Em tham khảo nhé
Bài 3.
“Nắng chia nửa bãi chiều rồi / Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu”(Hàn Mặc Tử)
→ Từ “trinh nữ” thường chỉ người con gái, nhưng ở đây được dùng để miêu tả một loài cây, vừa lạ vừa gợi cảm xúc.
“Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi / Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng”(Lời ru – Nguyễn Khoa Điềm)
→ Hình ảnh ẩn dụ “mặt trời của mẹ” sáng tạo, dùng để gọi đứa con – một cách kết hợp từ ngữ giàu cảm xúc và độc đáo.
“Con cá rô ron mặt nước / Sóng dậy thì con cá quẫy tưng”(Tố Hữu)
→ Cách sử dụng từ “ron mặt nước” rất mới mẻ, khiến cảnh vật trở nên sống động.
“Súng nổ rung trời giận dữ / Người lên như nước vỡ bờ”(Quang Dũng – Tây Tiến)
→ “Người lên như nước vỡ bờ” là một cách ví von mạnh mẽ, sáng tạo, khơi gợi hình ảnh đoàn quân xung kích đầy khí thế.
Bài 4.
Đoạn thơ thể hiện vẻ đẹp phong phú, mềm mại và giàu sức gợi của tiếng Việt. Những động từ "tắt", "buộc" vốn thường dùng cho những vật cụ thể, nay lại được nhà thơ dùng cho những hiện tượng tự nhiên như "nắng" và "gió", tạo nên cách diễn đạt mới lạ, táo bạo. Cách kết hợp từ "tắt nắng", "buộc gió" không chỉ gây ấn tượng về mặt hình ảnh mà còn thể hiện khát vọng níu giữ vẻ đẹp của cuộc sống. Tiếng Việt qua ngôn ngữ của Xuân Diệu trở nên sinh động, linh hoạt và đầy cảm xúc. Chính sự sáng tạo ấy đã khẳng định khả năng biểu đạt phong phú, giàu nhạc điệu và chất thơ của tiếng Việt, góp phần làm nên một bản sắc ngôn ngữ dân tộc độc đáo.