Viết bài tập làm văn số 3 - Văn tự sự
Soạn bài Viết bài tập làm văn số 3 - Văn tự sự SGK Ngữ văn 9 tập 1 chi tiết
<div id="box-content"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;">&nbsp;</div> <div id="sub-question-1" class="box-question top20"> <p style="text-align: left;"><strong>Đề 1: H&atilde;y kể về một lần em tr&oacute;t xem nhật k&iacute; của bạn</strong></p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>1. Mở b&agrave;i:</strong>&nbsp;Giới thiệu vấn đề</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. Th&acirc;n b&agrave;i:</strong></p> <p style="text-align: justify;">- K&ecirc;̉ lại ho&agrave;n cảnh xem trộm nhật k&yacute;? Trong ho&agrave;n cảnh như thế n&agrave;o đ&atilde; dẫn tới h&agrave;nh động kh&ocirc;ng đẹp đ&oacute;? Nguy&ecirc;n nh&acirc;n v&igrave; sao? Động cơ mục đ&iacute;ch của việc đọc trộm nhật k&yacute; của bạn m&igrave;nh l&agrave; g&igrave;?&nbsp;</p> <p style="text-align: justify;">- Cảm x&uacute;c khi bạn ph&aacute;t hiện ra m&igrave;nh đọc trộm nhật k&yacute; của bạn? L&uacute;c đ&oacute; cảm thấy &acirc;n hận, lo lắng như thế n&agrave;o? Cảm x&uacute;c xấu hổ, sợ mọi người biết m&igrave;nh l&agrave; người kh&ocirc;ng đ&aacute;ng tin cậy?</p> <p style="text-align: justify;">- Th&aacute;i độ của bạn khi thấy m&igrave;nh xem trộm nhật k&yacute; của bạn như thế n&agrave;o? (kh&ocirc;ng h&agrave;i l&ograve;ng, giận dữ n&oacute;i rất nhiều hoặc im lặng, lạnh l&ugrave;ng kh&ocirc;ng th&egrave;m chơi c&ugrave;ng, kh&ocirc;ng buồn nh&igrave;n mặt&hellip;)</p> <p style="text-align: justify;">- Những ng&agrave;y sau đ&oacute; t&igrave;nh bạn của m&igrave;nh v&agrave; bạn như thế n&agrave;o. C&oacute; n&oacute;i chuyện c&ugrave;ng nhau nữa hay kh&ocirc;ng? C&ograve;n th&acirc;n thiết vui vẻ như trước nữa hay kh&ocirc;ng? T&acirc;m trạng của bản th&acirc;n m&igrave;nh c&oacute; thấy vui khi kh&ocirc;ng được n&oacute;i chuyện, v&agrave; chơi đ&ugrave;a c&ugrave;ng bạn?</p> <p style="text-align: justify;">- Bạn c&oacute; l&agrave;m h&ograve;a được với người bạn của m&igrave;nh kh&ocirc;ng? Hai người l&agrave;m h&ograve;a trong t&igrave;nh cảnh n&agrave;o? Giờ t&igrave;nh bạn của hai người ra sao sau khi đọc trộm nhật k&yacute;? C&oacute; c&ograve;n được vui vẻ như trước kh&ocirc;ng, hay vui vẻ hơn?</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3. Kết luận:</strong>&nbsp; Tự r&uacute;t ra cho m&igrave;nh b&agrave;i học từ chuyện đ&atilde; xảy?</p> <p style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i tham khảo</strong></p> <p>Trong cuộc sống của con người ch&uacute;ng ta chắc hẳn ai ai cũng đ&atilde; từng mắc những sai lầm v&agrave; c&oacute; những kỉ niệm kh&ocirc;ng bao giờ qu&ecirc;n được. V&agrave; trong em cũng sẽ kh&ocirc;ng bao giờ qu&ecirc;n được những lỗi lầm của m&igrave;nh đ&atilde; g&acirc;y ra cho ch&iacute;nh người bạn th&acirc;n của m&igrave;nh. Đ&oacute; l&agrave; lần em tr&oacute;t xem nhật k&iacute; của bạn.</p> <p>Em với bạn Huệ l&agrave; đ&ocirc;i bạn th&acirc;n, ch&uacute;ng em lại c&ograve;n gần nh&agrave; nhau nữa. Ch&uacute;ng em chơi với nhau từ nhỏ v&agrave; Huệ lại học chung lớp, kh&ocirc;ng biết c&oacute; phải c&ocirc; gi&aacute;o nh&igrave;n thấy hai đứa em chơi th&acirc;n m&agrave; sắp xếp chỗ ngồi cũng gần nhau nữa. Em v&agrave; Huệ l&agrave; đ&ocirc;i bạn c&ugrave;ng tiến, ch&uacute;ng em cũng lu&ocirc;n rủ nhau đi học đ&uacute;ng giờ, c&oacute; g&igrave; kh&ocirc;ng hiểu ch&uacute;ng em tự giảng cho nhau nghe, Huệ học tốt v&agrave; lu&ocirc;n lu&ocirc;n chăm chỉ n&ecirc;n em cũng thấy rất vui khi m&igrave;nh c&oacute; được một người bạn như vậy. Tất cả mọi thứ cứ tr&ocirc;i qua b&igrave;nh lặng v&agrave; ch&uacute;ng em ng&agrave;y c&agrave;ng th&acirc;n hơn, cứ ng&agrave;y n&agrave;o cũng đến trường học tập v&agrave; lại vui chơi. C&oacute; nhiều l&uacute;c rảnh rỗi ch&uacute;ng em hay c&ugrave;ng chơi b&aacute;n đồ h&agrave;ng, chơi b&uacute;p b&ecirc; thật vui biết bao nhi&ecirc;u. T&igrave;nh cảm bạn b&egrave; của em v&agrave; Huệ sẽ kh&ocirc;ng bao giờ rạn nứt cho đến một h&ocirc;m em đ&atilde; đọc trộm nhật k&iacute; của bạn.</p> <p>Em cứ nhớ đến lần đọc trộm nhật k&iacute; của Huệ m&agrave; em cảm thấy hổ thẹn, xấu hổ v&agrave; kh&ocirc;ng c&ograve;n biết giấu mặt đi đ&acirc;u nữa. Em vẫn nhớ như in đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; hồi mới v&agrave;o năm học lớp 8 th&ocirc;i th&igrave; em thấy Huệ c&oacute; một cuốn nhật k&yacute; nhỏ nhắn v&agrave; xinh xinh biết bao nhi&ecirc;u. Em cũng hỏi Huệ l&agrave; d&ugrave;ng l&agrave;m g&igrave;? Huệ cũng n&oacute;i với em rằng cuốn nhật k&iacute; n&agrave;y cũng sẽ gi&uacute;p cho tớ lưu giữ những kỉ niệm đẹp, những điều kh&ocirc;ng hay trong một ng&agrave;y để lưu lại. Chắc chắn n&oacute; sẽ l&agrave; một cuốn nhật k&iacute; tuyệt vời. Nghe thấy vậy em cũng t&ograve; m&ograve; lắm, kh&ocirc;ng biết Huệ ghi g&igrave; trong đ&oacute; v&agrave; c&oacute; ghi g&igrave; về em kh&ocirc;ng? Bao nhi&ecirc;u c&acirc;u hỏi như cứ xoay xung quanh em m&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; c&acirc;u trả lời n&agrave;o thỏa đ&aacute;ng cả.</p> <p>Em biết được rằng nhật k&iacute; l&agrave; những g&igrave; ri&ecirc;ng tư ch&iacute;nh v&igrave; thế m&agrave; cuốn nhật k&yacute; cũng sẽ l&agrave; nơi lưu trữ những b&iacute; mật của từng c&aacute; nh&acirc;n. Cho d&ugrave; l&agrave; ai đi chăng nữa cũng kh&ocirc;ng được xem. Ngay cả bạn th&acirc;n cũng vậy. C&oacute; lẽ ch&iacute;nh v&igrave; điều n&agrave;y m&agrave; c&agrave;ng khiến cho em t&ograve; m&ograve; hơn nữa. Cơ hội đ&atilde; đến, em kh&ocirc;ng kiềm chế được sự t&ograve; m&ograve; của bản th&acirc;n m&igrave;nh, v&agrave; em c&oacute; một h&agrave;nh động kh&ocirc;ng thể tha thứ được đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; tr&oacute;t xem trộm nhật k&iacute; của Huệ. Em nhớ ch&iacute;nh trong buổi h&ocirc;m đ&oacute; v&agrave;o tiết thể dục em bị đau bụng cho n&ecirc;n đ&atilde; xin ph&eacute;p thầy kh&ocirc;ng ra s&acirc;n tập v&agrave; ngồi ở tr&ecirc;n lớp. Khi ngồi một m&igrave;nh trong cơn đau bụng, đau đầu v&igrave; ốm sốt em ngồi một m&igrave;nh ngồi trong ph&ograve;ng học v&agrave; nằm ra ghế một ch&uacute;t. Đ&uacute;ng l&uacute;c n&agrave;y đ&acirc;y em cũng nh&igrave;n thấy cuốn nhật k&iacute; của Lan Anh đ&atilde; được đặt ngay tr&ecirc;n b&agrave;n. Em đ&atilde; tự nhủ kh&ocirc;ng được xem nhật k&iacute; v&igrave; đ&oacute; cũng ch&iacute;nh l&agrave; những điều ri&ecirc;ng tư của bạn Huệ. Thế như chẳng hiểu sao em lại l&agrave;m h&agrave;nh động đ&aacute;ng tr&aacute;ch như vậy.</p> <p>Khi cầm cuốn nhật k&iacute; của Huệ tr&ecirc;n tay th&igrave; em run run nh&igrave;n ra cửa sổ xem c&oacute; ai kh&ocirc;ng rồi mở ra. Em lật từng trang, từng trang một đọc về những ng&agrave;y bạn Huệ vui, buồn, em đ&atilde; biết Huệ đ&atilde; c&oacute; những h&agrave;nh động kh&ocirc;ng đ&uacute;ng khi n&oacute;i dối mẹ bạn &yacute;. &Ocirc;! Em l&agrave;m điều g&igrave; như thế n&agrave;y? Em cảm thấy m&igrave;nh cũng thật c&oacute; tội với bạn v&agrave; kh&ocirc;ng d&aacute;m đọc g&igrave; nữa. Em đ&atilde; để lại cuốn nhật k&iacute; v&agrave;o chỗ cũ nhưng trong l&ograve;ng em th&igrave; kh&ocirc;ng bao giờ c&oacute; thể tha thứ cho ch&iacute;nh m&igrave;nh khi đọc cuốn nhật k&iacute; n&agrave;y. Thực sự em cũng v&ocirc; đ&atilde; rất hối hận v&agrave; cảm thấy tự thất vọng về bản th&acirc;n m&igrave;nh nữa. Mỗi khi nh&igrave;n thấy Huệ em lại cứ nghĩ về những điều bạn viết trong nhật k&iacute; v&agrave; ch&iacute;nh bản th&acirc;n em cũng kh&ocirc;ng thể n&agrave;o thoải m&aacute;i được, lu&ocirc;n tự tr&aacute;ch m&igrave;nh.</p> <p>Tuy lần đọc trộm nhật k&iacute; đ&oacute; của Huệ m&agrave; Huệ kh&ocirc;ng biết nhưng tự ch&iacute;nh em cũng thấy c&oacute; lỗi với bạn. V&agrave; em cũng tự nhận thấy được rằng trong cuộc sống c&oacute; những điều kh&ocirc;ng biết th&igrave; cũng sẽ tốt hơn rất nhiều, đừng v&igrave; t&ograve; m&ograve; m&agrave; biến m&igrave;nh th&agrave;nh người tội lỗi.</p> </div> <div id="sub-question-2" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: left;"><strong>Đề 2: H&atilde;y tưởng tượng m&igrave;nh gặp gỡ v&agrave; tr&ograve; chuyện với người l&iacute;nh l&aacute;i xe trong t&aacute;c phẩm <em>B&agrave;i thơ về tiểu đội xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh</em> của Phạm Tiến Duật. Viết b&agrave;i văn kể lại cuộc gặp gỡ, tr&ograve; chuyện đ&oacute;.</strong></p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:</strong></p> <div style="text-align: justify;"><strong>1. Mở b&agrave;i</strong></div> <div> <p style="text-align: justify;">Giới thiệu t&igrave;nh huống gặp gỡ (thời gian - kh&ocirc;ng gian - địa điểm - nh&acirc;n vật)</p> <p style="text-align: justify;">- C&oacute; thể l&agrave;: nh&acirc;n ng&agrave;y 22 - 12, trường em tổ chức kỉ niệm ng&agrave;y Th&agrave;nh lập Qu&acirc;n đội nh&acirc;n d&acirc;n (ng&agrave;y Quốc ph&ograve;ng to&agrave;n d&acirc;n) c&oacute; mời đo&agrave;n cựu chiến binh đến thăm trường. Em được nghe người chiến sĩ l&aacute;i xe Trường Sơn trong đo&agrave;n đại biểu đ&oacute; kể chuyện.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. Th&acirc;n b&agrave;i:</strong>&nbsp;Diễn biến cuộc gặp gỡ.</p> <p style="text-align: justify;">a. Khắc họa h&igrave;nh ảnh người chiến sĩ l&aacute;i xe sau nhiều năm khi chiến tranh kết th&uacute;c.</p> <p style="text-align: justify;">Giọng n&oacute;i: khỏe, vang</p> <p style="text-align: justify;">Tiếng cười: sảng kho&aacute;i</p> <p style="text-align: justify;" align="left">Khu&ocirc;n mặt: thể hiện vẻ gi&agrave; dặn - từng trải nhưng vẫn c&oacute; n&eacute;t h&oacute;m hỉnh, y&ecirc;u đời.</p> <p style="text-align: justify;">Trang phục: bộ qu&acirc;n phục mới, trang trọng, oai nghi&ecirc;m, đĩnh đạc.</p> <p style="text-align: justify;">b. Cuộc tr&ograve; chuyện với người chiến sĩ.</p> <p style="text-align: justify;">- Người l&iacute;nh Trường Sơn kể lại cuộc sống chiến đấu những năm đ&aacute;nh Mĩ gian khổ, &aacute;c liệt...</p> <div style="text-align: justify;"> <p>+ Tr&ecirc;n tuyến đường Trường Sơn giặc Mĩ đ&aacute;nh ph&aacute; v&ocirc; c&ugrave;ng khốc liệt, bom Mĩ c&ugrave;ng với những cung đường &ndash; đốt ch&aacute;y những c&aacute;nh rừng... Vậy m&agrave; tr&ecirc;n những tuyến đường ấy, c&aacute;c đo&agrave;n xe vận tải vẫn ng&agrave;y đ&ecirc;m nối đu&ocirc;i nhau ra tiền tuyến (c&ugrave;ng sự gi&uacute;p đỡ của c&aacute;c c&ocirc; g&aacute;i thanh ni&ecirc;n xung phong).</p> <p>+ Điều đ&aacute;ng nhớ l&agrave; những chiếc xe ở Trường Sơn trong những năm th&aacute;ng ấy rất đặc biệt v&igrave; bom đạn của Mĩ n&eacute;m như mưa khiến k&iacute;nh xe đều vỡ hết, ngay cả đ&egrave;n cũng vỡ hết, mui xe c&aacute;i th&igrave; bị bẹp, m&eacute;o, c&aacute;i th&igrave; bung hẳn ra khỏi xe, th&ugrave;ng xe kh&ocirc;ng c&aacute;i n&agrave;o kh&ocirc;ng trầy xước. C&oacute; thể n&oacute;i những phương tiện của ta l&uacute;c đ&oacute; rất thiếu tốn, th&ocirc; sơ... Nhưng với l&ograve;ng y&ecirc;u nước, ch&uacute;ng ta vẫn chiến đấu với tinh thần nhiệt t&igrave;nh hăng h&aacute;i.</p> <p>+ Ch&uacute; c&ograve;n nhớ với những chiếc xe như thế, bọn ch&uacute; l&aacute;i xe cho xe chạy m&agrave; kh&ocirc;ng c&oacute; vật che chắn n&agrave;o. Trời! Gi&oacute; t&aacute;p v&agrave;o mặt v&agrave;o mắt cay x&egrave;, bụi th&igrave; khỏi phải n&oacute;i. Bụi Trường Sơn phun t&oacute;c trắng xo&aacute; như người gi&agrave;, mặt lấm lem. Thế m&agrave; vẫn ph&igrave; ph&egrave;o h&uacute;t thuốc kh&ocirc;ng cần rửa, vẫn rất vui, nh&igrave;n nhau tr&ocirc;ng thật ngộ mỗi khi c&oacute; dịp dừng ch&acirc;n, ai nấy đều cười. Những ng&agrave;y mưa th&igrave; khổ hơn nhiều, mưa xối xả ướt &aacute;o, những giọt mưa lớn r&aacute;t mặt.</p> </div> <div> <p style="text-align: justify;">+ Kh&ocirc;ng c&oacute; k&iacute;nh cũng thật l&agrave; th&uacute; vị, bởi cả kh&ocirc;ng gian rộng lớn như &ugrave;a v&agrave;o buồng l&aacute;i: n&agrave;o c&aacute;nh chim hiếm hoi ở Trường Sơn, sao trời v&agrave; con đường xa d&agrave;i thẳng t&iacute;t tắp như chạy thẳng v&agrave;o trại t&igrave;m người chiến sĩ l&aacute;i xe - t&acirc;m hồn người chiến sĩ l&uacute;c đ&oacute; thật sự vui - một niềm vui phơi phới của người thanh ni&ecirc;n đ&aacute;nh giặc.</p> <p style="text-align: justify;">+ Bọn ch&uacute;, những người chiến sĩ l&aacute;i xe rất hiểu nhau mỗi khi gặp mặt l&agrave; tay bắt mặt mừng - bắt tay qua những &ocirc; k&iacute;nh vỡ - tiếp cho nhau sức mạnh hơi ấm t&igrave;nh đồng đội - những chiếc xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh của người l&iacute;nh đ&atilde; về đ&acirc;y tụ họp th&agrave;nh ti&ecirc;̉u đội xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh.</p> <p style="text-align: justify;">+ C&aacute;c ch&uacute; nấu cơm bằng bếp Ho&agrave;ng cầm dựng ở giữa trời. D&ugrave; chỉ c&oacute; bữa cơm đạm bạc giữa rừng nhưng chứa đựng trong đ&oacute; l&agrave; t&igrave;nh cảm đồng ch&iacute;, đồng đội keo sơn như t&igrave;nh cảm gia đ&igrave;nh. H&agrave;nh trang nghỉ ngơi qu&yacute; gi&aacute; v&agrave; d&atilde; chiến của người l&iacute;nh khi đ&oacute; l&agrave; chiếc v&otilde;ng d&ugrave; mắc tạm bợ nghỉ ngơi qua loa rồi lại tiếp tục l&ecirc;n đường với những chiếc xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh.</p> <p style="text-align: justify;">T&ocirc;i ng&acirc;y thơ hỏi ch&uacute;:</p> <p style="text-align: justify;">+ Vậy th&igrave; l&agrave;m sao ta c&oacute; thể thắng Mĩ khi m&agrave; ta chỉ c&oacute; những chiếc xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh c&ograve;n ch&uacute;ng lại c&oacute; vũ kh&iacute; hiện đại, tối t&acirc;n?</p> <p style="text-align: justify;">+&nbsp; Ch&aacute;u biết kh&ocirc;ng bởi tr&ecirc;n những chiếc xe đ&oacute; c&oacute; một tr&aacute;i tim: tr&aacute;i tim người chiến sĩ, một tr&aacute;i tim c&ugrave;a tuổi trẻ y&ecirc;u đời đầy sức trẻ, nhiệt t&igrave;nh, s&ocirc;i nổi lạc quan, y&ecirc;u nước tha thiết, căm th&ugrave; giặc Mĩ. Đ&oacute; c&ograve;n l&agrave; tr&aacute;i tim của ch&iacute;nh nghĩa n&ecirc;n sức mạnh k&igrave; diệu tăng l&ecirc;n gấp bội. Cuối c&ugrave;ng ta đ&atilde; đ&aacute;nh cho Mĩ c&uacute;t, đ&aacute;nh cho Ngụy nh&agrave;o.</p> <div style="text-align: justify;"> <p>+ Kể đến đ&acirc;y t&ocirc;i thấy &aacute;nh mắt của người l&iacute;nh s&aacute;ng ngời. Khu&ocirc;n mặt rạng rỡ, dường như đang sống lại những năm th&aacute;ng ở chiến trường xưa... T&ocirc;i ao ước v&agrave; kh&acirc;m phục khi h&igrave;nh dung ra con đường m&ograve;n Hồ Ch&iacute; Minh những năm đ&aacute;nh Mĩ đầy bom rơi đạn nổ đầy gian khổ, thiếu thốn, hi sinh m&agrave; những người l&iacute;nh l&aacute;i xe vẫn coi thường hiểm nguy vẫn dốc l&ograve;ng dốc sức v&igrave; miền Nam ruột thịt v&igrave; sự nghiệp c&aacute;ch mạng.</p> <p>+ Những con người b&igrave;nh dị cống&nbsp;hiến cả tuổi xu&acirc;n (tuổi trẻ) - xương m&aacute;u cho c&aacute;ch mạng. Nhờ c&oacute; những người chiến sĩ l&aacute;i xe, những c&oacute; thanh ni&ecirc;n xung phong m&agrave; ta mới c&oacute; cuộc sống ng&agrave;y nay.</p> <p>c) B&agrave;y tỏ những suy nghĩ về chiến tranh (t&agrave;n ph&aacute; cuộc sống, bất chấp quyền được sống h&ograve;a b&igrave;nh của con người...), về qu&aacute; khứ h&agrave;o h&ugrave;ng của cha anh l&agrave; trang sử v&agrave;ng ch&oacute;i lọi.</p> </div> <p style="text-align: justify;">- Tr&aacute;ch nhiệm g&igrave;n giữ h&ograve;a b&igrave;nh.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3. Kết luận:</strong> Cuộc chia tay v&agrave; ấn tượng trong l&ograve;ng nh&acirc;n vật t&ocirc;i về người l&iacute;nh v&agrave; ước mơ của nh&acirc;n vật t&ocirc;i.</p> <p style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i tham khảo</strong></p> <div class="Section1"> <p class="Bodytext1">Nh&acirc;n ng&agrave;y 22 th&aacute;ng 12, trường em đ&atilde; tổ chức m&iacute;t tinh kỉ niệm Ng&agrave;y Quốc ph&ograve;ng to&agrave;n d&acirc;n. Nh&acirc;n ng&agrave;y lễ lớn n&agrave;y, trường em đ&atilde; mời đo&agrave;n cựu chiến binh đ&aacute;nh Mĩ năm xưa đến thăm trường. Ch&uacute;ng em thật vinh dự khi đ&atilde; được gặp người chiến sĩ l&aacute;i xe Trường Sơn năm xưa trong B&agrave;i thơ về tiểu đội xe kh&ocirc;ng k&iacute;nh của nh&agrave; thơ Phạm Tiến Duật.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Người chiến sĩ l&aacute;i xe năm xưa vẫn tươi cười, tr&ecirc;n ngực ch&uacute; đeo rất nhiều hu&acirc;n, huy chương. Giọng n&oacute;i của ch&uacute; khoẻ khoắn, &acirc;m vang, d&otilde;ng dạc. Tiếng cười của ch&uacute; rất sảng kho&aacute;i khi về thăm trường. Ch&uacute; đ&atilde; trải qua rất nhiều năm chống Mĩ &aacute;c liệt n&ecirc;n tr&ocirc;ng ch&uacute; gi&agrave; dặn, nhưng ch&uacute; lại c&oacute; một n&eacute;t chỉ c&oacute; người l&iacute;nh mới c&oacute;, đ&oacute; l&agrave; n&eacute;t vui tươi, y&ecirc;u đời của người l&iacute;nh. Ch&uacute; đ&atilde; diện bộ qu&acirc;n phục mới nhất, tr&ocirc;ng ch&uacute; rất nghi&ecirc;m trang v&agrave; trang trọng.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Em đến gần ch&uacute; v&agrave; ch&agrave;o to:</p> <p class="Bodytext1">- Ch&aacute;u ch&agrave;o ch&uacute;!</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ch&uacute; quay lại v&agrave; cười với em, sau đ&oacute; em v&agrave; ch&uacute; đ&atilde; ngồi n&oacute;i chuyện rất vui vẻ. Ch&uacute; kể lại về người l&iacute;nh Trường Sơn kh&aacute;ng chiến chống Mĩ rất gian khổ v&agrave; khốc liệt. V&agrave;o năm 1969, m&aacute;y bay Mĩ n&eacute;m bom rất nhiều v&agrave;o nước ta, ch&uacute;ng rải bom khắp nơi n&ecirc;n c&aacute;c ch&uacute; kh&oacute; m&agrave; vận chuyển được lương thực, thực phẩm, kh&iacute; giới v&agrave;o miền trong được. Ch&uacute;ng đ&atilde; chặn đường tiếp tế của qu&acirc;n v&agrave; d&acirc;n ta. Nhưng ch&uacute;ng ta vẫn ki&ecirc;n cường để chống lại bọn ch&uacute;ng. Đ&oacute; l&agrave; thời k&igrave; lịch sử đối với ch&uacute;.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;V&igrave; tr&ecirc;n tuyến đường Trường Sơn năm xưa giặc Mĩ đ&atilde; đ&aacute;nh ph&aacute; v&ocirc; c&ugrave;ng khốc liệt, đ&atilde; c&agrave;y xới h&agrave;ng loạt con đường, đốt ch&aacute;y h&agrave;ng loạt những c&aacute;nh rừng v&agrave; l&agrave;ng mạc. Trong số đ&oacute; c&oacute; l&agrave;ng của ch&uacute;. N&ecirc;n ch&uacute; đ&atilde; quyết t&acirc;m ra đi l&ograve;ng v&igrave; đất nước, v&igrave; Tổ quốc của ch&uacute;ng ta. Ch&uacute; v&agrave;o Trường Sơn nhận nhiệm vụ chuyển lương thực, kh&iacute; giới v&agrave;o miền Nam. Tr&ecirc;n chặng đường ấy ch&uacute; v&agrave; nhiều ch&uacute; bộ đội kh&aacute;c đ&atilde; nối đu&ocirc;i nhau tr&ecirc;n những chiếc xe vận tải đi ra tiền tuyến. G&oacute;p sức một l&ograve;ng bảo vệ Tổ quốc. Ch&uacute; nhớ nhất l&agrave; chiếc xe m&agrave; ch&uacute; l&aacute;i ở Trường Sơn năm xưa, n&oacute; rất đặc biệt.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ch&uacute; kể bom đạn của Mĩ đ&atilde; dội xuống như mưa, bom giật bom rung đ&atilde; l&agrave;m những chiếc k&iacute;nh của xe vỡ tan. Ngo&agrave;i ra xe c&ograve;n bị vỡ đ&egrave;n, mui của xe th&igrave; bẹp, m&eacute;o. C&oacute; những chiếc xe th&igrave; kh&ocirc;ng c&oacute; cả mui, th&ugrave;ng xe th&igrave; bị bẹp v&agrave; xước tr&ocirc;ng rất kinh khủng, kh&ocirc;ng c&oacute; một chiếc xe n&agrave;o m&agrave; th&ugrave;ng xe lại kh&ocirc;ng c&oacute; vết xước cả. Thời k&igrave; đ&oacute;, nước ta rất thiếu thốn về mặt giao th&ocirc;ng vận tải, nhất l&agrave; phương tiện giao th&ocirc;ng. Phương tiện đi lại rất kh&oacute; khăn, đơn sơ, ngh&egrave;o n&agrave;n. Nhưng ch&uacute;ng ta vẫn đ&aacute;nh Mĩ, kh&aacute;ng chiến đến c&ugrave;ng, đ&aacute;nh cho Mĩ phải lui, kh&ocirc;ng kh&aacute;c n&agrave;o ch&acirc;u chấu đ&aacute; xe.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ch&uacute; c&ograve;n nhớ rất nhiều kỉ niệm về thời kh&aacute;ng chiến chống Mĩ. Tr&ecirc;n c&aacute;c ca-bin của c&aacute;c ch&uacute; tưởng chừng ngồi tr&ecirc;n đ&oacute; rất sợ v&igrave; c&aacute;c ch&uacute; th&igrave; cứ l&aacute;i cho xe chạy tưởng như kh&ocirc;ng thể n&agrave;o ngồi vững được. L&acirc;u rồi cũng th&agrave;nh quen, v&igrave; tr&ecirc;n ca-bin những chiếc xe do c&aacute;c ch&uacute; điều khiển kh&ocirc;ng c&oacute; vật n&agrave;o che chắn trước mặt n&ecirc;n lu&ocirc;n phải đối mặt với n&agrave;o gi&oacute;, n&agrave;o bụi, n&agrave;o mưa. Gi&oacute; Trường Sơn thổi v&agrave;o mặt &ugrave; &ugrave;, tưởng chừng như ai t&aacute;t m&agrave; đau, n&oacute; mang theo rất nhiều bụi của con đường Trường Sơn. Gi&oacute; l&ugrave;a v&agrave;o cay mắt như thấy con đường chạy thẳng v&agrave;o tim m&igrave;nh vậy. Thấy sao trời đẹp lung linh, c&aacute;nh chim bay đột ngột n&oacute; như &ugrave;a thẳng v&agrave;o buồng l&aacute;i c&aacute;c ch&uacute; ngồi. Ấy thế m&agrave; n&oacute; cũng chẳng l&agrave;m g&igrave; được c&aacute;c ch&uacute; đ&acirc;u. C&aacute;c ch&uacute; vẫn đi, mọi người th&igrave; bảo Trường Sơn bụi lắm, con đường bị bom Mĩ c&agrave;y xới ng&agrave;y v&agrave; đ&ecirc;m n&ecirc;n rất bụi. Xe của c&aacute;c ch&uacute; đều kh&ocirc;ng c&oacute; k&iacute;nh n&ecirc;n bụi v&agrave;o mắt bị cay x&egrave;. T&oacute;c th&igrave; bạc trắng, bạc như người gi&agrave;, mặt th&igrave; lấm lem. Thế m&agrave; đến khi ngủ chẳng ai cần rửa m&agrave; lại ph&igrave; ph&egrave;o ch&acirc;m điếu thuốc h&uacute;t. Ai nấy cũng nh&igrave;n nhau, ngộ thật v&agrave; c&aacute;c ch&uacute; cười rất vui. Những l&uacute;c đ&oacute; những l&uacute;c vui nhất tr&ecirc;n chặng đường đi đ&aacute;nh Mĩ. Người ta bảo qu&aacute; đ&uacute;ng Trường Sơn đ&ocirc;ng nắng, t&acirc;y mưa. Ai chưa đến đ&oacute; như chưa biết m&igrave;nh. N&oacute; đ&uacute;ng lắm v&igrave; những ng&agrave;y mưa ở đ&ocirc;ng Trường Sơn l&agrave; những ng&agrave;y mưa rất &aacute;c liệt.&nbsp;Những ng&agrave;y mưa th&igrave; rất khổ, ngồi ở trong xe m&agrave; mưa tu&ocirc;n, mưa xối như khi ta ở ngo&agrave;i trời. Mưa rất lớn l&agrave;m x&acirc;y x&aacute;t cả da, thịt c&oacute; trải qua ch&uacute;ng ch&aacute;u mới biết được sự vất vả như thế n&agrave;o. Nhưng sự s&ocirc;i nổi, trẻ trung của người l&iacute;nh như c&aacute;c ch&uacute; th&igrave; cũng dần quen th&ocirc;i. Những l&uacute;c mưa ngừng c&aacute;c ch&uacute; vẫn chưa cần thay &aacute;o m&agrave; vẫn tiếp tục đi. Vẫn cầm v&ocirc;-lăng l&aacute;i h&agrave;ng trăm c&acirc;y số nữa cũng đ&acirc;u c&oacute; g&igrave;. V&igrave; gi&oacute; l&ugrave;a v&agrave;o quần &aacute;o lại kh&ocirc; nhanh th&ocirc;i. Cứ như vậy c&aacute;c ch&uacute; đi suốt ng&agrave;y, suốt th&aacute;ng. Những ng&agrave;y th&aacute;ng kh&oacute; khăn, gian khổ như thế mới thực sự hiểu được sức chịu đựng của ch&uacute;ng ta l&agrave; v&ocirc; c&ugrave;ng k&igrave; diệu.</p> </div> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Những chiếc xe kh&ocirc;ng c&oacute; k&iacute;nh cũng thật l&agrave; th&uacute; vị với cả kh&ocirc;ng gian rất rộng lớn được c&aacute;c ch&uacute; thu hết ở trong buồng l&aacute;i m&agrave;.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;T&acirc;m hồn của người l&iacute;nh, người chiến sĩ rất vui vẻ, vui tươi phơi phới thật đ&uacute;ng l&agrave; "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, M&agrave; l&ograve;ng phơi phới dậy tương lai". C&aacute;c ch&uacute; gặp nhau rất vui vẻ, gặp nhau tr&ecirc;n đường đi, cười với nhau, v&agrave; một c&aacute;i bắt tay thật &yacute; nghĩa. Bắt tay qua cửa k&iacute;nh c&oacute; sự hội tụ to lớn; hội tụ trở th&agrave;nh gia đ&igrave;nh, họp th&agrave;nh tiểu đội, qu&acirc;y quần ấm c&uacute;ng, bữa cơm đạm bạc quanh nhau giữa rừng. H&igrave;nh ảnh bếp lửa Ho&agrave;ng cầm m&agrave; c&aacute;c ch&uacute; qu&acirc;y quần b&ecirc;n nhau mỗi ng&agrave;y rất vui. T&igrave;nh cảm của c&aacute;c ch&uacute; lại ng&agrave;y c&agrave;ng s&acirc;u sắc với những kỉ niệm vui tươi. Tuy xe kh&ocirc;ng c&oacute; k&iacute;nh nhưng ở trong xe c&oacute; một tr&aacute;i tim, tr&aacute;i tim của người chiến sĩ rất s&ocirc;i nổi trẻ trung v&agrave; đầy sức sống, lạc quan, y&ecirc;u đời. C&aacute;c ch&uacute; một l&ograve;ng v&igrave; đất nước, một l&ograve;ng v&igrave; miền Nam ruột thịt. C&ugrave;ng với những c&ocirc; g&aacute;i thanh ni&ecirc;n xung phong họ đ&atilde; l&agrave;m n&ecirc;n lịch sử. Họ một l&ograve;ng y&ecirc;u nước, họ đ&atilde; mặc những bộ qu&acirc;n trang m&agrave;u trắng để l&agrave;m mục ti&ecirc;u cho xe chạy, họ đ&atilde; l&agrave;m n&ecirc;n k&igrave; t&iacute;ch. Họ đ&atilde; hiến d&acirc;n th&acirc;n thể m&igrave;nh để hy sinh v&igrave; độc lập, tự do của Tổ quốc.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Chiến tranh đ&atilde; l&agrave;m tổn hại bao nhi&ecirc;u sinh mạng v&ocirc; tội, họ đ&atilde; hi sinh tất cả v&igrave; Tổ quốc. Ch&uacute;ng ta phải c&oacute; tr&aacute;ch nhiệm đối với đất nước. B&acirc;y giờ đất nước ta đ&atilde; ho&agrave; b&igrave;nh, đ&atilde; được độc lập, tự do. V&igrave; vậy ch&uacute;ng ta phải giữ g&igrave;n nền ho&agrave; b&igrave;nh, độc lập thật bền l&acirc;u.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Sau cuộc m&iacute;t tinh, em v&agrave; ch&uacute; bộ đội đ&atilde; chia tay nhau v&agrave; hẹn một ng&agrave;y n&agrave;o đ&oacute; em v&agrave; ch&uacute; sẽ được gặp lại nhau. Nh&igrave;n ch&uacute; vẫn s&aacute;ng ngời, em ước mong sao đất nước ta sẽ ph&aacute;t triển kh&ocirc;ng ngừng để kh&ocirc;ng phụ l&ograve;ng c&aacute;c chiến sĩ l&aacute;i xe, c&aacute;c chiến sĩ v&igrave; đất nước m&agrave; kh&ocirc;ng chịu l&ugrave;i bước. V&agrave; l&uacute;c đ&oacute; em cũng tự nhỉ, m&igrave;nh phải ra sức học tập, tu dưỡng đạo đức để xứng đ&aacute;ng với c&ocirc;ng ơn của c&aacute;c ch&uacute;, c&ocirc;ng ơn của đất nước đ&atilde; l&agrave;m cho ch&uacute;ng em.</p> <p class="Bodytext1">&nbsp;</p> </div> </div> </div> <div id="sub-question-3" class="box-question top20"> <div> <div> <p style="text-align: left;"><strong>Đề 3: Nh&acirc;n ng&agrave;y 20/11, kể cho c&aacute;c bạn nghe về một kỉ niệm đ&aacute;ng nhớ giữa m&igrave;nh v&agrave; thầy c&ocirc; gi&aacute;o cũ.</strong></p> <p><strong>Hướng dẫn trả lời:&nbsp;</strong></p> </div> <div style="text-align: justify;"><strong>1. Mở b&agrave;i:</strong> Giới thiệu vấn đề</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;"><strong>2. Th&acirc;n b&agrave;i:</strong></div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;">- Giới thiệu về kỉ niệm: đ&oacute; l&agrave; kỉ niệm vui hay buồn, xảy ra v&agrave;o thời gian n&agrave;o?</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;">- Kỉ niệm li&ecirc;n quan đến thầy c&ocirc; gi&aacute;o n&agrave;o. Diện mạo, t&iacute;nh t&igrave;nh của thầy c&ocirc; gi&aacute;o đ&oacute;. T&igrave;nh cảm học sinh d&agrave;nh</div> <div style="text-align: justify;">cho thầy c&ocirc; gi&aacute;o ấy.</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;">- Diễn biến của kỉ niệm đ&oacute;.</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;">- Kỉ niệm để lại cho em ấn tượng, b&agrave;i học g&igrave;?&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: justify;"><strong>3. Kết b&agrave;i:</strong> Tổng kết vấn đề</div> <div style="text-align: justify;">&nbsp;</div> <div style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i tham khảo</strong></div> <div style="text-align: justify;"> <p>Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng c&oacute; những kỉ niệm đ&aacute;ng nhớ về thầy, c&ocirc; gi&aacute;o cũ của m&igrave;nh, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc s&acirc;u trong tr&iacute; nhớ của ch&uacute;ng ta. Ri&ecirc;ng t&ocirc;i c&oacute; một kỉ niệm m&agrave; t&ocirc;i kh&ocirc;ng bao giờ qu&ecirc;n, kỉ niệm s&acirc;u sắc về một người thầy đ&aacute;ng k&iacute;nh của t&ocirc;i.</p> <p>Năm ấy, khi t&ocirc;i c&ograve;n học lớp một, t&ocirc;i c&oacute; những kỉ niệm đẹp về thầy gi&aacute;o chủ nghiệm của m&igrave;nh. T&ocirc;i đ&atilde; bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, c&oacute; nhiều bạn mới, thầy c&ocirc; mới. Ng&agrave;y trọng đại ấy, ng&agrave;y t&ocirc;i kh&ocirc;ng bao giờ qu&ecirc;n. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả c&aacute;c học sinh đều bước v&agrave;o lớp học của m&igrave;nh để học buổi học đầu ti&ecirc;n v&agrave; gặp gỡ thầy c&ocirc; gi&aacute;o chủ nhiệm của m&igrave;nh v&agrave; cũng l&agrave; người sẽ gắn b&oacute; với t&ocirc;i trong suốt thời gian học tiểu học.</p> <p>Khi thầy bước v&agrave;o, d&aacute;ng người thầy thật nhanh nhẹn v&agrave; thầy ch&agrave;o ch&uacute;ng t&ocirc;i. T&ocirc;i tr&ocirc;ng thầy cũng đ&atilde; đứng tuổi, t&oacute;c thầy cũng đ&atilde; điểm bạc, khu&ocirc;n mặt thầy gầy, b&agrave;n tay thầy c&oacute; nhiều vết nhăn, chắc thầy đ&atilde; c&oacute; mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước l&ecirc;n bục giảng, thầy ra hiệu cho ch&uacute;ng t&ocirc;i im lặng v&agrave; thầy n&oacute;i:ch&agrave;o c&aacute;c con, thầy t&ecirc;n l&agrave; Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp c&aacute;c con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật ấm &aacute;p, nhẹ nh&agrave;ng, l&agrave;m cho những suy nghĩ trong đầu t&ocirc;i về một người thầy gi&aacute;o chủ nhiệm thật dữ dằn v&agrave; nghi&ecirc;m khắc đều tan biến.</p> <p>Sau khi ra mắt ch&uacute;ng t&ocirc;i, thầy bắt đầu dạy cho ch&uacute;ng t&ocirc;i những b&agrave;i học đầu ti&ecirc;n m&agrave; cũng l&agrave; những b&agrave;i học đầu đời dạy t&ocirc;i n&ecirc;n người. Thầy viết l&ecirc;n bảng những d&ograve;ng chữ đầu ti&ecirc;n, t&ocirc;i tr&ocirc;ng thấy b&agrave;n tay thầy run run khi viết, sau n&agrave;y t&ocirc;i mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kh&aacute;ng chiến chống mĩ để viết n&ecirc;n d&ograve;ng chữ đẹp đ&oacute;. Sau khi viết xong đề b&agrave;i, thầy hỏi ch&uacute;ng t&ocirc;i c&oacute; thấy r&otilde; kh&ocirc;ng, một v&agrave; bạn ngồi ph&iacute;a dưới do mắt k&eacute;m n&ecirc;n kh&ocirc;ng thấy liền được thầy chỗ kh&aacute;c cho ph&ugrave; hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho ch&uacute;ng t&ocirc;i những chỗ kh&ocirc;ng hiểu. Cuối giờ, thầy cho ch&uacute;ng t&ocirc;i xếp h&agrave;ng ra về, mọi người đi về rất thẳng h&agrave;ng, tiếng cười đ&ugrave;a của một v&agrave;i bạn đ&atilde; l&agrave;m x&ocirc;n ao khắp s&acirc;n trường. Buổi học đầu ti&ecirc;n đ&atilde; kết th&uacute;c như vậy đ&oacute;, thầy đ&atilde; để lại cho t&ocirc;i những suy nghĩ về một người thầy mẫu mực.</p> <p>Những buổi học sau, thầy nghi&ecirc;m khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi c&ugrave;ng ch&uacute;ng t&ocirc;i, thầy chơi những r&ograve; chơi d&acirc;n gian c&ugrave;ng với ch&uacute;ng t&ocirc;i, nh&igrave;n khu&ocirc;n mặt thầy l&uacute;c đấy thật đ&aacute;ng y&ecirc;u, nh&igrave;n kĩ thầy, t&ocirc;i c&oacute; cảm gi&aacute;c khu&ocirc;n mặt thầy rất giống khu&ocirc;n mặt &ocirc;ng nội t&ocirc;i. &Ocirc;ng t&ocirc;i đ&atilde; mất từ khi t&ocirc;i c&ograve;n nhỏ, những kỉ niệm đẹp của &ocirc;g v&agrave; t&ocirc;i đều được t&ocirc;i khắc ghi. Nh&igrave;n thầy, t&ocirc;i cảm thấy nhớ đến &ocirc;ng, nhớ đến cảnh chơi đ&ugrave;a của hai &ocirc;ng ch&aacute;u, t&ocirc;i liền chạy v&agrave;o ph&ograve;ng học, ngồi trong g&oacute;c kh&oacute;c. L&uacute;c đ&oacute; c&oacute; một b&agrave;n tay đặt l&ecirc;n vai t&ocirc;i khẽ vỗ về, h&igrave;nh ảnh &ocirc;ng nội vỗ về t&ocirc;i mỗi khi buồn hiện về, t&ocirc;i bỗng kh&oacute;c to l&ecirc;n, kh&ocirc;ng sao c&oacute; thể kiềm chế được. Th&igrave; ra đ&oacute; ch&iacute;nh l&agrave; thầy, thầy khẽ n&oacute;i với t&ocirc;i:" Th&agrave;nh, sao con kh&oacute;c, n&oacute;i ra để thầy chia sẽ với con". Rồi thầy &ocirc;m t&ocirc;i v&agrave;o l&ograve;ng, nhận được sự an ủi của thầy, t&ocirc;i c&agrave;ng kh&oacute;c to hơn. Sau h&ocirc;m đ&oacute; t&ocirc;i cảm thấy được thầy quan t&acirc;m nhiều hơn.</p> </div> </div> </div> <div id="sub-question-4" class="box-question top20"> <div style="margin-bottom: 10px; clear: both;"> <p>V&agrave;o một h&ocirc;m, do t&ocirc;i kh&ocirc;ng học b&agrave;i n&ecirc;n bị điễm k&eacute;m, thầy liền mắng t&ocirc;i, t&ocirc;i liền chạy về chỗ ngồi, trong l&ograve;ng t&ocirc;i cảm thấy rất tức thầy. V&agrave;o giờ ra chơi thầy kh&ocirc;ng ra chơi với c&aacute;c bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ t&ocirc;i. Thầy n&oacute;i:"thầy xin lỗi em v&igrave; đ&atilde; qu&aacute; nặng lời, nhưng em l&agrave; lớp trưởng n&ecirc;n phải gương mẩu cho c&aacute;c bạn noi theo&hellip;. thầy giảng lại cho t&ocirc;i b&agrave;i t&ocirc;i chưa hiểu. T&ocirc;i nh&igrave;n thầy l&uacute;c đ&oacute; m&agrave; trong l&ograve;ng cảm thấy hối hận v&ocirc; c&ugrave;ng, &acirc;n hận v&igrave; đ&atilde; l&agrave;m thầy buồn. t&ocirc;i tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu tốt hơn.</p> <p>Vậy đấy, thầy đ&atilde; để lại cho t&ocirc;i những kỉ niệm kh&ocirc;ng bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị m&agrave; th&acirc;n thương. T&ocirc;i hứa sẽ cố gắng học tập để trở th&agrave;nh c&ocirc;ng d&acirc;n tốt, c&oacute; &iacute;ch cho đất nước v&agrave; x&atilde; hội. C&ocirc;ng ơn thầy sẽ m&atilde;i được khắc ghi như c&acirc;u danh ng&ocirc;n: "Ngọc kh&ocirc;ng m&agrave;i kh&ocirc;ng s&aacute;ng, người kh&ocirc;ng học kh&ocirc;ng t&agrave;i."</p> <p>&nbsp;</p> </div> <p style="text-align: left;"><strong>Đề 4: Kể về một cuộc gặp gỡ với c&aacute;c anh bộ đội nh&acirc;n ng&agrave;y th&agrave;nh lập Qu&acirc;n đội nh&acirc;n d&acirc;n Việt Nam. Trong buổi gặp đ&oacute;, em được thay mặt c&aacute;c bạn ph&aacute;t biểu những suy nghĩ của thế hệ m&igrave;nh về thế hệ cha anh đ&atilde; chiến đấu, hi sinh để bảo vệ tổ quốc.</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>D&agrave;n &yacute;:</strong></p> <p style="text-align: justify;"><strong>1. Mở b&agrave;i:</strong> Giới thiệu vấn đề</p> <p style="text-align: justify;"><strong>2. Th&acirc;n b&agrave;i</strong></p> <p style="text-align: justify;">- Kh&ocirc;ng kh&iacute; n&aacute;o nức, h&agrave;o hứng phấn khởi chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ.</p> <p style="text-align: justify;">- T&acirc;m trạng của em tr&ecirc;n đường đi.</p> <p style="text-align: justify;">- C&aacute;c ch&uacute; bộ đội c&oacute; th&aacute;i độ với mọi người thế n&agrave;o: vui vẻ, đ&oacute;n tiếp nồng nhiệt.</p> <p style="text-align: justify;">- Sau khi ch&agrave;o hỏi, mọi người được đi tham quan nhiều nơi của đơn vị.</p> <p style="text-align: justify;">- Cuộc gặp gỡ tại hội trường:</p> <p style="text-align: justify;">+ C&aacute;c ch&uacute; bộ đội kể c&acirc;u chuyện của họ: kể về việc g&igrave; ? Diễn ra ở đ&acirc;u, trong ho&agrave;n cảnh n&agrave;o?...</p> <p style="text-align: justify;">+ Những t&igrave;nh huống gay cấn, bất ngờ trong c&acirc;u chuyện.</p> <p style="text-align: justify;">- Học sinh l&ecirc;n ph&aacute;t biểu:</p> <p style="text-align: justify;">+ Suy nghĩ cảm x&uacute;c của bản th&acirc;n về sự cống hiến, hi sinh của thế hệ cha anh.</p> <p style="text-align: justify;">+ Lời hứa cố gắng học tập, g&oacute;p phần x&acirc;y dựng đất nước.</p> <p style="text-align: justify;"><strong>3. Kết b&agrave;i</strong></p> <p style="text-align: justify;">+ Hiểu biết hơn về anh bộ đội cụ Hồ, về truyền thống vẻ vang của d&acirc;n tộc.</p> <p style="text-align: justify;">+ Nhận thấy tr&aacute;ch nhiệm to lớn của bản th&acirc;n với sự nghiệp ph&aacute;t triển đất nước</p> <p style="text-align: center;"><strong>B&agrave;i tham khảo:</strong></p> <div class="Section1"> <p class="Bodytext51" align="left">&nbsp;Trong ch&uacute;ng ta chắc hẳn ai cũng biết ng&agrave;y 22-12 l&agrave; ng&agrave;y g&igrave;. V&agrave; ng&agrave;y n&agrave;y c&oacute; &yacute; nghĩa lịch sử rất lớn đối với d&acirc;n tộc, với đất nước v&agrave; với mỗi con người Việt Nam ch&uacute;ng ta. N&oacute; kh&ocirc;ng chỉ trở th&agrave;nh ng&agrave;y lễ của c&aacute;c ch&uacute;, c&aacute;c b&aacute;c trong qu&acirc;n ngũ m&agrave; n&oacute; c&ograve;n l&agrave; ng&agrave;y vui chung của mọi người tr&ecirc;n đất nước Việt Nam.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Để kỉ niệm ng&agrave;y th&agrave;nh lập Qu&acirc;n đội nh&acirc;n d&acirc;n Việt Nam, gi&aacute;o dục học sinh truyền thống lịch sử l&acirc;u d&agrave;i của d&acirc;n tộc, trường em đ&atilde; tổ chức một buổi tham quan Viện Bảo t&agrave;ng Qu&acirc;n đội. Chuyến đi n&agrave;y đ&atilde; để lại cho em nhiều ấn tượng s&acirc;u sắc v&agrave; nhiều b&agrave;i học l&iacute; th&uacute;, bổ &iacute;ch. Hơn thế nữa, trong buổi tham quan n&agrave;y, ch&uacute;ng em đ&atilde; được v&agrave;o Ph&ograve;ng Truyền thống của Viện bao t&agrave;ng, gặp gỡ những con người đ&atilde; đi v&agrave;o lịch sử d&acirc;n tộc: Đại t&aacute; B&ugrave;i Quang Thận - người trực tiếp l&aacute;i xe tăng tiến thẳng v&agrave;o Dinh Độc lập Ng&agrave;y 30-4; Đại t&aacute; L&ecirc; - người trực tiếp k&eacute;o cờ trong ng&agrave;y Quốc kh&aacute;nh 2-9.</p> </div> <div class="Section2"> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Cuộc tr&ograve; chuyện thật l&agrave; vui vẻ, bổ &iacute;ch. Ch&uacute;ng em qu&acirc;y quanh hai b&aacute;c.&nbsp;Gương mặt ai ai cũng hớn hở lạ thường; bởi trong l&ograve;ng mỗi người đều c&oacute; niềm h&atilde;nh diện đ&atilde; được gặp mặt những người anh h&ugrave;ng trong lịch sử d&acirc;n tộc Việt Nam. Linh Hương - lớp trưởng đứng l&ecirc;n thay mặt cả lớp hỏi thăm sức khỏe của c&aacute;c b&aacute;c. Nh&igrave;n những tấm hu&acirc;n chương s&aacute;ng lấp l&aacute;nh tr&ecirc;n ngực &aacute;o, em thấy một phần c&ocirc;ng lao của c&aacute;c b&aacute;c trong sự nghiệp giải ph&oacute;ng d&acirc;n tộc, giải ph&oacute;ng đất nước. B&aacute;c L&ecirc; dịu d&agrave;ng hỏi:</p> <p class="Bodytext1" align="left">- Thế n&agrave;o, c&aacute;c ch&aacute;u khỏe chứ? học tập ra sao?</p> <p class="Bodytext1" align="left">- C&oacute; ạ, c&oacute; ạ! Học k&igrave; một, lớp ch&aacute;u hầu hết đều được học sinh giỏi, hạnh kiếm tốt đấy b&aacute;c ạ. - Cả lớp nhao nhao.</p> <p class="Bodytext1" align="left">- Thế l&agrave; rất tốt, rất tốt. C&aacute;c ch&aacute;u đ&atilde; thực hiện tốt năm điều B&aacute;c Hổ dạy, ngoan lắm!</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;B&aacute;c L&ecirc; gật g&ugrave;:</p> <p class="Bodytext1" align="left">- B&acirc;y giờ c&aacute;c ch&aacute;u muốn hỏi g&igrave; n&agrave;o?</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Một loạt c&aacute;nh tay giơ l&ecirc;n nhưng Qu&yacute; nhanh nhảu giơ tay l&ecirc;n trước:</p> <p class="Bodytext1" align="left">- B&aacute;c ơi! Tại sao c&oacute; ng&agrave;y 22-12 ạ?</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;B&aacute;c Thận gật đầu, mĩm cười rồi trả lời:</p> <p class="Bodytext1" align="left">- Thế n&agrave;y ch&aacute;u ạ! V&agrave;o ng&agrave;y 7-5-1944, Tổng bộ Việt Minh ta ra chỉ thị cho c&aacute;c cấp sửa soạn khởi nghĩa v&agrave; k&ecirc;u gọi nh&acirc;n d&acirc;n &ldquo;sắm vũ kh&iacute; đuổi th&ugrave; chung&rdquo;. Kh&ocirc;ng kh&iacute; l&uacute;c bấy giờ s&ocirc;i sục trong tất cả c&aacute;c khu căn cứ. Ch&iacute;nh b&aacute;c cũng cảm nhận được bầu kh&ocirc;ng kh&iacute; bận rộn. T&igrave;nh h&igrave;nh thời cuộc l&uacute;c n&agrave;y rất khẩn trương, v&agrave;o khoảng th&aacute;ng 10-1944, l&atilde;nh tụ Hồ Ch&iacute; Minh đ&atilde; gửi thư cho đồng b&agrave;o to&agrave;n quốc n&ecirc;u r&otilde; &ldquo;Phe x&acirc;m lược gần đ&oacute;n ng&agrave;y bị ti&ecirc;u diệt... Cơ hội cho d&acirc;n tộc ta giải ph&oacute;ng chỉ ở trong một năm hoặc năm rưỡi nữa. Thời gian rất gấp. Ta phải l&agrave;m nhanh!&rdquo;. Sau đ&oacute;, theo chỉ thị của Cụ Hồ, Đội Việt Nam Tuy&ecirc;n truyền Giải ph&oacute;ng qu&acirc;n được th&agrave;nh lập ng&agrave;y 22- 12-1944 nhằm ph&aacute;t động phong tr&agrave;o đấu tranh cả ch&iacute;nh trị v&agrave; qu&acirc;n sự để th&uacute;c đẩy qu&aacute; tr&igrave;nh c&aacute;ch mạng tiến l&ecirc;n mạnh mẽ hơn nữa. Đội Việt Nam Tuy&ecirc;n truyền Giải ph&oacute;ng qu&acirc;n đ&atilde; đ&aacute;nh thắng li&ecirc;n tiếp hai trận ở Phay Khắt v&agrave; N&agrave; Ngần. Từ đ&oacute; ng&agrave;y 22-12-1944 đ&atilde; trở th&agrave;nh ng&agrave;y truyền thống của Qu&acirc;n đội nh&acirc;n d&acirc;n Việt Nam. C&aacute;c ch&aacute;u đ&atilde; r&otilde; chưa n&agrave;o?</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;B&acirc;y giờ th&igrave; em đ&atilde; hiểu xuất xứ ng&agrave;y 22-12 qua lời kể của b&aacute;c Thận, hiểu về truyền thống y&ecirc;u nước v&agrave; &yacute; ch&iacute; chiến đấu bảo vệ đất nước của d&acirc;n tộc v&agrave; đặc biệt l&agrave; c&aacute;c ch&uacute;, c&aacute;c b&aacute;c trong qu&acirc;n đội. C&agrave;ng hiểu nơi bắt đầu th&igrave; c&agrave;ng phải tr&acirc;n trọng, c&agrave;ng cần phải khắc ghi n&oacute; v&agrave;o tiềm thức. Đ&oacute; cũng l&agrave; việc l&agrave;m thể hiện l&ograve;ng biết ơn của m&igrave;nh đối với c&aacute;c bậc tiền bố&igrave; đ&atilde; hi sinh để ng&agrave;y lễ n&agrave;y c&agrave;ng c&oacute; &yacute; nghĩa v&agrave; s&acirc;u sắc.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Kế tiếp l&agrave; c&acirc;u hỏi của Trang d&agrave;nh cho b&aacute;c L&ecirc;:</p> <p class="Bodytext1" align="left">- Thưa b&aacute;c? Ng&agrave;y Chủ tịch Hồ Ch&iacute; Minh đọc bản Tuy&ecirc;n ng&ocirc;n Độc lập tại Quảng trường lịch sử Ba Đ&igrave;nh, b&aacute;c l&agrave; người trực tiếp k&eacute;o cờ Việt Nam l&ecirc;n cột cờ trong l&uacute;c mọi người h&aacute;t Quốc ca. Cho ch&aacute;u hỏi: T&acirc;m trạng của b&aacute;c l&uacute;c ấy như thế n&agrave;o ạ?</p> <p class="Bodytext1" align="left">- Đ&uacute;ng l&agrave; l&uacute;c ấy b&aacute;c giữ trọng tr&aacute;ch nặng nề. B&aacute;c vừa mừng lại vừa lo. C&aacute;c ch&aacute;u c&oacute; biết v&igrave; sao kh&ocirc;ng? Mừng v&igrave; b&aacute;c l&agrave; người trực tiếp k&eacute;o cờ trong một buổi lễ hết sức quan trọng; rất vinh dự v&agrave; tự h&agrave;o. Lo l&agrave; v&igrave; phải k&eacute;o cờ l&agrave;m sao cho vừa hết b&agrave;i Quốc ca th&igrave; cờ cũng phải k&eacute;o l&ecirc;n đỉnh cột cờ. Trong l&uacute;c đang k&eacute;o cờ th&igrave; b&aacute;c c&oacute; một cảm x&uacute;c rất kh&oacute; tả nhưng v&ocirc; c&ugrave;ng m&atilde;nh liệt: Sự x&uacute;c động đ&atilde; lấn &aacute;t tr&aacute;i tim b&aacute;c. L&ograve;ng b&aacute;c như muốn n&oacute;i thật to: Việt Nam tự do! Việt Nam độc lập! Hồ Chủ tịch mu&ocirc;n năm!&rdquo;.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Khu&ocirc;n mặt b&aacute;c thể hiện r&otilde; nỗi x&uacute;c động cứ đan xen v&agrave;o nhau. em thấu hiếu rằng ng&agrave;y 2 -9 c&oacute; &yacute; nghĩa cực k&igrave; to lớn trong mỗi con người Việt Nam, l&agrave;m đẹp th&ecirc;m t&acirc;m hồn con người v&agrave; l&agrave;m vẻ vang th&ecirc;m trang sử h&agrave;o h&ugrave;ng của d&acirc;n tộc Việt. Khu&ocirc;n mặt mỗi th&agrave;nh vi&ecirc;n của lớp 9A6 cũng kh&aacute;c nhau. C&oacute; người bộc lộ n&eacute;t tươi tắn, sung sướng, h&atilde;nh diện v&agrave; tự h&agrave;o v&igrave; đất nước ta đ&atilde; gi&agrave;nh chiến thắng từ tay thực d&acirc;n Ph&aacute;p bằng rất nhiều nỗ lực phi thường, cũng c&oacute; bạn vẻ mặt trầm tư, suy nghĩ. C&oacute; lẽ bạn đang nghĩ, để c&oacute; được h&ograve;a b&igrave;nh, độc lập như h&ocirc;m nay, d&acirc;n tộc ta đ&atilde; đổ kh&ocirc;ng biết bao nhi&ecirc;u xương m&aacute;u, bao con người đ&atilde; ng&atilde; xuống cho Tổ quốc quyết sinh.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Sau đ&oacute;, b&aacute;c Thận lại kể cho ch&uacute;ng em nghe về chiến thắng lịch sử ng&agrave;y 30-4. Nhờ c&oacute; lời kể của b&aacute;c m&agrave; ch&uacute;ng em biết được chiến thắng lẫy lừng với sự l&atilde;nh đạo s&aacute;ng suốt của Đảng, tinh thần y&ecirc;u nước nồng n&agrave;n của nh&acirc;n d&acirc;n ta v&agrave; sự gi&uacute;p đỡ to lớn của bạn b&egrave; năm ch&acirc;u.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ch&iacute;nh l&uacute;c n&agrave;y đ&acirc;y, em thật sự cảm động. Sự biết ơn, niềm tự h&agrave;o, một ch&uacute;t h&atilde;nh diện, một ch&uacute;t hổ thẹn đ&atilde; tạo n&ecirc;n trong l&ograve;ng em một cảm x&uacute;c kh&oacute; tả. Em đứng l&ecirc;n ph&aacute;t biểu những suy nghĩ v&agrave; t&igrave;nh cảm của m&igrave;nh.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Ch&aacute;u xin thay mặt cho c&aacute;c bạn ngồi đ&acirc;y c&oacute; đ&ocirc;i lời ph&aacute;t biểu. Thế hệ ch&uacute;ng ch&aacute;u may mắn sinh ra đ&atilde; được hưởng một nền h&ograve;a b&igrave;nh. Ch&uacute;ng ch&aacute;u biết, để c&oacute; được ng&agrave;y h&ocirc;m nay, cả d&acirc;n tộc Việt Nam đ&atilde; phải đ&aacute;nh đổi rất nhiều. Ch&uacute;ng ch&aacute;u rất biết ơn c&aacute;c b&aacute;c, những người đ&atilde; hi sinh biết bao c&ocirc;ng sức v&agrave; xương m&aacute;u để bảo vệ đất nước. Ch&uacute;ng ch&aacute;u hứa nguyện sẽ nỗ lực r&egrave;n luyện, học tập v&agrave; tu dưỡng đạo đức để mai sau x&acirc;y dựng đất nước vững mạnh hơn. V&agrave; ng&agrave;y mai bắt đầu từ ng&agrave;v h&ocirc;m nay. Ngay b&acirc;y giờ, khi c&ograve;n ngồi tr&ecirc;n ghế nh&agrave; trường, ch&uacute;ng ch&aacute;u sẽ cố gắng học tập tốt, để khi v&agrave;o đời g&oacute;p phần đưa nước ta s&aacute;nh vai với c&aacute;c cường quốc tr&ecirc;n thế giới. Ch&uacute;ng ch&aacute;u sẽ tiếp tục kế thừa v&agrave; ph&aacute;t huy những truyền thống m&agrave; cha anh đi trước để lại. Cuối c&ugrave;ng, ch&aacute;u xin ch&uacute;c c&aacute;c b&aacute;c một sức khỏe dồi d&agrave;o để c&ocirc;ng t&aacute;c tốt.</p> </div> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Em vừa kết th&uacute;c c&acirc;u n&oacute;i, một tr&agrave;ng ph&aacute;o tay rộn r&atilde; vang l&ecirc;n. Tiếp theo, ch&uacute;ng em c&ugrave;ng c&aacute;c b&aacute;c đi thăm Viện Bảo t&agrave;ng. Vừa đi, c&aacute;c b&aacute;c vừa giảng giải cho ch&uacute;ng em về truyền thống y&ecirc;u nước của d&acirc;n tộc ta. Trời gần trưa, &aacute;nh nắng bắt đầu gay gắt, ch&uacute;ng em luyến tiếc chia tay c&aacute;c b&aacute;c để l&ecirc;n xe &ocirc; t&ocirc; trở về trường.</p> <p class="Bodytext1" align="left">&nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp; &nbsp;Buổi ngoại kh&oacute;a tuy kết th&uacute;c nhưng đ&atilde; để lại trong l&ograve;ng ch&uacute;ng em biết bao cảm x&uacute;c. Đối với ri&ecirc;ng em, đ&acirc;y l&agrave; một dịp để n&oacute;i l&ecirc;n những suy nghĩ của m&igrave;nh với thế hệ cha anh đi trước, tăng th&ecirc;m l&ograve;ng quyết t&acirc;m v&agrave; niềm tin v&agrave;o một ng&agrave;y mai tươi s&aacute;ng hơn.</p> <p style="text-align: right;">&nbsp;</p> </div> <div id="end_sub_question_nav"></div> </div>
Xem lời giải bài tập khác cùng bài