Chào em gia sư gửi em câu trả lời để em tham khảo nhé
Bài 1. Phân tích cách dùng từ ngữ rất riêng của Xuân Diệu ở đoạn thơ sau trong bài Vội vàng:
Đoạn thơ của Xuân Diệu trong bài "Vội vàng" thể hiện một cách dùng từ ngữ độc đáo, táo bạo và tràn đầy cảm xúc, góp phần diễn tả sâu sắc khát khao giao cảm mãnh liệt với cuộc đời, với vẻ đẹp của thiên nhiên và tuổi trẻ. Chúng ta có thể phân tích cụ thể như sau:
* Động từ mạnh và liên tiếp:
* "muốn thâu": Động từ "thâu" (thu vào, gom lại) kết hợp với "muốn" diễn tả một ước muốn mạnh mẽ, gần như chiếm đoạt, ôm trọn tất cả vẻ đẹp của cuộc sống vào một cái hôn.
* "cho chếnh choáng", "cho đã đầy", "cho no nê": Cấu trúc "cho...cho..." điệp lại liên tiếp với các động từ mạnh như "chếnh choáng" (say sưa, ngây ngất), "đã đầy" (hoàn toàn, trọn vẹn), "no nê" (đầy đủ, thỏa mãn) nhấn mạnh sự khao khát tận hưởng đến mức cao nhất, đến độ say mê, tràn ngập.
* "muốn cắn vào ngươi!": Động từ "cắn" được sử dụng một cách táo bạo, thể hiện một tình yêu, một sự ham muốn mãnh liệt, trực tiếp, thậm chí có phần cuồng nhiệt đối với "xuân hồng" - biểu tượng của tuổi trẻ và vẻ đẹp rực rỡ. Cách diễn đạt này vượt ra ngoài những khuôn mẫu thông thường, mang đậm dấu ấn cá nhân của Xuân Diệu.
* Sự liệt kê ấn tượng:
* "Và non nước, và cây, và rạng": Phép liệt kê này không chỉ đơn thuần liệt kê các sự vật mà còn gợi ra một không gian bao la, tươi đẹp của thiên nhiên. "Rạng" ở đây có thể hiểu là ánh sáng rạng rỡ, sức sống tràn trề. Việc đặt các yếu tố này ngang hàng với một "cái hôn" cho thấy sự đồng nhất, hòa quyện giữa tình yêu đôi lứa và tình yêu thiên nhiên, vũ trụ trong tâm hồn nhà thơ.
* Tính chất hóa cảm:
* "mùi thơm", "ánh sáng", "thanh sắc": Các danh từ chỉ cảm giác (khứu giác - "mùi thơm", thị giác - "ánh sáng", thính giác và thị giác - "thanh sắc") được sử dụng để cụ thể hóa vẻ đẹp trừu tượng của thời tươi. Chúng không chỉ được cảm nhận mà còn được "thâu", được "đã đầy", được "no nê" như những thực thể hữu hình, cho thấy sự cảm nhận cuộc sống bằng tất cả các giác quan, một đặc điểm nổi bật trong thơ Xuân Diệu.
* Cách xưng hô táo bạo:
* "Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!": Cách xưng hô "ngươi" với "xuân hồng" (vốn là một khái niệm trừu tượng) thể hiện sự thân mật, suồng sã, thậm chí có phần ngang tàng, bộc lộ trực tiếp khát vọng chiếm đoạt, hòa nhập trọn vẹn với vẻ đẹp của mùa xuân và tuổi trẻ.
Tóm lại, cách dùng từ ngữ của Xuân Diệu trong đoạn thơ này rất độc đáo, thể hiện sự mãnh liệt trong cảm xúc, sự táo bạo trong diễn đạt và khả năng cảm nhận cuộc sống một cách tinh tế, đa chiều. Nó góp phần tạo nên giọng điệu riêng, đầy đam mê và khát khao của "ông hoàng thơ tình" Xuân Diệu.
Bài 2. Lí giải vì sao Phạm Quỳnh cho rằng: "Truyện Kiều còn tiếng ta còn, tiếng ta còn nước ta còn."
Câu nói nổi tiếng của Phạm Quỳnh: "Truyện Kiều còn tiếng ta còn, tiếng ta còn nước ta còn" đã khẳng định vị trí đặc biệt và tầm quan trọng to lớn của "Truyện Kiều" trong văn hóa và ý thức dân tộc Việt Nam. Chúng ta có thể lí giải điều này qua các khía cạnh sau:
* "Truyện Kiều" là đỉnh cao của ngôn ngữ tiếng Việt:
* Nguyễn Du đã sử dụng một cách tài tình và điêu luyện ngôn ngữ tiếng Việt, đặc biệt là thể thơ lục bát truyền thống, để kể một câu chuyện đầy bi kịch và nhân văn.
* Tác phẩm đã đạt đến đỉnh cao của sự tinh tế, giàu nhạc điệu, hình ảnh và biểu cảm, thể hiện sức mạnh và vẻ đẹp tiềm tàng của tiếng Việt.
* "Truyện Kiều" đã trở thành một chuẩn mực, một nguồn cảm hứng lớn cho sự phát triển của văn học và ngôn ngữ Việt Nam sau này.
* "Truyện Kiều" phản ánh sâu sắc tâm hồn và số phận người Việt:
* Câu chuyện về cuộc đời đầy gian truân, khổ đau của Thúy Kiều đã chạm đến những nỗi niềm chung của người dân Việt Nam trong xã hội phong kiến đầy bất công.
Tác phẩm thể hiện những giá trị nhân văn cao đẹp, lòng thương cảm sâu sắc đối với những số phận bất hạnh, khát vọng về tự do, công lý và tình yêu.
* Những phẩm chất như lòng hiếu thảo, sự hy sinh, tình nghĩa vợ chồng, tình chị em được khắc họa một cách cảm động, phản ánh những giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc.
* "Truyện Kiều" có sức sống bền bỉ trong đời sống văn hóa:
* Trải qua bao thế hệ, "Truyện Kiều" vẫn được yêu mến, ngâm ngợi, diễn xướng trong nhiều hình thức nghệ thuật khác nhau.
* Các nhân vật, tình tiết trong truyện đã đi vào đời sống tinh thần của người Việt, trở thành những điển tích, thành ngữ quen thuộc.
* "Truyện Kiều" không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một phần của bản sắc văn hóa, là sợi dây liên kết tinh thần giữa các thế hệ người Việt.
* Sự tồn tại của tiếng Việt gắn liền với sự tồn tại của văn hóa và ý thức dân tộc:
* Ngôn ngữ là phương tiện giao tiếp, lưu giữ và truyền tải văn hóa của một dân tộc.
* Khi một ngôn ngữ bị mai một, nguy cơ đánh mất bản sắc văn hóa và ý thức dân tộc là rất lớn.
Chúc em học tốt