự bất lực của m&igrave;nh m&agrave; kh&ocirc;ng thể tho&aacute;t ra được.</p> <p>4. Nam Cao l&agrave; nh&agrave; văn c&oacute; biệt t&agrave;i trong việc mi&ecirc;u tả t&acirc;m l&yacute; nh&acirc;n vật. Trong đoạn bốn, nh&agrave; văn tập trung mi&ecirc;u tả t&acirc;m trạng ăn năn hối hận của Hộ khi tỉnh rượu. Trong l&uacute;c say, tinh thần bị ức chế, Hộ đ&atilde; đ&aacute;nh đuổi vợ con. Khi tỉnh lại, Hộ lại tự dằn vặt, tự tr&aacute;ch m&igrave;nh l&agrave; thằng khốn nạn. Nh&agrave; văn đ&atilde; mi&ecirc;u tả rất th&agrave;nh c&ocirc;ng t&acirc;m trạng n&agrave;y của nh&acirc;n vật Hộ bằng c&aacute;ch kết hợp giọng kể gi&aacute;n tiếp với ng&ocirc;n ngữ nửa trực tiếp. Độc thoại nội t&acirc;m của nh&acirc;n vật lồng gh&eacute;p với ng&ocirc;n ngữ kể chuyện. Nh&agrave; văn h&oacute;a th&acirc;n v&agrave;o nh&acirc;n vật để diễn tả những diễn biến t&acirc;m l&yacute; của Hộ. Hộ tỉnh rượu, cảm gi&aacute;c mệt mỏi, kh&aacute;t nước, nao nao l&ograve;ng khi nhận ra sự &acirc;n cần của vợ, lờ mờ hiểu ra sự t&igrave;nh, hoảng sợ, nh&igrave;n d&aacute;ng vẻ vất vả tội nghiệp của Từ, Hộ ăn năn v&agrave; tự mắng m&igrave;nh. Hộ đ&atilde; kh&oacute;c v&agrave; tự tr&aacute;ch m&igrave;nh&hellip; Những sắc th&aacute;i t&igrave;nh cảm của nh&acirc;n vật đ&atilde; được nh&agrave; văn thể hiện một c&aacute;ch tinh tế v&agrave; s&acirc;u sắc.</p> <p><br />5. Thời gian trần thuật của c&acirc;u chuyện k&eacute;o d&agrave;i trong khoảng một ng&agrave;y: Bắt đầu từ buổi s&aacute;ng Hộ đọc s&aacute;ch rồi đi ra phố, uống say trở về đến buổi s&aacute;ng h&ocirc;m sau khi Hộ tỉnh rượu. Nh&agrave; văn đ&atilde; sử dụng xen kẽ c&aacute;c đoạn hồi ức n&ecirc;n c&acirc;u chuyện được kể k&eacute;o d&agrave;i cả một qu&atilde;ng đời của Hộ. Điều đ&oacute; đ&atilde; l&agrave;m n&ecirc;n t&iacute;nh h&agrave;m s&uacute;c cho thi&ecirc;n truyện. Một truyện ngắn truyền tải được nội dung của cả một tiểu thuyết. Đ&acirc;y l&agrave; một th&agrave;nh c&ocirc;ng của Nam Cao trong s&aacute;ng t&aacute;c truyện ngắn nhờ nh&agrave; văn biết c&aacute;ch kết hợp kh&eacute;o l&eacute;o c&aacute;c đoạn kể, hồi tưởng, độc thoại nội t&acirc;m.</p> <p>6. Đời thừa l&agrave; truyện ngắn c&oacute; &yacute; nghĩa tuy&ecirc;n ng&ocirc;n nghệ thuật s&aacute;ng t&aacute;c của Nam Cao. Nh&agrave; văn đ&atilde; gửi gắm quan niệm của m&igrave;nh về nh&agrave; văn, nghề văn, t&aacute;c phẩm nghệ thuật qua nh&acirc;n vật Hộ.</p> <p>Nh&agrave; văn phải c&oacute; ho&agrave;i b&atilde;o ước mơ, phải viết được những t&aacute;c phẩm c&oacute; gi&aacute; trị, &ldquo;l&agrave;m mờ c&aacute;c t&aacute;c phẩm c&ugrave;ng thời&rdquo;&hellip; Nh&agrave; văn phải c&oacute; tr&aacute;ch nhiệm với ng&ograve;i b&uacute;t của m&igrave;nh, phải tự biết xấu hổ khi viết ra những thứ kh&ocirc;ng phải l&agrave; nghệ thuật.</p> <p>Nghề văn l&agrave; một nghề lao động s&aacute;ng tạo, y&ecirc;u cầu nh&agrave; văn phải lao động nghi&ecirc;m t&uacute;c, &ldquo;Văn chương kh&ocirc;ng cần đến những người thợ kh&eacute;o tay&hellip; s&aacute;ng tạo những g&igrave; chưa c&oacute;&rdquo;&hellip;,</p> <p>T&aacute;c phẩm văn chương c&oacute; gi&aacute; trị l&agrave; &ldquo;vượt l&ecirc;n tr&ecirc;n tất cả c&aacute;c bờ c&otilde;i v&agrave; giới hạn, phải l&agrave; một t&aacute;c phẩm chung cho tất cả lo&agrave;i người. N&oacute; phải chứa đựng được một c&aacute;i g&igrave; lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. N&oacute; ca tụng t&igrave;nh thương, t&igrave;nh b&aacute;c &aacute;i, sự c&ocirc;ng b&igrave;nh,&hellip; N&oacute; l&agrave;m cho người gần người hơn.&rdquo; Theo nh&agrave; văn, t&aacute;c phẩm văn chương đ&iacute;ch thực l&agrave; t&aacute;c phẩm c&oacute; gi&aacute; trị nh&acirc;n đạo s&acirc;u sắc.</p> <p>Với quan điểm s&aacute;ng tạo nghệ thuật đ&uacute;ng đắn ấy, Nam Cao đ&atilde; để lại cho văn học Việt Nam những t&aacute;c phẩm c&oacute; gi&aacute; trị nh&acirc;n đạo s&acirc;u sắc.</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài