Giúp em câu hỏi này với ạ TÔI ĐÃ ĐỌC ĐỜI MÌNH TRÊN LÁ
Tôi đã đọc đời mình trên lá Người năng niu lộc biếc mùa xuân Người hòng mát dưới trưa mùa hạ Người gom về đốt lửa sưởi mùa đông.
Tôi đã đọc đời mình trên là Lúc non tơ ông ảnh bình minh Lúc rách nát giỏ vỏ, bão quật Lúc cao xanh, lúc về đất vô hình.
Tôi đã đọc đời mình trên là Có thể khổng lồ, có thể bẻ lì tỉ Dẫu tồn tại một giây vẫn tươi niềm kiêu hãnh Đã sinh ra, giông bão chẳng sợ gì
(Đọc đời mình trên là. Nguyễn Minh Khiêm, dẫn theo vannghequandoi.com.vn, 19/06/2014)
Thực hiện các yêu cầu sau:
Căn cứ vào khổ thơ đầu, nêu rõ những giá trị của cuộc đời nhân vật tôi khi nhân vật tôi soi chiếu với chiếc lá.
Trả lời
Gia sư Hải Yến
09:33, 22/05/2025
Em tham khảo nhé
Trong khổ thơ đầu bài "Tôi đã đọc đời mình trên lá", nhân vật trữ tình đã soi chiếu cuộc đời mình qua hình ảnh chiếc lá để từ đó nhận ra những giá trị sâu sắc của đời sống. Hình ảnh “lộc biếc mùa xuân” tượng trưng cho sự khởi đầu tươi mới, tràn đầy sức sống và hy vọng, cho thấy nhân vật “tôi” từng được nâng niu, trân trọng trong những tháng ngày tuổi trẻ. Tấm lòng biết sẻ chia và cống hiến của “tôi” được thể hiện qua hình ảnh “người hòng mát dưới trưa mùa hạ” – một biểu tượng cho sự che chở, hy sinh thầm lặng vì người khác. Ngay cả khi cuộc đời đã ở vào những tháng ngày cuối, hình ảnh “người gom về đốt lửa sưởi mùa đông” vẫn khẳng định giá trị bền bỉ và hữu ích của “tôi”, bởi dù ở hoàn cảnh nào, nhân vật cũng không ngừng sống, không ngừng trao tặng sự ấm áp cho đời. Qua hình ảnh chiếc lá, cuộc đời “tôi” hiện lên với những giá trị cao đẹp: sống trọn vẹn, biết yêu thương và cống hiến không ngơi nghỉ.
Trong khổ thơ đầu bài "Tôi đã đọc đời mình trên lá", nhân vật trữ tình đã soi chiếu cuộc đời mình qua hình ảnh chiếc lá để từ đó nhận ra những giá trị sâu sắc của đời sống. Hình ảnh “lộc biếc mùa xuân” tượng trưng cho sự khởi đầu tươi mới, tràn đầy sức sống và hy vọng, cho thấy nhân vật “tôi” từng được nâng niu, trân trọng trong những tháng ngày tuổi trẻ. Tấm lòng biết sẻ chia và cống hiến của “tôi” được thể hiện qua hình ảnh “người hòng mát dưới trưa mùa hạ” – một biểu tượng cho sự che chở, hy sinh thầm lặng vì người khác. Ngay cả khi cuộc đời đã ở vào những tháng ngày cuối, hình ảnh “người gom về đốt lửa sưởi mùa đông” vẫn khẳng định giá trị bền bỉ và hữu ích của “tôi”, bởi dù ở hoàn cảnh nào, nhân vật cũng không ngừng sống, không ngừng trao tặng sự ấm áp cho đời. Qua hình ảnh chiếc lá, cuộc đời “tôi” hiện lên với những giá trị cao đẹp: sống trọn vẹn, biết yêu thương và cống hiến không ngơi nghỉ.



