Chiều tối - Hồ Chí Minh
Soạn bài Chiều tối (chi tiết)
<div id="box-content"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;">&nbsp;</div> <div id="sub-question-1" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p><strong style="text-align: justify;">C&acirc;u 1 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> </div> <p style="text-align: justify;">So s&aacute;nh bản dịch thơ với bản dịch nghĩa, t&igrave;m những chỗ chưa s&aacute;t với nguy&ecirc;n t&aacute;c (ch&uacute; &yacute; c&acirc;u 2 v&agrave; c&acirc;u 3).</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Đối chiếu bản dịch thơ với bản dịch nghĩa v&agrave; nguy&ecirc;n t&aacute;c:</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- C&acirc;u 1 dịch kh&aacute; s&aacute;t.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Trong c&acirc;u 2, bản dịch chưa dịch chữ "c&ocirc;" (c&ocirc; đơn, lẻ loi) trong "c&ocirc; v&acirc;n"; chữ "mạn mạn" dịch "tr&ocirc;i nhẹ" l&agrave; chưa s&aacute;t.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- C&acirc;u 3 dịch thơ chưa ph&ugrave; hợp: "<em>Thiếu nữ</em>" dịch l&agrave; "<em>C&ocirc; em</em>" kh&ocirc;ng hợp với c&aacute;ch n&oacute;i của B&aacute;c;&nbsp;thừa chữ "tối" l&agrave;m mất đi sự h&agrave;m s&uacute;c của c&acirc;u thơ (kh&ocirc;ng cần n&oacute;i tối m&agrave; vẫn biết trời đ&atilde; v&agrave;o đ&ecirc;m - qua h&igrave;nh ảnh l&ograve; than rực hổng).</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- C&acirc;u 4 dịch tương đối tho&aacute;t &yacute;.</p> </div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <p>&nbsp;</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 2 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Ph&acirc;n t&iacute;ch bức tranh thi&ecirc;n nhi&ecirc;n v&agrave; cảm x&uacute;c của nh&agrave; thơ trong hai c&acirc;u thơ đầu.</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Chiều tối l&agrave; thời khắc cuối c&ugrave;ng của một ng&agrave;y v&agrave; với một t&ugrave; nh&acirc;n như B&aacute;c, đ&acirc;y cũng l&agrave; chặng cuối c&ugrave;ng của một ng&agrave;y đ&agrave;y ải. Thời gian v&agrave; ho&agrave;n cảnh như thế dễ g&acirc;y t&acirc;m trạng mệt mỏi, ch&aacute;n chường. Vậy m&agrave; ở đ&acirc;y, cảm hứng thơ lại đến với B&aacute;c thật tự nhi&ecirc;n. Trời về chiều, lại đi giữa nơi đường n&uacute;i, như một lẽ tự nhi&ecirc;n, người t&ugrave; ngước l&ecirc;n cao để đ&oacute;n ch&uacute;t &aacute;nh s&aacute;ng cuối c&ugrave;ng của ng&agrave;y, đ&oacute; cũng ch&iacute;nh l&agrave; l&uacute;c người bắt gặp c&aacute;nh chim mỏi mệt đang t&igrave;m bay về tổ, bắt gặp ch&ugrave;m m&acirc;y chầm chậm tr&ocirc;i qua lưng trời. B&agrave;i thơ kh&ocirc;ng gợi tả m&agrave;u sắc m&agrave; người đọc vẫn cảm thấy rừng n&uacute;i chiều tối thật &acirc;m u, kh&ocirc;ng hề gợi &acirc;m thanh m&agrave; nghe thật vắng vẻ, quạnh hiu.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Trong thơ ca cổ điển phương Đ&ocirc;ng, c&aacute;nh chim bay về tổ thường mang &yacute; nghĩa biểu tượng cho buổi chiều t&agrave;: "Chim bay về n&uacute;i tối rồi" (Ca dao), "Chim h&ocirc;m thoi th&oacute;t về rừng" (<em>Truyện Kiều</em>),...&nbsp;Như vậy, c&aacute;nh chim chiều vừa mang &yacute; nghĩa kh&ocirc;ng gian, vừa mang &yacute; nghĩa thời gian. Trong thơ B&aacute;c cũng thế, c&oacute; kh&aacute;c chăng đ&acirc;y kh&ocirc;ng phải l&agrave; c&aacute;nh chim "bay" (quan s&aacute;t trạng th&aacute;i vận động b&ecirc;n ngo&agrave;i của sự vật) m&agrave; l&agrave; c&aacute;nh chim "mỏi" (cảm nhận rất s&acirc;u trạng th&aacute;i b&ecirc;n trong của sự vật, một cảm nhận của con người hiện đại tr&ecirc;n cơ sở &yacute; thức s&acirc;u sắc của "c&aacute;i t&ocirc;i" c&aacute; nh&acirc;n trước ngoại cảnh). C&oacute; thể thấy một sự gần gũi, tương đồng giữa con người v&agrave; c&aacute;nh chim kia: suốt một ng&agrave;y bay đi kiếm ăn, c&aacute;nh chim kia đ&atilde; mệt mỏi v&agrave; người t&ugrave; cũng r&atilde; rời sau một ng&agrave;y l&ecirc; bước tr&ecirc;n con đường đ&agrave;y ải - trong &yacute; thơ c&oacute; cả sự ho&agrave; hợp v&agrave; cảm th&ocirc;ng giữa con người với thi&ecirc;n nhi&ecirc;n, tạo vật m&agrave; cội nguồn của t&igrave;nh y&ecirc;u thương ấy&nbsp;ch&iacute;nh l&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u m&ecirc;nh m&ocirc;ng của B&aacute;c.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>-&nbsp;</strong>C&acirc;u thơ thứ hai trong bản dịch, như đ&atilde; n&oacute;i, kh&ocirc;ng thể hiện được hết &yacute; của c&acirc;u thơ trong nguy&ecirc;n t&aacute;c. C&acirc;u n&agrave;y phải hiểu đ&uacute;ng l&agrave;: "Ch&ograve;m m&acirc;y lẻ loi lững lờ tr&ocirc;i qua lưng chừng trời" (bản dịch kh&ocirc;ng diễn tả được vẻ đơn độc v&agrave; nhịp bay chầm chậm của ch&ograve;m m&acirc;y qua những từ "c&ocirc; v&acirc;n", "mạn mạn"). C&acirc;u thơ gợi nhớ thơ Th&ocirc;i Hiệu ("Ng&agrave;n năm m&acirc;y trắng b&acirc;y giờ c&ograve;n bay" - <em>Ho&agrave;ng Hạc l&acirc;u</em>) v&agrave; thơ Nguyễn Khuyến ("Tầng m&acirc;y lơ lửng trời xanh ngắt" - <em>Thu điếu</em>), chỉ c&oacute; điều, trong thơ B&aacute;c kh&ocirc;ng phải l&agrave; &aacute;ng m&acirc;y trắng ng&agrave;n năm vẫn bay gợi sự vĩnh hằng, hay "tầng m&acirc;y lơ lửng" gợi sự kh&ocirc;ng vĩnh viễn, m&agrave; mang bao nỗi khắc khoải, mơ hồ của con người trước c&otilde;i hư kh&ocirc;ng. Đ&acirc;y chỉ l&agrave; một ch&ograve;m m&acirc;y quen thuộc tr&ecirc;n bầu trời, n&oacute; gợi cảm rất nhiều về c&aacute;i cao rộng, trong trẻo, &ecirc;m ả của một chiều thu nơi cuối rừng Qu&aacute;ng T&acirc;y - với ch&ograve;m m&acirc;y ấy, kh&ocirc;ng gian như m&ecirc;nh m&ocirc;ng v&ocirc; tận v&agrave; thời gian như ngừng tr&ocirc;i. Phải c&oacute; một t&acirc;m hồn thật ung dung thư th&aacute;i th&igrave; người t&ugrave; mới c&oacute; thể d&otilde;i theo một ch&ograve;m m&acirc;y thong thả giữa bầu trời bao la. Hơn thế, ch&ograve;m m&acirc;y như c&oacute; hồn người, như mang t&acirc;m trạng. N&oacute; c&ocirc; đơn, lẻ loi v&agrave; lặng lẽ, lờ lững tr&ocirc;i giữa kh&ocirc;ng gian rộng lớn của trời chiều.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">=&gt; Hai c&acirc;u thơ n&agrave;y gợi nhớ đến hai c&acirc;u thơ trong b&agrave;i <em>Độc toạ K&iacute;nh Đ&igrave;nh sơn (Một m&igrave;nh ngồi tr&ecirc;n n&uacute;i K&iacute;nh Đ&igrave;nh</em>) của L&yacute; Bạch:</p> <p class="Bodytext140" style="text-align: center;" align="left">&nbsp; &nbsp;Ch&uacute;ng điểu cao phi tận</p> <p class="Bodytext20" style="text-align: center;" align="left">&nbsp; &nbsp;C&ocirc; v&acirc;n độc khứ nh&agrave;n</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;(Bầy chim một loạt bay cao</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: center;">&nbsp; &nbsp;Lưng trời thơ thẩn đ&aacute;m m&acirc;y một m&igrave;nh)</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp; C&oacute; thể nhận thấy, nếu c&aacute;nh chim trong thơ của L&yacute; Bạch bay mất h&uacute;t v&agrave;o c&otilde;i v&ocirc; tận th&igrave; trong thơ B&aacute;c đ&oacute; l&agrave; c&aacute;nh chim của đời sống hiện thực. N&oacute; bay theo c&aacute;i nhịp điệu v&ocirc; tận của cuộc sống: s&aacute;ng bay đi kiếm ăn, tối bay về rừng t&igrave;m chồn ngủ.&nbsp;&Aacute;ng m&acirc;y của L&yacute; Bạch bay nh&agrave;n tản gợi cảm gi&aacute;c tho&aacute;t tục, c&ograve;n &aacute;ng m&acirc;y trong bức tranh buổi chiều của B&aacute;c to&aacute;t l&ecirc;n vẻ y&ecirc;n ả, thanh b&igrave;nh của cuộc sống hằng ng&agrave;y.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>-&nbsp;</strong>D&ugrave; sao th&igrave; hai c&acirc;u thơ đầu của <em>Chiều tối</em> vẫn thấm th&iacute;a nỗi buồn v&igrave; cảnh buồn v&agrave; người buồn, v&igrave; c&aacute;nh chim bay về tổ gợi niềm mong ước sum họp, ch&ograve;m m&acirc;y đơn độc tr&ocirc;i chầm chậm về ph&iacute;a trời xa gợi th&acirc;n phận l&ecirc;nh đ&ecirc;nh tr&ocirc;i dạt nơi đất kh&aacute;ch qu&ecirc; người, v&igrave; kh&ocirc;ng biết bao giờ nh&agrave; thơ mới được tự do như c&aacute;nh chim v&agrave; ch&ograve;m m&acirc;y tr&ecirc;n bầu trời kia. Mặc d&ugrave; vậy, vẻ đẹp cổ điển của hai c&acirc;u thơ đ&atilde; thể hiện được bản lĩnh ki&ecirc;n cường của người chiến sĩ, bởi nếu kh&ocirc;ng c&oacute; &yacute; ch&iacute; v&agrave; nghị lực, kh&ocirc;ng c&oacute; phong th&aacute;i ung dung, tự chủ v&agrave; sự tự do ho&agrave;n to&agrave;n về tinh thần th&igrave; kh&ocirc;ng thể c&oacute; những c&acirc;u thơ c&aacute;m nhận thi&ecirc;n nhi&ecirc;n thật s&acirc;u sắc v&agrave; tinh tế như thế trong ho&agrave;n cảnh t&ugrave; đ&agrave;y khắc nghiệt như vậy.</p> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 3 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Bức tranh đời sống được cảm nhận trong hai c&acirc;u sau như thế n&agrave;o?</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>-&nbsp;</strong>Nếu như trong hai c&acirc;u thơ đầu, cảnh vật mang nhiều t&iacute;nh ước lệ cổ điển th&igrave; h&igrave;nh ảnh ở trong hai c&acirc;u thơ cuối lại được gợi tả một c&aacute;ch cụ thể, sinh động như một bức tranh hiện thực. V&agrave; ch&iacute;nh n&eacute;t vẽ đời thường n&agrave;y đ&atilde; l&agrave;m cho b&agrave;i thơ th&ecirc;m d&aacute;ng vẻ hiện đại, hơn thế, trong sự đối s&aacute;nh với h&igrave;nh ảnh c&aacute;nh chim v&agrave; ch&ograve;m m&acirc;y ở tr&ecirc;n, h&igrave;nh ảnh c&ocirc; g&aacute;i xay ng&ocirc;, h&igrave;nh ảnh con người nổi bật l&ecirc;n như l&agrave; trung t&acirc;m của bức tranh thi&ecirc;n nhi&ecirc;n.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Bức tranh trong hai c&acirc;u cuối vẽ cảnh người thiếu nữ x&oacute;m n&uacute;i trong lao động. Trong ho&agrave;n cảnh đầy t&acirc;m trạng, B&aacute;c đ&atilde; qu&ecirc;n đi cảnh ngộ đau khổ của m&igrave;nh đế cảm nhận cuộc sống của nh&acirc;n d&acirc;n. C&acirc;u thơ cho thấy sự quan t&acirc;m v&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u thương của B&aacute;c với những người lao động ngh&egrave;o. C&acirc;u thơ thứ ba nguy&ecirc;n nghĩa l&agrave; "C&ocirc; g&aacute;i x&oacute;m n&uacute;i xay ng&ocirc;" - đ&oacute; l&agrave; một c&acirc;u mi&ecirc;u tả ch&acirc;n thật, giản dị đời sống, nhịp sống hằng ng&agrave;y. Đến đ&acirc;y, b&agrave;i thơ từ bức tranh thi&ecirc;n nhi&ecirc;n chuyển sang bức tranh đời sống, từ cảnh trời m&acirc;y chim mu&ocirc;ng chuyển sang cảnh con người v&agrave; lại l&agrave; con người lao động - đấy l&agrave; xu hướng vận động trong cấu tr&uacute;c của b&agrave;i thơ. H&igrave;nh ảnh c&ocirc; g&aacute;i xay ng&ocirc; to&aacute;t l&ecirc;n vẻ trẻ trung, khoẻ mạnh, sống động v&agrave; ch&iacute;nh cuộc sống lao động binh dị đ&oacute; c&agrave;ng trở n&ecirc;n đ&aacute;ng qu&yacute;, đ&aacute;ng t&ocirc;n trọng biết bao giữa n&uacute;i rừng chiều tối &acirc;m u, heo h&uacute;t &mdash; n&oacute; đưa lại cho người đi đường l&uacute;c chiều h&ocirc;m ch&uacute;t hơi ấm của sự sống, ch&uacute;t niềm vui hạnh ph&uacute;c v&agrave; hạnh ph&uacute;c trong lao động của con người.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>=&gt;&nbsp;</strong>Hai c&acirc;u cuối tạo n&ecirc;n một nhịp điệu đều v&agrave; khoẻ khoắn, đ&oacute; l&agrave; do sự vắt d&ograve;ng giữa cụm từ "ma bao t&uacute;c" ở c&acirc;u 3 với "bao t&uacute;c ma ho&agrave;n" ở c&acirc;u 4.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Sự nối &acirc;m li&ecirc;n ho&agrave;n, nhịp nh&agrave;ng như diễn tả c&aacute;i v&ograve;ng quay kh&ocirc;ng dứt của động t&aacute;c xay ng&ocirc; - qua đ&oacute; c&oacute; thể thấy c&ocirc; g&aacute;i thật chăm chỉ, cần mẫn với c&ocirc;ng việc của m&igrave;nh.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Đ&aacute;ng ch&uacute; &yacute; hơn, đến c&acirc;u thơ n&agrave;y, kh&ocirc;ng gian mở ban đầu ng&agrave;y c&agrave;ng được thu nhỏ lại: từ cảnh trời m&acirc;y bao la đến cảnh c&ocirc; g&aacute;i xay ng&ocirc; v&agrave; cuối c&ugrave;ng l&agrave; cảnh bếp lửa hồng. Đổng thời c&acirc;u thơ cũng x&aacute;c định r&otilde; hơn sự vận động của thời gian: "Nguy&ecirc;n văn kh&ocirc;ng c&oacute; chữ "tối" m&agrave; tự nhi&ecirc;n n&oacute;i đến: thời gian tr&ocirc;i dần theo c&aacute;nh chim v&agrave; l&agrave;n m&acirc;y, theo những v&ograve;ng xoay của cối ng&ocirc;, quay quay m&atilde;i "ma bao t&uacute;c... bao t&uacute;c ma ho&agrave;n..." v&agrave; đến khi cối xay dừng th&igrave; "l&ocirc; dĩ hồng", l&ograve; đ&atilde; rực hồng, tức trời tối, trời tối th&igrave; l&ograve; rực l&ecirc;n" (Theo L&ecirc; Tr&iacute; Viễn). Như vậy, bếp lửa của c&ocirc; g&aacute;i xay ng&ocirc; đ&atilde; hồng l&ecirc;n, nghĩa l&agrave; buổi chiều &ecirc;m ả đ&atilde; kết th&uacute;c để bước v&agrave;o đ&ecirc;m tối, nhưng kh&ocirc;ng phải l&agrave; đ&ecirc;m tối lạnh lẽo, &acirc;m u (theo quy luật cảm nhận của người xưa: ấm trong lạnh tối) m&agrave; l&agrave; đ&ecirc;m tối ấm &aacute;p, bừng s&aacute;ng bởi ngọn lửa hồng. Nếu ta h&igrave;nh dung b&agrave;i thơ l&agrave; một bức tranh th&igrave; ch&iacute;nh c&aacute;i chấm lửa đỏ m&agrave; người nghệ sĩ t&agrave;i hoa chấm l&ecirc;n đ&oacute; đ&atilde; mang lại c&aacute;i thần sắc cho to&agrave;n cảnh v&agrave; dường như n&oacute; l&agrave;m tăng th&ecirc;m niềm vui v&agrave; sức mạnh cho người đang cất bước đường xa kia.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- H&igrave;nh ảnh c&ocirc; g&aacute;i v&agrave; bếp lửa tượng trưng cho cảnh gia đ&igrave;nh, ng&ocirc; hạt xay xong, bếp lửa đỏ hồng lại tượng trưng cho c&ocirc;ng việc, sự nghỉ ngơi v&agrave; sum họp - thấp tho&aacute;ng trong những h&igrave;nh ảnh ấy như c&oacute; một ước mơ thầm k&iacute;n về m&aacute;i ấm gia đ&igrave;nh của người đang lưu lạc xa nh&agrave;, xa qu&ecirc; hương đất nước. Đấy l&agrave; t&acirc;m hồn nh&agrave; c&aacute;ch mạng đ&atilde; vượt l&ecirc;n ho&agrave;n cảnh khắc nghiệt để dồn t&igrave;nh cảm với niềm vui đời thường. B&agrave;i thơ vận động từ &aacute;nh chiều &acirc;m u, tăm tối đến &aacute;nh lửa hồng, rực rỡ, ấm &aacute;p; từ nồi buồn đến niềm vui. N&oacute; cho thấy c&aacute;i nh&igrave;n tr&agrave;n đầy niềm lạc quan y&ecirc;u đời v&agrave; t&igrave;nh y&ecirc;u thương nh&acirc;n d&acirc;n của một con người.</p> </div> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 4 (trang 40 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Nhận x&eacute;t về nghệ thuật tả cảnh v&agrave; sử dụng ng&ocirc;n ngữ trong b&agrave;i thơ.</p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Nghệ thuật tả cảnh trong b&agrave;i thơ vừa c&oacute; những n&eacute;t cổ điển (b&uacute;t ph&aacute;p chấm ph&aacute;, ước lệ với những thi liệu cũ) vừa c&oacute; n&eacute;t hiện đại (b&uacute;t ph&aacute;p tả thực sinh động với những h&igrave;nh ảnh d&acirc;n d&atilde;, đời thường). B&agrave;i thơ chủ yếu l&agrave; gợi tả chứ kh&ocirc;ng phải l&agrave; mi&ecirc;u tả, v&igrave; thế m&agrave; c&oacute; thể cảm nhận t&iacute;nh chất h&agrave;m s&uacute;c của thơ rất cao.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Ng&ocirc;n ngữ trong b&agrave;i thơ được sử dụng rất linh hoạt v&agrave; s&aacute;ng tạo. Một số từ ngữ vừa gợi tả lại vừa gợi c&aacute;m ("quyện điểu", "c&ocirc; v&acirc;n"). Biện ph&aacute;p l&aacute;y &acirc;m vắt d&ograve;ng ờ c&acirc;u 3 v&agrave; c&acirc;u 4 tạo nhịp thơ khoẻ khoắn. Ngo&agrave;i ra b&agrave;i thơ c&oacute; những chữ rất quan trọng, c&oacute; thể l&agrave;m "s&aacute;ng" l&ecirc;n cả b&agrave;i thơ, v&iacute; như chữ "hồng" trong c&acirc;u thơ cuối chẳng hạn.</p> <div style="text-align: center; margin-top: 15px; margin-bottom: 15px;"><!-- lgh-detail-inject-middle-content --></div> </div> <div id="sub-question-5" class="box-question top20"> <p>&nbsp;</p> <h3 class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Luyện tập</h3> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 1 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">N&ecirc;u cảm nghĩ của anh (chị) về sự vận động của cảnh vật v&agrave; t&acirc;m trạng nh&agrave; thơ trong b&agrave;i <em>Chiều tối</em>.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <div class="Section1"> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp;Cảnh chiều tối, như tr&ecirc;n đ&atilde; n&oacute;i, thật buồn. Song n&oacute; vẫn c&oacute; điểm s&aacute;ng gợi một ch&uacute;t tươi vui. C&oacute; thể n&oacute;i trong bức tranh chiều tối n&agrave;y, nổi bật l&ecirc;n một m&agrave;u rực rỡ, ấy l&agrave; &aacute;nh s&aacute;ng hồng của l&ograve; than soi tỏ h&igrave;nh ảnh một c&ocirc; g&aacute;i x&oacute;m n&uacute;i đang xay ng&ocirc; để chuẩn bị cho bữa cơm chiều. Bản n&ccedil;uy&ecirc;n t&aacute;c kh&ocirc;ng n&oacute;i tối m&agrave; người đọc vẫn cảm nhận được trời đang chuyển v&agrave;o đ&ecirc;m, ấy ch&iacute;nh l&agrave; nhờ sự xuất hiện của h&igrave;nh ảnh l&ograve; than rực hồng. L&ograve; than tỏa &aacute;nh s&aacute;ng cho cả b&agrave;i thơ. N&oacute; kh&ocirc;ng thực sự gợi ra niềm vui, nhưng n&oacute; gợi ra hơi ấm v&agrave; một ch&uacute;t n&agrave;o đ&oacute; niềm tin.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp; &nbsp;Theo lẽ thường, t&acirc;m trạng của một người ở v&agrave;o ho&agrave;n c&aacute;nh của t&aacute;c giả thật kh&ocirc;ng thể vui. Thực tế cho thấy, ở hai c&acirc;u đầu của b&agrave;i thơ, t&acirc;m trang của nh&agrave; thơ cũng vậy - cảnh buồn v&agrave; l&ograve;ng người cũng kh&ocirc;ng vui.&nbsp;Vui sao được khi đang phải chịu cảnh t&ugrave; đ&agrave;y oan ức nơi qu&ecirc; người đất kh&aacute;ch.&nbsp;Thế nhưng ở hai c&acirc;u thơ sau, &aacute;nh s&aacute;ng v&agrave; niềm vui của con người bỗng hiện l&ecirc;n qua &aacute;nh lửa hồng. C&aacute;i mệt mỏi, c&ocirc; quạnh dường như cũng vơi đi. Thế mới biết, ở B&aacute;c, niềm vui nỗi buồn lu&ocirc;n gắn liền với c&aacute;i vui, c&aacute;i buồn của nh&acirc;n loại.&nbsp;Thế mới biết, một phần lẽ sống đ&aacute;ng qu&yacute; của Người, ấy l&agrave; sự lạc quan.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 2 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p style="text-align: justify;">Trong b&agrave;i thơ, h&igrave;nh ảnh n&agrave;o thể hiện tập trung vẻ đẹp t&acirc;m hồn Hồ Ch&iacute; Minh?</p> <p style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;">&nbsp; &nbsp;Trong <em>Chiều tối</em>, c&oacute; thể xem, h&igrave;nh ảnh đẹp nhất, thể hiện tập trung vẻ đẹp t&acirc;m hổn của Hồ Ch&iacute; Minh l&agrave; h&igrave;nh ảnh c&ocirc; g&aacute;i xay ng&ocirc; tối v&agrave; bếp lửa hồng (Xem lại phần ph&acirc;n t&iacute;ch ở tr&ecirc;n).</p> <p style="text-align: justify;">&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;"><strong>C&acirc;u 3 (trang 42 SGK Ngữ văn 11 tập 2)</strong></p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Trong b&agrave;i <em>Đọc thơ B&aacute;c</em>, Ho&agrave;ng Trung Th&ocirc;ng viết:</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Vần thơ của B&aacute;c, vần thơ th&eacute;p</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">M&agrave; vẫn m&ecirc;nh m&ocirc;ng b&aacute;t ng&aacute;t t&igrave;nh.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">Điều đ&oacute; thể hiện trong b&agrave;i thơ <em>Chiều tối</em> như thế n&agrave;o?</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;"><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p class="Bodytext140" style="text-align: center;" align="left">&nbsp; &nbsp;Vần thơ c&ugrave;a B&aacute;c, vần thơ th&eacute;p</p> <p class="Bodytext140" style="text-align: center;" align="left">&nbsp; &nbsp;M&agrave; vẫn m&ecirc;nh m&ocirc;ng b&aacute;t ng&aacute;t t&igrave;nh.</p> <p class="Bodytext170" style="text-align: right;">(<em>Đọc thơ B&aacute;c</em>)</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Chất th&eacute;p trong thơ Hồ Ch&iacute; Minh (biểu hiện r&otilde; nhất trong <em>Nhật k&iacute; trong t&ugrave;</em>) ấy l&agrave; c&aacute;i dũng kh&iacute; ki&ecirc;n cường, phong th&aacute;i ung dung tự tại, lạc quan y&ecirc;u đời.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- Chất t&igrave;nh l&agrave; t&igrave;nh cảm d&agrave;o dạt với thi&ecirc;n nhi&ecirc;n, cuộc sống, con người.</p> <p class="Bodytext0" style="text-align: justify;">- B&agrave;i thơ <em>Chiều tối</em>, trước hết l&agrave; một b&agrave;i thơ gi&agrave;u cảm hứng về vẻ đẹp của thi&ecirc;n nhi&ecirc;n. Thi&ecirc;n nhi&ecirc;n được cảm thụ theo một quan điểm ri&ecirc;ng v&agrave; thể hiện theo một b&uacute;t ph&aacute;p ri&ecirc;ng.&nbsp;Nh&agrave; thơ kh&ocirc;ng coi trọng việc vẽ lại h&igrave;nh x&aacute;c của cảnh vật m&agrave; chi muốn ghi lại c&aacute;i linh hồn của tạo vật bằng những n&eacute;t chấm ph&aacute;. Thi&ecirc;n nhi&ecirc;n trong <em>Chiều tối</em> l&agrave; thi&ecirc;n nhi&ecirc;n đồng điệu với l&ograve;ng người. N&oacute; khắc s&acirc;u t&igrave;nh y&ecirc;u qu&ecirc; hương, y&ecirc;u cuộc sống v&agrave; sự khao kh&aacute;t tự do.</p> </div> </div> <div id="sub-question-6" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <h3 style="text-align: justify;">Bố cục</h3> <p style="text-align: justify;">- Phần 1 (hai c&acirc;u đầu): bức tranh thi&ecirc;n nhi&ecirc;n</p> <p style="text-align: justify;">- Phần 2 (hai c&acirc;u cuối): bức tranh đời sống con người</p> </div> <div id="sub-question-7" class="box-question top20"> <p>&nbsp;</p> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <h3>Nội dung</h3> <p><em>Chiều tối</em> cho thấy t&igrave;nh y&ecirc;u thi&ecirc;n nhi&ecirc;n, y&ecirc;u cuộc sống, &yacute; ch&iacute; vượt l&ecirc;n ho&agrave;n cảnh khắc nghiệt của nh&agrave; thơ chiến sĩ Hồ Ch&iacute; Minh.</p> </div> </div> <div id="end_sub_question_nav"></div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài