Giải đáp giúp em với ạ
"Tôi an ủi tôi bằng cách bảo tôi rằng: bàn tay cô dáng thon thon và tiếng nói của cô nghe rất ấm. Thế là được, cần gì đẹp, miễn là có duyên. Vậy tôi nhất định cho là cô có duyên lắm lắm."
trong tác phẩm "Cái mặt không chơi được" của Nam Cao thì "duyên" ở đây là duyên nợ hay duyên dáng ạ?
"Tôi an ủi tôi bằng cách bảo tôi rằng: bàn tay cô dáng thon thon và tiếng nói của cô nghe rất ấm. Thế là được, cần gì đẹp, miễn là có duyên. Vậy tôi nhất định cho là cô có duyên lắm lắm."
trong tác phẩm "Cái mặt không chơi được" của Nam Cao thì "duyên" ở đây là duyên nợ hay duyên dáng ạ?



