Đọc thêm: Đám tang lão Gô ri ô - Ban-dắc
<div data-v-ee090d5c=""><span data-v-ee090d5c="">Soạn bài Đám tang lão Gô ri ô - Ban-dắc (chi tiết)</span></div>
<p><strong>Đề b&agrave;i</strong></p> <p>Đọc hiểu Đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;ri&ocirc;</p> <p>&nbsp;</p> <h3>Lời giải chi tiết</h3> <p><strong>I. Gợi dẫn</strong></p> <p>1. H&ocirc;-n&ocirc;-r&ecirc; đơ Ban-dắc (1799 &ndash; 1850), l&agrave; nh&agrave; tiểu thuyết Ph&aacute;p vĩ đại, một nh&agrave; văn hiện thực c&aacute;ch mạng đạt đến mức cổ điển, l&agrave; một bậc thầy của chủ nghĩa hiện thực, nổi tiếng với bộ s&aacute;ch đồ sộ Tấn tr&ograve; đời. Nhận x&eacute;t về tiểu thuyết của Ban-dắc, Ăng-ghen viết: &ldquo;Đọc tiểu thuyết Ban-dắc ng&shy;ười ta c&oacute; thể h&igrave;nh dung ra lịch sử nước Ph&aacute;p từ 1816 &ndash; 1848 đầy đủ hơn, chi tiết hơn, ho&agrave;n chỉnh hơn so với đọc tất cả c&aacute;c nh&agrave; sử học, x&atilde; hội học, thống k&ecirc; học thời ấy để lại&rdquo;.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; Bộ Tấn tr&ograve; đời với khoảng 5000 nh&acirc;n vật thuộc đủ c&aacute;c th&agrave;nh phần x&atilde; hội, trong đ&oacute; c&oacute; v&agrave;i trăm nh&acirc;n vật đ&shy;ược coi l&agrave; điển h&igrave;nh nghệ thuật, l&agrave; một c&ocirc;ng tr&igrave;nh kiến tr&uacute;c đồ sộ về mối quan hệ của x&atilde; hội t&shy;&shy;ư bản Ph&aacute;p thế kỷ XIX. Về mặt nội dung, Tấn tr&ograve; đời l&agrave; một bức tranh th&ecirc; lư&shy;&shy;ơng của lo&agrave;i ng&shy;&shy;ười trong thời đại m&agrave; &aacute;nh s&aacute;ng kim tiền toả đến mọi nơi, mọi ng&otilde; ng&aacute;ch s&acirc;u thẳm nhất của cuộc sống, kể cả nơi s&acirc;u xa nhất trong t&acirc;m hồn mỗi người. T&aacute;c phẩm phản &aacute;nh một thời kỳ m&agrave; cả x&atilde; hội quỳ gối tr&shy;&shy;ước &ldquo;lũ b&ecirc; v&agrave;ng&rdquo;. Về phư&shy;&shy;&shy;ơng diện nghệ thuật, t&aacute;c phẩm l&agrave; đỉnh cao của chủ nghĩa hiện thực thể hiện ở nghệ thuật x&acirc;y dựng nh&acirc;n vật điển h&igrave;nh, t&iacute;nh c&aacute;ch điển h&igrave;nh trong ho&agrave;n cảnh điển h&igrave;nh. Với quan niệm con ngư&shy;&shy;&shy;ời l&agrave; sản phẩm của ho&agrave;n cảnh, Ban-dắc đ&atilde; chứng minh con ngư&shy;ời vừa l&agrave; sản phẩm vừa l&agrave; nguồn gốc l&agrave;m n&ecirc;n ho&agrave;n cảnh ấy. Nghệ thuật trần thuật th&igrave; đ&atilde; đạt đến ti&ecirc;u chuẩn của chủ nghĩa hiện thực, với một giọng điệu trần thuật sắc sảo, quan điểm trần thuật lạnh l&ugrave;ng.</p> <p>2. T&aacute;c phẩm L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; t&aacute;c phẩm xuất sắc kết tinh nhiều gi&aacute; trị ti&ecirc;u biểu về nội dung v&agrave; nghệ thuật của bộ Tấn tr&ograve; đời. Đ&acirc;y l&agrave; một m&agrave;n nhỏ trong vở kịch cuộc đời m&agrave; Ban-dắc đ&atilde; tạo dựng l&ecirc;n với mục đ&iacute;ch t&aacute;i hiện ch&acirc;n thực, sinh động hiện thực x&atilde; hội, m&agrave; ở đ&oacute; &ocirc;ng l&agrave; một th&agrave;nh vi&ecirc;n, một con ng&shy;&shy;&shy;ười mang đầy đủ những t&iacute;nh c&aacute;ch sản phẩm của x&atilde; hội.</p> <p><br />3. Đoạn tr&iacute;ch Đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; nằm ở phần cuối t&aacute;c phẩm L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;. Qua đoạn tr&iacute;ch n&agrave;y, t&aacute;c giả đ&atilde; thể hiện đỉnh cao tấn thảm kịch số phận của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;. Một số ph&shy;&shy;ương diện về nội dung t&shy;&shy;&shy;ư tư&shy;&shy;ởng v&agrave; nghệ thuật tiểu thuyết hiện thực của Ban-dắc đ&shy;&shy;ược kết tinh trong đoạn tr&iacute;ch n&agrave;y.</p> <p>&nbsp; &nbsp;Cảnh đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&atilde; thể hiện tấn bi kịch của một người cha, một con người đ&atilde; từng tự biến m&igrave;nh th&agrave;nh n&ocirc; lệ của đồng tiền. Cha chết nhưng hai c&ocirc; con g&aacute;i y&ecirc;u qu&yacute; vẫn đi dự vũ hội. Cảnh đ&aacute;m tang diễn ra v&ocirc; c&ugrave;ng th&ecirc; thảm, chỉ với một số chi tiết nhỏ, nh&agrave; văn đ&atilde; lật tẩy bộ mặt thật v&ocirc; c&ugrave;ng thối n&aacute;t của x&atilde; hội m&agrave; đồng tiền đang ngự trị. Tất cả những kẻ đến dự đ&aacute;m tang, trừ Ra-xti-nhắc, đều v&igrave; đồng tiền m&agrave; họ được trả c&ocirc;ng. Số phận th&ecirc; thảm của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; tấm gương chung cho những người c&oacute; qu&aacute; nhiều tham vọng đ&atilde; tự đẩy m&igrave;nh đến bi kịch c&ocirc; đơn.</p> <p><br />4. Đọc kỹ phần Tiểu dẫn v&agrave; c&aacute;c ch&uacute; th&iacute;ch. Khi đọc khi đọc tr&iacute;ch đoạn b&agrave;i học, nhấn giọng c&aacute;c chi tiết về khung cảnh thời gian, &aacute;nh s&aacute;ng, m&agrave;u sắc.</p> <p>&nbsp;</p> <p><strong>II. Kiến thức cơ bản</strong></p> <p>&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Tiểu thuyết L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&shy;&shy;ược nh&agrave; văn xếp v&agrave;o Những cảnh đời tư thuộc phần Khảo luận phong tục. Đ&oacute; l&agrave; c&acirc;u chuyện về một ng&shy;ười cha, một t&shy;&shy;&shy;ư sản mới phất sau 1789 &ndash; với những mối quan hệ của &ocirc;ng ta trong x&atilde; hội. L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; vừa l&agrave; sản phẩm vừa l&agrave; nạn nh&acirc;n th&ecirc; thảm của x&atilde; hội kim tiền m&agrave; &ocirc;ng ta l&agrave; một th&agrave;nh vi&ecirc;n t&iacute;ch cực tạo n&ecirc;n n&oacute;. V&agrave; l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; kh&ocirc;ng phải l&agrave; trường hợp c&aacute; biệt, bởi nh&shy;ư lời phu nh&acirc;n Đơ Lăng-gi&ecirc; n&oacute;i với Ra-xti-nhắc &ldquo;m&igrave;nh chẳng thấy tấn bi kịch đ&oacute; diễn ra h&agrave;ng ng&agrave;y đ&oacute; sao? Chỗ n&agrave;y th&igrave; đứa con d&acirc;u đ&acirc;m ra xấc l&aacute;o hết nư&shy;ớc với &ocirc;ng bố chồng đ&atilde; hi sinh tất cả cho thằng con trai. Chỗ kia th&igrave; một thằng con rể tống cổ b&agrave; mẹ vợ ra cửa&hellip; Trong hai mư&shy;ơi năm &ocirc;ng cụ đ&atilde; d&agrave;nh cả t&acirc;m can, t&igrave;nh y&ecirc;u dấu. Trong một ng&agrave;y &ocirc;ng cụ đ&atilde; cho tất cả cơ nghiệp. Quả chanh đ&atilde; bị vắt kiệt rồi, mấy c&ocirc; con g&aacute;i liền vứt ra g&oacute;c đ&shy;&shy;ường&hellip;&rdquo;. Thực ra L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; khai th&aacute;c một đề t&agrave;i kh&ocirc;ng mới. Trư&shy;&shy;ớc Ban-dắc đ&atilde; c&oacute; Sếch-xpia với Vua Lia v&agrave; Xtăng-đan với Đỏ v&agrave; đen. Như&shy;ng nếu ở Sếch-xpia đề t&agrave;i ấy được nh&agrave; văn biến th&agrave;nh một bi kịch, Juy-li&ecirc;ng Xo-ren của Xtăng-đan trong chừng mực n&agrave;o đ&oacute; cũng c&oacute; thể coi l&agrave; một nh&acirc;n vật bi kịch th&igrave; đến Ban-dắc, l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;, vua Lia của thế kỷ XIX lại đau x&oacute;t hơn nhiều. Cũng đ&atilde; chết v&igrave; sự bội bạc của c&aacute;c con, nhưng c&aacute;i chết của &ocirc;ng thật thảm thư&shy;&shy;ơng, n&oacute; kh&ocirc;ng c&oacute; khả năng gợi l&ecirc;n một thứ t&igrave;nh cảm thi&ecirc;ng li&ecirc;ng n&agrave;o cả, ngo&agrave;i những giọt nư&shy;ớc mắt hiếm hoi của Ra-xti-nhắc. C&ugrave;ng l&agrave; những thanh ni&ecirc;n ngh&egrave;o c&oacute; kh&aacute;t vọng tiến th&acirc;n, Juy-li&ecirc;ng vừa muốn tiến th&acirc;n, vừa muốn giữ nh&acirc;n c&aacute;ch, khinh bỉ x&atilde; hội thư&shy;ợng l&shy;ưu v&agrave; cuối c&ugrave;ng ch&agrave;ng từ chối x&atilde; hội ấy th&igrave; Ra-xti-nhắc lại muốn ho&agrave; nhập với n&oacute; bằng mọi c&aacute;ch. Đề t&agrave;i về sự tha ho&aacute; của con người trước sức mạnh của đồng tiền đ&atilde; được Ban-dắc khai th&aacute;c một c&aacute;ch triệt để. Với một chủ đề kh&ocirc;ng mới, Ban-dắc đ&atilde; c&oacute; một sự l&yacute; giải ho&agrave;n to&agrave;n mới v&agrave; đầy thuyết phục.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp;Trong t&aacute;c phẩm của m&igrave;nh, Ban-dắc đ&atilde; kh&ocirc;ng chỉ phản &aacute;nh hiện thực m&agrave; c&ograve;n ph&acirc;n t&iacute;ch mổ xẻ từng ng&otilde; ng&aacute;ch của n&oacute;. Ban-dắc hiểu thấu bản chất của x&atilde; hội ấy bởi &ocirc;ng cũng ch&iacute;nh l&agrave; một nạn nh&acirc;n của n&oacute;, cũng khao kh&aacute;t gia nhập tầng lớp thượng lưu, cũng t&igrave;m mọi c&aacute;ch kiếm tiền nhưng đều thất bại. Trong x&atilde; hội ấy, qu&aacute; tr&igrave;nh tha ho&aacute; của con ngư&shy;ời diễn ra rất nhanh ch&oacute;ng. Cả x&atilde; hội nhảy m&uacute;a trong &aacute;nh h&agrave;o quang của kim tiền, tranh nhau lao v&agrave;o để giằng x&eacute; lấy tiền bạc v&agrave; quyền lực. Nh&acirc;n vật Ra-xti-nhắc với tham vọng bư&shy;&shy;&shy;ớc ch&acirc;n v&agrave;o x&atilde; hội th&shy;&shy;ượng l&shy;&shy;&shy;ưu, đư&shy;&shy;&shy;ợc trở đi trở lại trong t&aacute;c phẩm ch&iacute;nh l&agrave; hiện th&acirc;n của Ban-dắc ở một số phư&shy;&shy;&shy;ơng diện n&agrave;o đ&oacute;, Ban-dắc lu&ocirc;n c&oacute; tham vọng trở th&agrave;nh một vĩ nh&acirc;n, bởi theo &ocirc;ng, &ldquo;Những ng&shy;&shy;ười c&oacute; tham vọng th&igrave; gan sẽ mạnh hơn, m&aacute;u nhiều chất sắt hơn, tim n&oacute;ng hơn những người kh&aacute;c&rdquo; (Lời V&ocirc;-tơ-ranh n&oacute;i với Ra-xti-nhắc). Bao nhi&ecirc;u năm lăn lộn để thực hiện tham vọng, Ban-dắc đ&atilde; chuốc lấy nhiều thất bại như&shy;&shy;ng &ocirc;ng cũng đư&shy;&shy;ợc rất nhiều với t&shy;&shy;&shy;ư c&aacute;ch l&agrave; một nh&agrave; văn. &Ocirc;ng hiểu ra những ng&oacute;c ng&aacute;ch tối tăm nhất của x&atilde; hội thượng lư&shy;&shy;&shy;u Pari, &ldquo;sự đồi bại đang ph&aacute;t triển, t&agrave;i năng th&igrave; hiếm hoi&rdquo;, &ldquo;T&ocirc;i đố cậu đi hai bư&shy;&shy;ớc trong c&aacute;i th&agrave;nh phố n&agrave;y m&agrave; kh&ocirc;ng gặp những &acirc;m mư&shy;&shy;u t&iacute;nh to&aacute;n kinh ng&shy;&shy;&shy;ười&rdquo; (Lời V&ocirc;-tơ-ranh n&oacute;i với Ra-xti-nhắc). Bằng một giọng điệu cay nghiệt như&shy;&shy;ng ch&acirc;n thực, nh&agrave; văn đ&atilde; chua x&oacute;t nhận x&eacute;t về kinh th&agrave;nh Pa-ri hoa lệ thế kỷ XIX dư&shy;&shy;ới c&aacute;i nh&igrave;n của một ngư&shy;ời trong cuộc, &ldquo;Pa-ri giống nh&shy;&shy;&shy;ư một khu rừng của t&acirc;n thế giới, trong đ&oacute; l&uacute;c nh&uacute;c tới hai mươi bộ tộc d&atilde; man, n&agrave;o ngư&shy;ời Hi-noa, n&agrave;o ngư&shy;ời Huy-&ocirc;ng, họ sống bằng sản phẩm của tầng lớp x&atilde; hội&hellip; C&oacute; nhiều c&aacute;ch săn, c&oacute; kẻ săn của hồi m&ocirc;n, c&oacute; kẻ săn tiền thanh to&aacute;n gia t&agrave;i, kẻ n&agrave;y c&acirc;u nh&acirc;n t&acirc;m, kẻ kia lừa thầy phản bạn. Anh n&agrave;o trở về m&agrave; t&uacute;i săn nặng trĩu th&igrave; đư&shy;&shy;&shy;ợc x&atilde; hội tử tế ch&agrave;o mời khoản đ&atilde;i đ&oacute;n tiếp. Ta phải thừa nhận c&ocirc;ng đức của c&aacute;i đất mến kh&aacute;ch n&agrave;y, cậu gặp đ&shy;ược c&aacute;c th&agrave;nh phố c&oacute; nhiều nh&agrave; trọc ph&uacute; nhất thế giới đấy. Trong khi thế giới qu&yacute; tộc ki&ecirc;u h&atilde;nh của tất cả c&aacute;c kinh th&agrave;nh ch&acirc;u &acirc;u từ chối một g&atilde; trọc ph&uacute; kh&ocirc;ng cho dự v&agrave;o h&agrave;ng ngũ họ th&igrave; Pari lại dang tay đ&oacute;n g&atilde;, dự những bữa tiệc t&ugrave;ng của g&atilde; v&agrave; chạm cốc với c&aacute;i &ocirc; trọc của g&atilde;&rdquo;.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp; Qua bao cảnh đời, bao nhi&ecirc;u số phận v&agrave; cảnh sống m&agrave; nh&agrave; văn đư&shy;&shy;ợc chứng kiến &ocirc;ng đ&atilde; t&igrave;m ra đư&shy;ợc quy luật của x&atilde; hội t&shy;&shy;&shy;ư bản thế kỷ XIX. Quy luật ấy nằm ở mối quan hệ giữa con người v&agrave; ho&agrave;n cảnh. Con người tạo ra ho&agrave;n cảnh, đồng thời l&agrave; nạn nh&acirc;n của ho&agrave;n cảnh. Số phận l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&atilde; chứng minh quy luật ấy. Đoạn tr&iacute;ch Đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; nằm ở phần cuối t&aacute;c phẩm L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;. Qua đoạn tr&iacute;ch n&agrave;y t&aacute;c giả đ&atilde; thể hiện đỉnh cao tấn thảm kịch số phận của l&atilde;o G&ocirc;ri&ocirc;. Một số phương diện về nội dung t&shy;&shy;&shy;ư tư&shy;&shy;ởng v&agrave; nghệ thuật tiểu thuyết hiện thực của Ban-dắc đ&shy;&shy;ược kết tinh trong đoạn tr&iacute;ch n&agrave;y. Sau khi l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&atilde; b&aacute;n đi những t&agrave;i sản cuối c&ugrave;ng của m&igrave;nh để c&oacute; tiền cho hai c&ocirc; con g&aacute;i b&ugrave; v&agrave;o khoản ti&ecirc;u giấu chồng v&agrave; v&igrave; qu&aacute; lo lắng cho hai c&ocirc; con g&aacute;i, l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&acirc;m ra ốm nặng v&agrave; sắp chết. Trong l&uacute;c hấp hối, l&atilde;o đ&atilde; rất khao kh&aacute;t đư&shy;ợc gặp hai c&ocirc; con g&aacute;i lần cuối. Được Ra-xti-nhắc b&aacute;o tin như&shy;ng cả hai kh&ocirc;ng đến bởi họ c&ograve;n phải chuẩn bị để đi dự vũ hội ở dinh thự B&ocirc;-x&ecirc;-ăng (chị họ của Ra-xti-nhắc). Thậm ch&iacute; Đen-phin c&ograve;n giận dỗi v&igrave; Ra-xti-nhắc đ&atilde; kh&ocirc;ng nhanh ch&oacute;ng chuẩn bị để đi dự c&ugrave;ng n&agrave;ng. Quả thực Ban-dắc đ&atilde; tạo n&ecirc;n một t&igrave;nh huống th&ecirc; thảm hơn cả mọi t&igrave;nh huống để bộc lộ số phận nh&acirc;n vật v&agrave; bản chất của mối quan hệ ng&shy;&shy;&shy;ười &ndash; ngư&shy;&shy;&shy;ời trong x&atilde; hội th&shy;&shy;&shy;ượng lư&shy;&shy;u. Ng&shy;&shy;&shy;ười ta c&oacute; thể từ chối gặp ngư&shy;&shy;ời cha đang hấp hối &ndash; người cha m&agrave; cả cuộc đời đ&atilde; hi sinh một c&aacute;ch m&ugrave; qu&aacute;ng cho c&aacute;c con &ndash; để đi dự tiệc với nh&acirc;n t&igrave;nh. T&igrave;nh huống n&agrave;y c&oacute; &yacute; nghĩa rất quan trọng trong việc thể hiện tư&shy;&shy; t&shy;&shy;&shy;ưởng của t&aacute;c phẩm. C&aacute;i chết th&ecirc; thảm v&agrave; c&ocirc; độc của l&atilde;o G&ocirc;ri&ocirc; l&agrave; một tất yếu, tu&acirc;n theo rất đ&uacute;ng quy luật của x&atilde; hội, l&agrave; một hậu quả tất yếu của quan niệm sống, của lối gi&aacute;o dục con của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;. X&atilde; hội ấy tất yếu sẽ c&oacute; nhiều con ng&shy;&shy;ười như&shy;&shy; l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;, kiểu y&ecirc;u con đầy tham vọng của l&atilde;o sẽ cho l&atilde;o hai đứa con như&shy; thế. Hai c&ocirc; con g&aacute;i để bố giẫy giụa trong nỗi kh&aacute;t khao gặp con, chết trơ trọi ở qu&aacute;n trọ ngh&egrave;o, để đi dự dạ hội l&agrave; để thực hiện mong ước của ch&iacute;nh &ocirc;ng bố. Ch&uacute;ng đang thực hiện &shy;&shy;ước mơ tha thiết của ch&iacute;nh l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đấy chứ. Ch&iacute;nh l&atilde;o đ&atilde; muốn leo l&ecirc;n c&aacute;i thang danh vọng ấy v&agrave; những g&igrave; l&atilde;o kh&ocirc;ng l&agrave;m đư&shy;ợc l&atilde;o đ&atilde; uỷ th&aacute;c cho những đứa con. L&atilde;o chiều con bằng mọi c&aacute;ch, gi&uacute;p ch&uacute;ng trở th&agrave;nh những c&ocirc; c&ocirc;ng ch&uacute;a của x&atilde; hội thượng l&shy;&shy;ưu rồi lấy chồng th&shy;&shy;ượng lưu. Đặt l&ecirc;n tr&ecirc;n hết, tr&ecirc;n cả t&igrave;nh nghĩa cha con c&aacute;i niềm ki&ecirc;u h&atilde;nh đư&shy;ợc gia nhập x&atilde; hội qu&yacute; tộc, coi n&oacute;&shy; l&agrave; l&yacute; t&shy;&shy;ưởng cao qu&yacute; nhất đời n&ecirc;n l&atilde;o phải nhận c&aacute;i kết cục tất yếu. Ch&iacute;nh l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; trư&shy;ớc khi tắt thở đ&atilde; nhận ra điều đ&oacute;, l&atilde;o đ&atilde; nhận ra tr&aacute;ch nhiệm thuộc về m&igrave;nh.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp; Đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; đoạn tr&iacute;ch tập trung những n&eacute;t ti&ecirc;u biểu về nghệ thuật hiện thực của Ban-dắc. Qua đ&oacute; nh&agrave; văn đ&atilde; mi&ecirc;u tả ch&acirc;n thực v&agrave; lột tả th&agrave;nh c&ocirc;ng bản chất thối n&aacute;t của x&atilde; hội kim tiền &ndash; x&atilde; hội m&agrave; đồng tiền, tham vọng v&agrave; những ham muốn h&egrave;n mọn được đặt l&ecirc;n tr&ecirc;n cả t&igrave;nh cha con, gia đ&igrave;nh, ch&agrave; đạp l&ecirc;n mọi mối quan hệ giữa con ngư&shy;&shy;ời với con ngư&shy;ời&hellip; Thực ra, đồng tiền v&agrave; danh vọng d&ugrave; trong bất cứ x&atilde; hội n&agrave;o đều c&oacute; một sức mạnh vạn năng m&agrave; con ngư&shy;ời thật kh&oacute; cưỡng lại. Như&shy;&shy;ng đồng tiền trong x&atilde; hội tư&shy;&shy; bản, trong x&atilde; hội thư&shy;&shy;ợng l&shy;&shy;ưu Ph&aacute;p thế kỷ XIX, dư&shy;ới c&aacute;i nh&igrave;n của Ban-dắc &ndash; một nạn nh&acirc;n, một sản phẩm của ho&agrave;n cảnh x&atilde; hội ấy c&ograve;n c&oacute; một sức huỷ hoại nh&acirc;n t&iacute;nh rất khủng khiếp. To&agrave;n bộ Tấn tr&ograve; đời l&agrave; sự cố gắng ghi lại v&agrave; chứng minh sự thật phũ ph&agrave;ng đ&oacute;. Chỉ với hai trang s&aacute;ch, qua sự xuất hiện nhiều th&aacute;i độ ứng xử của c&aacute;c nh&acirc;n vật tham gia đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;ri&ocirc;, nh&agrave; văn với khả năng quan s&aacute;t v&agrave; t&agrave;i năng m&ocirc; tả sắc sảo đ&atilde; vạch trần bản chất của x&atilde; hội tư bản giai đoạn đầu, đặc biệt l&agrave; bộ mặt thật của giai cấp qu&yacute; tộc thư&shy;&shy;ợng lư&shy;&shy;u ở Pari. Thế kỷ XIX l&agrave; thế kỷ m&agrave; giai cấp t&shy;&shy;ư sản mới nổi l&ecirc;n, rất gi&agrave;u c&oacute;. C&ograve;n giai cấp qu&yacute; tộc phong kiến th&igrave; đ&atilde; sa s&uacute;t như&shy;&shy;ng vẫn cố giữ được địa vị sang trọng của m&igrave;nh. V&igrave; vậy tư&shy;&shy; sản mới nổi v&agrave; qu&yacute; tộc cũ t&igrave;m mọi c&aacute;ch để lợi dụng nhau, kẻ c&oacute; tiền th&igrave; tham danh vọng, kẻ c&oacute; danh vọng lại kh&aacute;t tiền. V&agrave; điều tất yếu xảy ra l&agrave; họ sẵn s&agrave;ng l&agrave;m tất cả để c&oacute; đ&shy;ược c&aacute;i họ th&egrave;m muốn, dẫn đến một x&atilde; hội đầy toan t&iacute;nh v&agrave; đầy rẫy những nạn nh&acirc;n. L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; một nạn nh&acirc;n v&agrave; một sản phẩm của x&atilde; hội ấy. L&agrave; t&shy;&shy;ư sản mới nổi, l&atilde;o thực hiện tham vọng bằng c&aacute;ch lấy một b&agrave; vợ qu&yacute; tộc thất thế. Sau đ&oacute; l&atilde;o lại t&igrave;m mọi c&aacute;ch cho con g&aacute;i l&atilde;o đư&shy;ợc b&shy;&shy;ước ch&acirc;n v&agrave;o x&atilde; hội thư&shy;&shy;ợng l&shy;&shy;ưu d&ugrave; l&atilde;o phải b&aacute;n cả gia t&agrave;i để biến c&aacute;c con l&atilde;o th&agrave;nh những b&agrave; ho&agrave;ng, c&oacute; đủ điều kiện để lấy chồng qu&yacute; tộc. V&agrave; l&atilde;o đ&atilde; toại nguyện. Nh&shy;&shy;ưng &shy;&shy;ước mơ của l&atilde;o đư&shy;ợc thực hiện cũng l&agrave; l&uacute;c l&atilde;o rơi v&agrave;o tấn bi kịch. Kỳ vọng m&agrave; cả gia đ&igrave;nh l&atilde;o g&acirc;y dựng, hai c&ocirc; con g&aacute;i qu&yacute; tộc đ&atilde; trở th&agrave;nh nỗi đau của l&atilde;o m&agrave; đến tận khi hấp hối, trơ trọi trong qu&aacute;n trọ tồi t&agrave;n, khi tất cả tiền của đ&atilde; bị hai c&ocirc; con g&aacute;i b&ograve;n r&uacute;t hết, l&atilde;o mới nhận ra. M&ocirc; tả đ&aacute;m tang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; bằng một loạt những chi tiết điển h&igrave;nh đắt gi&aacute;, Ban-dắc đ&atilde; l&agrave;m nổi bật kh&ocirc;ng chỉ tấn thảm kịch của một người cha m&agrave; c&ograve;n vẽ l&ecirc;n một bức tranh mang m&agrave;u sắc bi h&agrave;i kịch về mối quan hệ ng&shy;&shy;ười &ndash; ngư&shy;&shy;ời m&agrave; đồng tiền l&agrave; cầu nối duy nhất.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp; Sự th&ecirc; thảm v&agrave; đ&aacute;ng thư&shy;&shy;ơng của đ&aacute;m tang đ&shy;&shy;ược thể hiện qua một số chi tiết nghệ thuật, về kh&ocirc;ng gian v&agrave; thời gian nghệ thuật. Đ&oacute; l&agrave; kh&ocirc;ng gian u &aacute;m của qu&aacute;n trọ với b&agrave; chủ sẵn s&agrave;ng ăn cắp kỷ vật (h&igrave;nh tr&aacute;i tim để mấy lọn t&oacute;c của hai c&ocirc; con g&aacute;i l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;, kỉ niệm cuối c&ugrave;ng của l&atilde;o với hai c&ocirc; con g&aacute;i th&acirc;n y&ecirc;u) đ&atilde; đặt trong quan t&agrave;i ngư&shy;&shy;ời chết. L&agrave; kh&ocirc;ng gian hẹp v&agrave; tối của &ldquo;một gi&aacute;o đư&shy;ờng nhỏ, thấp v&agrave; tối&rdquo; với những vị linh mục &ldquo;tiến h&agrave;nh tất cả những nghi lễ xứng đ&aacute;ng với gi&aacute; tiền bảy m&shy;ươi quan&rdquo;. V&agrave; một nghĩa địa với hai g&atilde; đ&agrave;o huyệt &ldquo;hất được v&agrave;i xẻng đất xuống che lấp chiếc &aacute;o quan&rdquo; th&igrave; ngẩng l&ecirc;n để &ldquo;đ&ograve;i tiền c&ocirc;ng&rdquo;. C&aacute;c kh&ocirc;ng gian của ng&agrave;y t&agrave;n, một buổi ho&agrave;ng h&ocirc;n ẩm &shy;ướt đ&atilde; gợi l&ecirc;n sự th&ecirc; thảm cho đ&aacute;m tang ngư&shy;ời xấu số. C&ograve;n thời gian đư&shy;ợc t&aacute;c giả đặc biệt ch&uacute; &yacute;. Thời gian diễn ra đ&aacute;m tang rất nhanh ch&oacute;ng, nghi lễ cử h&agrave;nh mất hai mư&shy;&shy;ơi ph&uacute;t c&ograve;n vị linh mục th&igrave; chỉ muốn &ldquo;ch&uacute;ng ta c&oacute; thể đi nhanh để khỏi chậm trễ, đ&atilde; năm giờ rư&shy;ỡi rồi&rdquo;. H&agrave;nh động của mọi ng&shy;&shy;ười tham gia đ&aacute;m tang đều rất gấp g&aacute;p, dư&shy;&shy;ờng như&shy;&shy; họ đều kh&ocirc;ng c&oacute; thời gian. T&aacute;c giả đ&atilde; rất lư&shy;&shy;u &yacute; đến việc mi&ecirc;u tả ch&iacute;nh x&aacute;c thời gian thực hiện đ&aacute;m tang. N&oacute; đ&shy;&shy;ược bắt đầu l&uacute;c năm giờ v&agrave; đến s&aacute;u giờ x&aacute;c &ocirc;ng cụ đ&shy;&shy;ược hạ huyệt. Thời gian gấp g&aacute;p v&agrave; h&agrave;nh động của c&aacute;c nh&acirc;n vật tham gia v&agrave;o tang lễ cho thấy họ thực hiện c&aacute;c nghi lễ ấy kh&ocirc;ng phải v&igrave; ng&shy;&shy;ười chết m&agrave; họ l&agrave;m v&igrave; lợi &iacute;ch của bản th&acirc;n họ, tất cả đều v&igrave; tiền (trừ Ra-xti-nhắc). Họ cố ho&agrave;n th&agrave;nh c&ocirc;ng việc của m&igrave;nh theo đ&uacute;ng số tiền m&agrave; họ đư&shy;&shy;ợc trả. Cri-xt&ocirc;-phơ l&agrave;m với bổn phận &ldquo;đối với một người đ&atilde; l&agrave;m cho anh kiếm đư&shy;&shy;ợc mấy m&oacute;n tiền c&ocirc;ng kha kh&aacute;&rdquo;, vị linh mục th&igrave; l&agrave;m &ldquo;nghi lễ xứng đ&aacute;ng với gi&aacute; bảy mư&shy;&shy;ơi quan trong một thời kỳ m&agrave; t&ocirc;n gi&aacute;o kh&ocirc;ng lấy g&igrave; l&agrave;m gi&agrave;u lắm để cầu kinh l&agrave;m ph&uacute;c&rdquo;. Ri&ecirc;ng c&acirc;u nhận x&eacute;t n&agrave;y đ&atilde; c&oacute; khả năng phản &aacute;nh hiện thực rất lớn. T&ocirc;n gi&aacute;o vốn c&oacute; địa vị rất cao qu&yacute; trong những thế kỷ tr&shy;&shy;ước ở Ch&acirc;u &Acirc;u, thậm ch&iacute; c&oacute; quyền năng tối ư&shy;&shy;u trong x&atilde; hội phong kiến th&igrave; nay thật rẻ mạt. Với x&atilde; hội tư&shy;&shy; bản th&igrave; t&ocirc;n gi&aacute;o duy nhất c&oacute; sức mạnh l&agrave; đồng tiền v&agrave; địa vị, c&ograve;n thế giới t&acirc;m linh th&igrave; l&agrave; một c&aacute;i g&igrave; đ&oacute; qu&aacute; ph&ugrave; phiếm. C&ograve;n bọn gia nh&acirc;n của hai c&ocirc; con g&aacute;i &ocirc;ng cụ chỉ chờ cho &ldquo;b&agrave;i kinh ngắn ngủi cầu cho l&atilde;o do ch&agrave;ng sinh vi&ecirc;n trả tiền&rdquo; vừa đọc xong l&agrave; &ldquo;bọn họ c&ugrave;ng với đ&aacute;m người nh&agrave; đạo biến ngay&rdquo;. Tất cả họ đến đ&acirc;y kh&ocirc;ng phải l&agrave; dự đ&aacute;m tang trong một niềm th&shy;&shy;ương x&oacute;t m&agrave; đến để &ldquo;ch&ocirc;n&rdquo; một con ngư&shy;ời cho xong nghĩa vụ. Đ&aacute;m tang thật th&ecirc; thảm, n&oacute; sơ s&agrave;i, vắng vẻ v&agrave; kh&ocirc;ng ch&uacute;t t&igrave;nh ng&shy;ười. Trừ Ra-xti-nhắc, kh&ocirc;ng một ai c&oacute; một ch&uacute;t cảm th&shy;&shy;ương n&agrave;o đối với ng&shy;ười chết, họ l&agrave;m c&ocirc;ng việc của m&igrave;nh, thờ ơ nh&shy;&shy;ư vứt đi một thứ đồ vật kh&ocirc;ng c&ograve;n c&oacute; &yacute; nghĩa đối với cuộc đời. Ng&shy;&shy;ười đời thờ ơ tr&shy;ước c&aacute;i chết đ&aacute;ng thư&shy;&shy;ơng của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đ&atilde; đ&agrave;nh, đến hai c&ocirc; con g&aacute;i &ndash; niềm hi vọng v&agrave; lẽ sống của l&atilde;o cũng kh&ocirc;ng th&egrave;m đến dự đ&aacute;m tang của cha. Khi cha hấp hối, kh&aacute;t khao lớn nhất v&agrave; cuối c&ugrave;ng l&agrave; đ&shy;&shy;ược nh&igrave;n v&agrave; nắm b&agrave;n tay hai đứa con g&aacute;i cũng bị c&aacute;c c&ocirc; từ chối. Phải cay đắng v&agrave; căm th&ugrave; x&atilde; hội tới mức cực điểm Ban-dắc mới x&acirc;y dựng n&ecirc;n t&igrave;nh huống oan nghiệt v&agrave; cay độc như&shy; vậy. L&agrave;m sao con ngư&shy;ời c&oacute; thể thờ ơ trư&shy;ớc c&aacute;i chết của cha, m&agrave; c&aacute;i chết ấy c&oacute; nguy&ecirc;n nh&acirc;n từ ch&iacute;nh họ, họ đi dự tiệc với nh&acirc;n t&igrave;nh trong khi cha họ đang hấp hối v&agrave; khi cha họ đang đư&shy;ợc đư&shy;a ra nghĩa địa. Với hai c&ocirc; con g&aacute;i, hai phu nh&acirc;n qu&yacute; tộc th&igrave; việc tham dự một bữa tiệc của tầng lớp th&shy;ượng l&shy;&shy;ưu quan trọng v&agrave; cần thiết hơn việc tham dự đ&aacute;m tang của cha đẻ của m&igrave;nh. Li&ecirc;n hệ với Hạnh ph&uacute;c của một tang gia (tr&iacute;ch Số đỏ của Vũ Trọng Phụng) để thể thấy sự th&acirc;m thu&yacute; của Ban-dắc. Lũ con ch&aacute;u của cụ cố Hồng d&ugrave; v&igrave; tiền nhưng vẫn rỏ đ&shy;&shy;ược v&agrave;i giọt nư&shy;ớc mắt, vẫn tổ chức một đ&aacute;m tang linh đ&igrave;nh. C&ograve;n hai c&ocirc; con g&aacute;i của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; th&igrave; kh&ocirc;ng hề quan t&acirc;m đến đ&aacute;m tang của cha. V&agrave; c&agrave;ng x&oacute;t xa hơn khi họ vẫn nghĩ đến tr&aacute;ch nhiệm của m&igrave;nh v&agrave; cố ho&agrave;n th&agrave;nh nghĩa vụ ấy. Sự xuất hiện của hai cỗ xe tang c&oacute; treo huy hiệu như&shy;&shy;ng kh&ocirc;ng c&oacute; ng&shy;&shy;ười ngồi c&oacute; một &yacute; nghĩa biểu t&shy;&shy;ượng s&acirc;u sắc. Thứ nhất n&oacute; cho thấy với hai con g&aacute;i v&agrave; con rể l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc;, t&igrave;nh cảm cha con kh&ocirc;ng c&oacute; &yacute; nghĩa g&igrave; hết. Sợi d&acirc;y nối cha con họ với nhau kh&ocirc;ng bị cắt đứt m&agrave; đ&shy;&shy;ược nối bằng một h&igrave;nh ảnh tư&shy;&shy;ợng trư&shy;&shy;ng cho gia đ&igrave;nh d&ograve;ng họ của hai &ocirc;ng con rể. Họ chứng tỏ sự c&oacute; mặt của m&igrave;nh, rằng họ vẫn nhớ đến tr&aacute;ch nhiệm của m&igrave;nh bằng c&aacute;ch gửi đến đ&aacute;m tang cha hai cỗ xe tang. Nh&shy;&shy;ưng &yacute; nghĩa thứ hai s&acirc;u sắc hơn đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; biểu t&shy;&shy;ượng &ldquo;hai chiếc xe c&oacute; treo huy hiệu&rdquo;. Cả cuộc đời l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; ư&shy;&shy;ớc mơ gia đ&igrave;nh l&atilde;o đ&shy;ược x&atilde; hội th&shy;ượng l&shy;&shy;ưu c&ocirc;ng nhận. Mọi cố gắng của l&atilde;o l&agrave; được bư&shy;ớc v&agrave;o x&atilde; hội th&shy;ượng l&shy;ưu đ&atilde; c&oacute; kết quả. C&aacute;i l&atilde;o muốn l&agrave; danh hiệu qu&yacute; tộc v&agrave; l&atilde;o đ&atilde; c&oacute;. Như&shy;ng để c&oacute; đ&shy;ược sự xuất hiện của hai chiếc xe treo huy hiệu qu&yacute; tộc trong đ&aacute;m tang, l&atilde;o kh&ocirc;ng chỉ mất ch&iacute;nh cuộc đời m&igrave;nh m&agrave; mất lu&ocirc;n cả hai c&ocirc; con g&aacute;i. Cố gắng của cuộc đời l&atilde;o đ&atilde; đư&shy;ợc trả lại bằng hai chiếc xe kh&ocirc;ng ng&shy;&shy;ười ngồi trong đ&aacute;m tang.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp;Khi c&oacute; đ&shy;ược c&aacute;i danh của x&atilde; hội thư&shy;&shy;ợng lưu th&igrave; l&atilde;o mất t&igrave;nh cha con. Biểu tượng hai chiếc xe gắn huy hiệu ấy đ&atilde; phản &aacute;nh một thực tế phũ ph&agrave;ng, mọi danh vọng chỉ l&agrave; một khối kh&ocirc; cứng v&ocirc; tri v&ocirc; gi&aacute;c nh&shy;&shy;ưng lại c&oacute; sức huỷ hoại rất gh&ecirc; gớm.</p> <p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;C&ograve;n một chi tiết nghệ thuật, một nh&acirc;n vật quan trọng xuất hiện trong đ&aacute;m tang, tham dự đ&aacute;m tang với mục đ&iacute;ch ho&agrave;n to&agrave;n kh&aacute;c những nh&acirc;n vật kia ch&iacute;nh l&agrave; ch&agrave;ng sinh vi&ecirc;n Ra-xti-nhắc. Đ&oacute; l&agrave; ch&agrave;ng sinh vi&ecirc;n ngh&egrave;o, vẫn c&ograve;n l&ograve;ng nh&acirc;n hậu. Ch&agrave;ng lo cho đ&aacute;m tang với tấm l&ograve;ng của một con ng&shy;&shy;ười. Đ&acirc;y l&agrave; một nh&acirc;n vật tốt rất hiếm hoi trong t&aacute;c phẩm của Ban-dắc. Thế như&shy;&shy;ng l&ograve;ng tốt của anh cũng kh&ocirc;ng thể tồn tại l&acirc;u trong x&atilde; hội ấy. Khi mang l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; đi ch&ocirc;n cũng l&agrave; l&uacute;c Ra-xti-nhắc ch&ocirc;n v&ugrave;i đi những t&igrave;nh cảm đẹp đẽ nhất trong anh. C&acirc;u chuyện về đ&aacute;m tang kh&ocirc;ng chỉ đư&shy;&shy;ợc t&aacute;c giả m&ocirc; tả theo sự ph&aacute;t triển của sự kiện m&agrave; c&ograve;n đ&shy;&shy;ược t&aacute;c giả mi&ecirc;u tả theo diễn biến t&acirc;m trạng Ra-xti-nhắc. L&uacute;c n&agrave;y Ra-xti-nhắc vẫn l&agrave; một người tốt, ch&agrave;ng l&agrave; ng&shy;&shy;ười duy nhất trong đ&aacute;m tang c&ograve;n c&oacute; cảm x&uacute;c. Chứng kiến đ&aacute;m tang v&agrave; th&aacute;i độ của hai g&atilde; đ&agrave;o huyệt &ldquo;đ&atilde; g&acirc;y cho Ratinhắc một cơn b&atilde;o l&ograve;ng gh&ecirc; gớm&rdquo;. Kh&ocirc;ng gian v&agrave; thời gian đ&aacute;m tang đ&atilde; k&iacute;ch th&iacute;ch thần kinh để ch&agrave;ng c&oacute; thể v&ugrave;i xuống ng&ocirc;i mộ &ldquo;giọt n&shy;ước mắt cuối c&ugrave;ng của ng&shy;ời trai trẻ&hellip; v&uacute;t l&ecirc;n đến tận trời cao&rdquo;, như&shy;&shy; l&agrave; lời tạm biệt phẩm chất Ngư&shy;&shy;ời cuối c&ugrave;ng trước khi anh tiếp tục lao m&igrave;nh v&agrave;o chốn thượng lưu. C&acirc;u văn l&agrave; lời ngợi ca của t&aacute;c giả đối với cảm x&uacute;c rất nh&acirc;n văn của Ra-xti-nhắc, đồng th&shy;ời lại x&aacute;c nhận một sự thật phũ ph&agrave;ng rằng tấm thảm kịch của l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; kh&ocirc;ng đủ sức l&agrave;m cho Ra-xti-nhắc sợ h&atilde;i x&atilde; hội thư&shy;&shy;ợng l&shy;&shy;ưu. &Aacute;nh h&agrave;o quang của cuộc sống xa hoa vẫn rất hấp dẫn Ra-xti-nhắc. V&agrave; đứng trước nghĩa địa, hướng về Pa-ri hoa lệ ch&agrave;ng vẫn sẵn s&agrave;ng th&aacute;ch thức v&agrave; quyết t&acirc;m sẽ bư&shy;ớc v&agrave;o x&atilde; hội ấy. Ra-xti-nhắc l&agrave; một nh&acirc;n vật đ&shy;&shy;ược trở đi trở lại rất nhiều lần trong bộ Tấn tr&ograve; đời v&agrave; to&agrave;n bộ cuộc đời anh ta l&agrave; qu&aacute; tr&igrave;nh tha ho&aacute; của nh&acirc;n t&iacute;nh. Trong L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; anh ta vẫn l&agrave; một thanh ni&ecirc;n tử tế bởi anh vừa mới ở tỉnh lẻ l&ecirc;n Pa-ri, mới chỉ bắt đầu tiếp x&uacute;c với x&atilde; hội thư&shy;ợng l&shy;&shy;ưu. Đến c&aacute;c t&aacute;c phẩm sau, Ra-xti-nhắc đ&atilde; ho&agrave;n to&agrave;n kh&aacute;c, anh đ&atilde; trở th&agrave;nh sản phẩm ch&iacute;nh hiệu của x&atilde; hội thượng l&shy;&shy;ưu ấy v&agrave; bằng mọi c&aacute;ch, mọi m&aacute;nh kho&eacute; anh đ&atilde; trở l&ecirc;n đến đỉnh cao của danh vọng. Ra-xti-nhắc ch&iacute;nh l&agrave; b&oacute;ng d&aacute;ng, l&agrave; kh&aacute;t vọng của ch&iacute;nh Ban-dắc thời trai trẻ. Chi tiết kết th&uacute;c đoạn tr&iacute;ch v&agrave; cũng l&agrave; kết th&uacute;c t&aacute;c phẩm đ&atilde; mở ra một qu&aacute; tr&igrave;nh tha ho&aacute; mới. Một con người, một số phận vừa bị x&atilde; hội thượng lưu huỷ hoại kh&ocirc;ng đủ sức dập tắt tham vọng của kẻ kh&aacute;c v&agrave; một cuộc huỷ diệt nh&acirc;n t&iacute;nh mới lại bắt đầu.</p> <p><br />&nbsp; &nbsp; &nbsp;Với c&aacute;i nh&igrave;n của một nh&agrave; văn hiện thực mang tư&shy;&shy; t&shy;&shy;ưởng duy vật, Ban-dắc đ&atilde; ph&aacute;t hiện ra quy luật nghiệt ng&atilde; của x&atilde; hội đồng tiền. Bằng một c&aacute;i nh&igrave;n biện chứng về mối quan hệ giữa con ngư&shy;ời v&agrave; ho&agrave;n cảnh, nh&agrave; văn đ&atilde; ph&aacute;t hiện v&agrave; m&ocirc; tả tỉ mỉ qu&aacute; tr&igrave;nh tha ho&aacute; của con ngư&shy;ời. Con ngư&shy;&shy;ời l&agrave; sản phẩm của ho&agrave;n cảnh điển h&igrave;nh ch&iacute;nh l&agrave; nguy&ecirc;n tắc s&aacute;ng tạo của chủ nghĩa hiện thực. Kết cục bi thảm của số phận l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; một tất yếu cho lối sống, quan điểm sống v&agrave; tham vọng của l&atilde;o. V&agrave; Ra-xti-nhắc cũng l&agrave; một sản phẩm tất yếu của x&atilde; hội ấy. L&agrave; một nghệ sĩ, một ngư&shy;&shy;ời lao động nghệ thuật d&aacute;m đ&aacute;nh đổi cả cuộc đời m&igrave;nh cho nghệ thuật, Ban-dắc đem đến cho x&atilde; hội, nhất l&agrave; thể loại tiểu thuyết một sự c&aacute;ch t&acirc;n t&aacute;o bạo. Nh&agrave; văn giống nh&shy;&shy;ư l&agrave; nh&agrave; sử học phải ghi lại tất cả những g&igrave; xảy ra trong hiện thực, kh&ocirc;ng thiếu một con người n&agrave;o, một lĩnh vực n&agrave;o trong đời sống d&ugrave; n&oacute; nghiệt ng&atilde; đến đ&acirc;u. Theo &ocirc;ng, nh&agrave; văn l&agrave; ng&shy;&shy;ười t&igrave;m hiểu, cắt nghĩa v&agrave; giải th&iacute;ch hiện thực một c&aacute;ch ch&acirc;n thực, kh&aacute;ch quan v&agrave; kh&ocirc;ng thi&ecirc;n vị. Phải n&oacute;i rằng, những đau đớn nặng nề của cuộc sống đầy tham vọng gi&aacute;ng v&agrave;o Ban-dắc đ&atilde; tạo n&ecirc;n ở &ocirc;ng một quan điểm s&aacute;ng tạo, một c&aacute;i nh&igrave;n tinh nhạy sắc sảo nh&shy;&shy;ưng cũng thật nghiệt ng&atilde; với cuộc sống. Tấn tr&ograve; đời l&agrave; bức tranh đen tối về x&atilde; hội Ph&aacute;p đầu thế kỷ XIX v&agrave; L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; bức tranh ảm đạm nhất. C&oacute; lẽ ch&iacute;nh t&agrave;i năng, phong c&aacute;ch v&agrave; quan điểm nghệ thuật của H&ocirc;-n&ocirc;-r&ecirc; đơ Ban-dắc đ&atilde; l&agrave; một trong những nh&acirc;n tố quan trọng để văn học Việt Nam c&oacute; đư&shy;ợc những t&ecirc;n tuổi như&shy; Vũ Trọng Phụng, Nguyễn C&ocirc;ng Hoan v&agrave; Nam Cao.</p> <p><br /><strong>III. Li&ecirc;n hệ</strong></p> <p>&nbsp; &nbsp; &nbsp;L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; l&agrave; t&aacute;c phẩm hiện thực n&oacute;i l&ecirc;n mặt tr&aacute;i của x&atilde; hội trong đ&oacute; thế lực tai qu&aacute;i của đồng tiền đ&atilde; thấm v&agrave;o mọi quan hệ giữa người với người, ph&aacute; vỡ những t&igrave;nh cảm thi&ecirc;ng li&ecirc;ng nhất. C&aacute;c con g&aacute;i của G&ocirc;-ri-&ocirc; đặt đồng tiền tr&ecirc;n t&igrave;nh cha con. V&igrave; tiền, Ana-xta-zi v&agrave; Đen-phin đ&atilde; c&oacute; l&uacute;c vồ vập cha để b&ograve;n r&uacute;t của cải, v&agrave; cũng v&igrave; tiền, cuối c&ugrave;ng cả hai đ&atilde; bỏ mặc cha m&igrave;nh chết đau thương trong qu&aacute;n trọ ngh&egrave;o. L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; trở th&agrave;nh nạn nh&acirc;n của c&aacute;i trật tự x&atilde; hội do ch&iacute;nh l&atilde;o g&oacute;p phần đặt nền m&oacute;ng x&acirc;y dựng n&ecirc;n. X&atilde; hội ấy cũng l&agrave;m biến chất Ra-xti-nhắc. Từ một thanh ni&ecirc;n ngh&egrave;o l&ecirc;n Pa-ri chăm chỉ học h&agrave;nh, cuộc đời &ldquo;trong trắng như b&ocirc;ng hoa b&aacute;ch hợp&rdquo;, Ra-xti-nhắc dần dần hư hỏng, lao v&agrave;o con đường ăn chơi đ&agrave;ng điếm, t&igrave;m đủ mọi c&aacute;ch để c&oacute; tiền v&agrave; c&oacute; địa vị trong x&atilde; hội thượng lưu. T&aacute;c phẩm L&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; mới mi&ecirc;u tả bước thứ nhất trong qu&aacute; tr&igrave;nh biến ho&aacute; của Ra-xti-nhắc. Ở đ&acirc;y, anh ta chưa ho&agrave;n to&agrave;n trở n&ecirc;n xấu xa, m&agrave; c&ograve;n nghĩ đến gia đ&igrave;nh, th&ocirc;ng cảm, cứu gi&uacute;p l&atilde;o G&ocirc;-ri-&ocirc; v&agrave; cưỡng lại t&ecirc;n t&ugrave; khổ sai V&ocirc;-tơ-ranh. Trong nhiều t&aacute;c phẩm kh&aacute;c của Ban-dắc, nh&acirc;n vật n&agrave;y tiếp tục xuất hiện v&agrave; ng&agrave;y c&agrave;ng lao s&acirc;u xuống vực thẳm của những toan t&iacute;nh c&aacute; nh&acirc;n, đ&ecirc; tiện v&agrave; đầy tội &aacute;c. Những lời &ldquo;dạy bảo&rdquo; của V&ocirc;-tơ-ranh v&agrave; b&agrave; Tử tước Đơ B&ocirc;-x&ecirc;-ăng c&oacute; &yacute; nghĩa quyết định đối với sự chuyển biến của Ra-xti-nhắc, nhưng x&eacute;t cho c&ugrave;ng, những lời &ldquo;dạy bảo&rdquo; ấy chỉ l&agrave; sự tổng kết những b&agrave;i học sống m&agrave; hằng ng&agrave;y h&agrave;ng giờ bản th&acirc;n Raxtinhăc học được trong c&aacute;i x&atilde; hội vật lộn chung quanh địa vị v&agrave; tiền t&agrave;i. Lời th&aacute;ch thức của Ra-xti-nhắc hướng về Pa-ri chấm dứt t&aacute;c phẩm thực chất l&agrave; lời tuy&ecirc;n bố đầu h&agrave;ng v&igrave; anh ta kh&ocirc;ng muốn g&igrave; kh&aacute;c l&agrave; trở th&agrave;nh một con gi&aacute;n &ldquo;trong c&aacute;i chậu l&ecirc;n men&rdquo; l&agrave; x&atilde; hội ấy.</p>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài