Chữ người tử tù - Nguyễn Tuân
Soạn bài Chữ người tử tù (chi tiết)
<div id="box-content"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><strong style="text-align: justify;">C&acirc;u 1 (trang 114 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> </div> <div id="sub-question-1" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;">T&igrave;nh huống truyện của t&aacute;c phẩm <em>Chữ người tử t&ugrave;</em> l&agrave; g&igrave;? T&aacute;c dụng của t&igrave;nh huống n&agrave;y đối với việc thể hiện t&iacute;nh c&aacute;ch nh&acirc;n vật v&agrave; kịch t&iacute;nh của truyện?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">Nguyễn Tu&acirc;n đ&atilde; s&aacute;ng tạo ra t&igrave;nh huống truyện đọc đ&aacute;o: Cuộc gặp gỡ đầy &eacute;o le, kh&aacute;c thường giữa Huấn Cao v&agrave; quản ngục.</p> <p style="text-align: justify;">- Hai nh&acirc;n vật: Huấn Cao v&agrave; Quản ngục, tr&ecirc;n b&igrave;nh diện x&atilde; hội ho&agrave;n to&agrave;n đối lập nhau, nhưng hai nh&acirc;n vật n&agrave;y đều l&agrave; những người c&oacute; t&acirc;m hồn nghệ sĩ. Tr&ecirc;n b&igrave;nh diện nghệ thuật, họ l&agrave; những người tri &acirc;m, tri kỉ với nhau.</p> <p style="text-align: justify;">- T&aacute;c giả đ&atilde; đặt những nh&acirc;n vật n&agrave;y v&agrave;o t&igrave;nh thế đối địch: tử t&ugrave; v&agrave; quản ngục, tạo n&ecirc;n cuộc gặp gỡ kỳ lạ trong chốn ngục t&ugrave; tối tăm, dơ bẩn.&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;">=&gt; Mối quan hệ đặc biệt &eacute;o le, đầy trớ tr&ecirc;u giữa những những t&acirc;m hồn tri &acirc;m, tri kỉ. Từ đ&acirc;y nảy sinh nhiều kịch t&iacute;nh: người tử t&ugrave; th&agrave;nh người m&agrave; vi&ecirc;n quản ngục nhờ vả muốn xin chữ; đồng thời lại l&agrave; người mở đường hướng thiện cho cuộc sống về sau của vi&ecirc;n quản ngục. Ch&iacute;nh t&igrave;nh huống độc đ&aacute;o n&agrave;y đ&atilde; gi&uacute;p l&agrave;m nổi bật trọn vẹn, tự nhi&ecirc;n vẻ đẹp của h&igrave;nh tượng nh&acirc;n vật Huấn Cao v&agrave; l&agrave;m s&aacute;ng tỏ tấm l&ograve;ng biệt đ&atilde;i người t&agrave;i của vi&ecirc;n quản ngục. Đồng thời chủ đề, tư tưởng của t&aacute;c phẩm cũng được thể hiện.</p> </div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 2 (trang 114 SGK Ngư văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Ph&acirc;n t&iacute;ch vẻ đẹp độc đ&aacute;o của h&igrave;nh tượng Huấn Cao. Qua nh&acirc;n vật Huấn Cao, anh (chị) c&oacute; nhận x&eacute;t g&igrave; về quan niệm của Nguyễn Tu&acirc;n về c&aacute;i đẹp.</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- Huấn Cao l&agrave; một người t&agrave;i hoa kh&aacute;c thường. &Ocirc;ng c&oacute; t&agrave;i viết chữ rất đẹp, "chữ đẹp v&agrave; vu&ocirc;ng lắm", khiến nhiều người mơ ước c&oacute; được chữ viết của &ocirc;ng treo trong nh&agrave; của m&igrave;nh, trong đ&oacute; c&oacute; vi&ecirc;n quản ngục.</p> <p style="text-align: justify;">- Huấn Cao l&agrave; một con người hi&ecirc;n ngang, kh&iacute; ph&aacute;ch, l&agrave; một anh h&ugrave;ng đầu đội trời ch&acirc;n đạp đất. Một tử t&ugrave; đợi ng&agrave;y ra ph&aacute;p trường vẫn giữ trạng th&aacute;i ung dung, tự tại v&agrave; kh&ocirc;ng nề nao n&uacute;ng. Đến cảnh chết ch&eacute;m &ocirc;ng c&ograve;n chẳng sợ. Sự ngang t&agrave;ng của &ocirc;ng c&ograve;n được thể hiện qua th&aacute;i độ kh&ocirc;ng quỵ lụy trước cường quyền v&agrave; hơn nữa lại c&ograve;n rất miệt thị vi&ecirc;n quản ngục.</p> <p style="text-align: justify;">- &Ocirc;ng c&ograve;n l&agrave; một người c&oacute; "thi&ecirc;n lương" trong s&aacute;ng v&agrave; cao đẹp. Thể hiện ở th&aacute;i độ t&ocirc;n trọng trước một nh&acirc;n c&aacute;ch đẹp (vi&ecirc;n quản ngục), trước một người nghệ sĩ c&oacute; c&aacute;i sở nguyện trong s&aacute;ng. &Ocirc;ng sẵn s&agrave;ng cho chữ, sẵn s&agrave;ng chia sẻ những lời gan ruột ch&acirc;n th&agrave;nh với vi&ecirc;n quản ngục trước khi v&agrave;o kinh th&agrave;nh thụ &aacute;n: "Ở đ&acirc;y lẫn lộn. Ta khuy&ecirc;n thầy quản n&ecirc;n thay chốn đi&hellip; ở đ&acirc;y thi&ecirc;n lương kh&oacute; giữ cho l&agrave;nh vững v&agrave; rồi cũng đến nhem nhuốc mất c&aacute;i đời lương thiện đi". Đ&oacute; l&agrave; sự ứng xử đ&aacute;ng trọng của một nh&acirc;n c&aacute;ch cao cả.</p> <p style="text-align: justify;">=&gt; Qua h&igrave;nh tượng nh&acirc;n vật Huấn Cao, Nguyễn Tu&acirc;n muốn b&agrave;y tỏ những quan niệm của m&igrave;nh về c&aacute;i đẹp. Với Nguyễn Tu&acirc;n, c&aacute;i t&agrave;i phải đi đ&ocirc;i với c&aacute;i t&acirc;m. C&aacute;i đẹp v&agrave; c&aacute;i thiện kh&ocirc;ng thể t&aacute;ch rời nhau. Đ&oacute; l&agrave; một quan niệm thẩm mỹ tiến bộ của t&aacute;c giả.</p> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 3 (trang 114 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Nh&acirc;n vật quản ngục c&oacute; phẩm chất g&igrave; khiến Huấn Cao cảm k&iacute;ch coi l&agrave; "một tấm l&ograve;ng trong thi&ecirc;n hạ", v&agrave; t&aacute;c giả coi đ&oacute; l&agrave; "một thanh &acirc;m trong trẻo chen v&agrave;o giữa một bản đ&agrave;n m&agrave; nhạc luật đều hỗn loạn x&ocirc; bồ".</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- L&agrave;m nghề tr&ocirc;ng coi ngục, nhưng vi&ecirc;n quản ngục lại c&oacute; th&uacute; chơi thanh cao, tao nh&atilde; &ndash; th&uacute; chơi chữ.</p> <p style="text-align: justify;">- Vi&ecirc;n quản ngục biết tr&acirc;n trọng gi&aacute; trị con người, biết qu&yacute; trọng nh&acirc;n t&agrave;i. Điều n&agrave;y thể hiện r&otilde; qua chi tiết về những h&agrave;nh động biệt đ&atilde;i đối với Huấn Cao v&agrave; những người bạn t&ugrave; của Huấn Cao.</p> <p style="text-align: justify;">- L&agrave; người c&oacute; tấm l&ograve;ng "biệt nhỡn li&ecirc;n t&agrave;i", người biết tr&acirc;n trọng những gi&aacute; trị văn h&oacute;a.</p> <p style="text-align: justify;">- Diễn biến nội t&acirc;m, h&agrave;nh động v&agrave; c&aacute;ch ứng xử của vi&ecirc;n quản ngục chứng tỏ d&ugrave; sống ở nơi tăm tối nhưng &ocirc;ng vẫn giữ được nh&acirc;n c&aacute;ch cao đẹp &ndash; một tấm l&ograve;ng trong thi&ecirc;n hạ, xứng đ&aacute;ng trở th&agrave;nh bạn tri kỉ của Huấn Cao. Nh&acirc;n c&aacute;ch v&agrave; t&acirc;m hồn của vi&ecirc;n quản ngục theo như nhận x&eacute;t của Huấn Cao l&agrave; "một &acirc;m thanh trong trẻo xen giữa bản đ&agrave;n m&agrave; nhạc luật đều hỗn loạn x&ocirc; bồ".</p> <p style="text-align: justify;">- L&agrave; một người biết giữ "thi&ecirc;n lương", l&agrave; một con người kh&ocirc;ng s&aacute;ng tạo được c&aacute;i đẹp nhưng lại biết tr&acirc;n trọng, y&ecirc;u mến c&aacute;i đẹp.</p> <p style="text-align: justify;">=&gt; Quản ngục người biết giữ &ldquo;thi&ecirc;n lương&rdquo; biết tr&acirc;n trọng gi&aacute; trị, t&agrave;i năng, người c&oacute; t&acirc;m hồn nghệ sĩ, y&ecirc;u c&aacute;i đẹp.</p> </div> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 4 (trang 114 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Ph&acirc;n t&iacute;ch đoạn văn tả cảnh Huấn Cao cho chữ vi&ecirc;n quản ngục trong nh&agrave; lao. V&igrave; sao t&aacute;c giả lại coi đ&acirc;y l&agrave; "một cảnh tượng xưa nay chưa từng c&oacute;"?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><em><strong>* Địa điểm cho chữ đặc biệt:</strong></em></p> <p style="text-align: justify;">- Th&ocirc;ng thường người ta cho chữ v&agrave; xin chữ ở những nơi sạch sẽ, y&ecirc;n tĩnh, t&ocirc;n nghi&ecirc;m, trang trọng.</p> <p style="text-align: justify;">- Cảnh cho chữ v&agrave; xin chữ trong t&aacute;c phẩm diễn ra ở nh&agrave; t&ugrave; tối tăm, bẩn thỉu, xưa nay chỉ tồn tại c&aacute;i xấu v&agrave; c&aacute;i &aacute;c.</p> <p style="text-align: justify;"><em><strong>* Thời điểm cho chữ đặc biệt:</strong></em></p> <p style="text-align: justify;">- Th&ocirc;ng thường người ta cho chữ khi t&acirc;m trạng thoải m&aacute;i, thư th&aacute;i, thanh thản, t&acirc;m tĩnh.</p> <p style="text-align: justify;">- Thời điểm cho chữ ở t&aacute;c phẩm l&agrave; đ&ecirc;m trước khi Huấn Cao đi chịu &aacute;n tử h&igrave;nh, d&agrave;nh trọn những ph&uacute;t cuối đời để tặng lại c&aacute;i đẹp cho đời, cho tấm l&ograve;ng ở đời&nbsp;&nbsp;⟶&nbsp;đặc biệt.</p> <p style="text-align: justify;"><em><strong>* Vị thế của người cho chữ v&agrave; xin chữ đặc biệt:</strong></em></p> <p style="text-align: justify;">- Người cho chữ l&agrave; người nghệ sĩ s&aacute;ng tạo ra c&aacute;i đẹp lại ở vị thế của tử t&ugrave;; vốn l&agrave; đối tượng cần được gi&aacute;o dục, cảm h&oacute;a lại ban ph&aacute;t những lời khuy&ecirc;n ch&iacute; t&igrave;nh cho quản ngục.</p> <p style="text-align: justify;">- Người xin chữ ở vị thế quản ngục, cai quản tử t&ugrave;, tiếp nhận, b&aacute;i lĩnh những lời khuy&ecirc;n của tử t&ugrave;.</p> <p style="text-align: justify;">=&gt;&nbsp; Vị thế tr&ecirc;n b&igrave;nh diện x&atilde; hội kh&aacute;c, tr&ecirc;n b&igrave;nh diện nghệ thuật lại kh&aacute;c.</p> <p style="text-align: justify;">=&gt; Giữa chốn ngục t&ugrave; t&agrave;n bạo, kh&ocirc;ng phải kẻ thống trị l&agrave;m chủ m&agrave; l&agrave; người l&agrave;m t&ugrave; l&agrave;m chủ. C&aacute;i thiện vẫn hiện l&ecirc;n mạnh mẽ chiến thắng được c&aacute;i &aacute;c. Đ&oacute; l&agrave; sự chiến thắng của &aacute;nh s&aacute;ng đối với b&oacute;ng tối; l&agrave; sự t&ocirc;n vinh c&aacute;i đẹp, c&aacute;i thiện v&agrave; nh&acirc;n c&aacute;ch cao cả của con người.</p> </div> <div id="sub-question-5" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 5 (trang 114 SGK Nguec văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Anh (chị) c&oacute; những nhận x&eacute;t g&igrave; về b&uacute;t ph&aacute;p x&acirc;y dựng nh&acirc;n vật, b&uacute;t ph&aacute;p mi&ecirc;u tả cảnh vật, nghệ thuật sử dụng ng&ocirc;n ngữ của Nguyễn Tu&acirc;n trong <em>Chữ người tử t&ugrave;?</em></p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- Nghệ thuật x&acirc;y dựng nh&acirc;n vật: nh&acirc;n vật được x&acirc;y dựng bằng b&uacute;t ph&aacute;p l&yacute; tưởng h&oacute;a cảm cảm hứng l&atilde;ng mạn.</p> <p style="text-align: justify;">- Cảnh trong t&aacute;c phẩm được x&acirc;y dựng bằng nghệ thuật tương phản, l&agrave;m nổi bật sự đối lập gay gắt giữa c&aacute;i đẹp v&agrave; c&aacute;i xấu, c&aacute;i thiện v&agrave; c&aacute;i &aacute;c, t&iacute;nh c&aacute;ch v&agrave; ho&agrave;n cảnh.</p> <p style="text-align: justify;">- Ng&ocirc;n ngữ: gi&agrave;u t&iacute;nh tạo h&igrave;nh, sử dụng nhiều từ H&aacute;n Việt, từ cổ để tạo kh&ocirc;ng kh&iacute; thời đại v&agrave; của người vang b&oacute;ng. (Cảm thấu được sống lại một cảnh tượng cổ k&iacute;nh, thi&ecirc;ng li&ecirc;ng về viết c&acirc;u đối của cha &ocirc;ng ng&agrave;y xưa).</p> </div> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <h3 style="text-align: justify;">Luyện tập</h3> <div id="sub-question-6" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u hỏi (trang 115 SGK Ngữ văn 11 tập 1)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Anh (chị) h&atilde;y viết một đoạn văn tr&igrave;nh b&agrave;y cảm nghĩ của m&igrave;nh về nh&acirc;n vật Huấn Cao trong truyện <em>Chữ người tử t&ugrave;.</em></p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">Trong<em>&nbsp;Chữ người tử t&ugrave;</em>, ng&ograve;i b&uacute;t Nguyễn Tu&acirc;n đ&atilde; tập trung khắc hoạ vẻ đẹp của h&igrave;nh tượng nh&acirc;n vật Huấn Cao. Vẻ đẹp của Huấn Cao trong&nbsp;<em>Chữ người tử t&ugrave;</em>&nbsp;được thế hiện ở ba phẩm chất:</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;- Huấn Cao l&agrave; một con người t&agrave;i hoa si&ecirc;u việt, đầy uy lực. &Ocirc;ng c&oacute; t&agrave;i viết chữ, chữ &ocirc;ng "đẹp v&agrave; vu&ocirc;ng lắm". N&oacute; nức tiếng khắp v&ugrave;ng tỉnh Sơn. N&oacute; khiến cho vi&ecirc;n quản ngục say m&ecirc; đến m&ecirc; muội, ng&agrave;y đ&ecirc;m mong c&oacute; được chữ của &ocirc;ng để treo trong nh&agrave;.</p> <div class="Section1" style="text-align: justify;"> <p>- Kh&iacute; ph&aacute;ch hi&ecirc;n ngang, bất khuất, Huấn Cao l&agrave; một trang anh h&ugrave;ng. Huấn Cao l&agrave; một kẻ "đại nghịch" đ&atilde; đ&agrave;nh, ngay c&aacute; khi bắt đầu đặt ch&acirc;n v&agrave;o nh&agrave; lao n&agrave;y, ở &ocirc;ng vẫn giữ được c&aacute;i thế hi&ecirc;n ngang.&nbsp;Sự ngang t&agrave;ng của Huấn Cao c&ograve;n thể hiện th&aacute;i độ kh&ocirc;ng quỵ luỵ trước cường quyển v&agrave; t&ugrave; ngục.</p> </div> <p style="text-align: justify;">&nbsp;- Huấn Cao c&ograve;n l&agrave; một người c&oacute; "thi&ecirc;n lương" trong s&aacute;ng v&agrave; cao đẹp. N&oacute; thể hiện ở th&aacute;i độ t&ocirc;n trọng trước một nh&acirc;n c&aacute;ch đẹp (vi&ecirc;n quản ngục), trước một người nghệ sĩ c&oacute; c&aacute;i sở nguyện trong s&aacute;ng. &Ocirc;ng sẵn s&agrave;ng cho chữ, sẵn s&agrave;ng chia sẻ những lời gan ruột ch&acirc;n th&agrave;nh với vi&ecirc;n quản ngục trước khi v&agrave;o kinh th&agrave;nh thụ &aacute;n.&nbsp;Đ&oacute; l&agrave; sự ứng xử đ&aacute;ng trọng của một nh&acirc;n c&aacute;ch cao cả.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> </div> </div> <h3>T&oacute;m tắt</h3> <div id="box-content"> <div id="sub-question-7" class="box-question top20"> <p style="text-align: justify;">Truyện được dựng tr&ecirc;n một t&igrave;nh huống o&aacute;i ăm, đầy kịch t&iacute;nh xoay quanh việc xin chữ v&agrave; cho chữ của tử t&ugrave;, quản ngục v&agrave; thầy thơ lại. Quản ngục v&agrave; thầy thơ lại lại rất y&ecirc;u c&aacute;i đẹp, trọng c&aacute;i t&agrave;i. Khi nghe tin Huấn Cao, người c&oacute; t&agrave;i viết chữ đẹp m&agrave; cả đời quản ngục ngưỡng mộ nhưng cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại triều đ&igrave;nh đ&atilde; bao lần &ldquo;bẻ kho&aacute; vượt ngục&rdquo;, sẽ được đưa đến nh&agrave; lao chờ ng&agrave;y lĩnh &aacute;n, vi&ecirc;n quản ngục mong muốn xin chữ. Quản ngục chờ đợi trong những trăn trở suy nghĩ. &Ocirc;ng Huấn Cao được đưa đến nh&agrave; lao. &Ocirc;ng xuất hiện trong tư thế hi&ecirc;n ngang. Nh&agrave; t&ugrave; đ&oacute;n t&ugrave; nh&acirc;n rất nh&atilde; nhặn, kh&aacute;c những lần trước.</p> <p style="text-align: justify;">Quản Ngục bất chấp ph&eacute;p nước đối xử rất tận t&igrave;nh, chu đ&aacute;o v&agrave; đặc biệt với Huấn Cao&nbsp; ngay cả khi Huấn Cao tỏ ra lạnh l&ugrave;ng. Sự ki&ecirc;n tr&igrave;, chờ đợi, hi vọng được gặp v&agrave; cậy nhờ xin chữ Huấn Cao của quản ngục cứ khắc khoải nặng nề một ng&agrave;y d&agrave;i tựa thi&ecirc;n thu. &Ocirc;ng &ldquo;khổ t&acirc;m nhất l&agrave; c&oacute; Huấn Cao trong tay m&igrave;nh, dưới quyền m&igrave;nh m&agrave; kh&ocirc;ng biết thế n&agrave;o m&agrave; xin được chữ&rdquo;, &ocirc;ng cũng &ldquo;kh&ocirc;ng can đảm gi&aacute;p mặt một người c&aacute;ch xa nhiều qu&aacute;&rdquo;. &Ocirc;ng phập phồng lo lắng &ldquo;mai mốt đ&acirc;y, &ocirc;ng Huấn bị h&agrave;nh h&igrave;nh m&agrave; kh&ocirc;ng kịp xin được mấy chữ, th&igrave; &acirc;n hận suốt đời&rdquo;. V&agrave; &ldquo;Một buổi chiều lạnh, vi&ecirc;n quản ngục t&aacute;i nhợt người đi sau khi tiếp nhận c&ocirc;ng văn của Quan H&igrave;nh Bộ Thượng thư bắt giải &ocirc;ng Huấn&hellip; v&agrave;o Kinh&rdquo; để ra ph&aacute;p trường. Vi&ecirc;n thơ lại gi&uacute;p &ocirc;ng b&agrave;y tỏ nỗi l&ograve;ng với Huấn Cao. Huấn Cao thực sự x&uacute;c động trước &ldquo;sở th&iacute;ch cao qu&yacute;&rdquo; của quản ngục, &ldquo;cảm c&aacute;i tấm &rdquo;l&ograve;ng biệt nhỡn li&ecirc;n t&agrave;i&rdquo; m&agrave; chủ động cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra trong căn ph&ograve;ng giam chật hẹp, ẩm thấp được Nguyễn Tu&acirc;n tập trung mi&ecirc;u tả th&agrave;nh một &ldquo;một cảnh tượng xưa nay chưa từng c&oacute;&rdquo;.</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> </div> <div id="sub-question-8" class="box-question top20"> <h3>Bố cục</h3> <p>-&nbsp;Phần 1&nbsp;(Từ đầu đến "để mai ta d&ograve; &yacute; tứ hắn ra sao rồi sẽ liệu"): Cuộc tr&ograve; truyện giữa vi&ecirc;n quản ngục v&agrave; thầy thơ lại.</p> <p>-&nbsp;Phần 2&nbsp;(tiếp theo đến "thiếu một ch&uacute;t nữa ta đ&atilde; phụ mất một tấm l&ograve;ng trong thi&ecirc;n hạ"): Tấm l&ograve;ng biệt đ&atilde;i của vi&ecirc;n quản ngục.</p> <p>-&nbsp;Phần 3&nbsp;(c&ograve;n lại): Cảnh cho chữ.</p> </div> <p>&nbsp;</p> <div id="sub-question-9" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <h3>Nội dung</h3> <p><em>Chữ người tử t&ugrave;</em> của Nguyễn Tu&acirc;n đ&atilde; khắc họa th&agrave;nh c&ocirc;ng h&igrave;nh tượng Huấn Cao - một người t&agrave;i hoa, c&oacute; c&aacute;i t&acirc;m trong s&aacute;ng v&agrave; kh&iacute; ph&aacute;ch hi&ecirc;n ngang, bất khuất.</p> </div> </div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài