Vẽ sơ đồ tư duy về hoạt động kinh tế thời lê sơ
Trả lời
Gia sư Trần Trang
20:14, 21/04/2025
Chào em gia sư gửi em câu trả lời để em tham khảo nhé
Sau chiến tranh Minh xâm lược, kinh tế Đại Việt thời Lê Sơ (1428-1527) từng bước được phục hồi và phát triển nhờ những chính sách tích cực của nhà nước. Nền kinh tế thời kỳ này thể hiện rõ nét ở ba lĩnh vực chính: nông nghiệp, thủ công nghiệp và thương nghiệp.
1. Nông nghiệp: Nền tảng của kinh tế
Nhà Lê Sơ đặc biệt coi trọng nông nghiệp và đã ban hành nhiều chính sách để khôi phục và phát triển sản xuất:
* Chia ruộng đất: Thực hiện phép quân điền, chia ruộng đất công ở làng xã cho nông dân cày cấy, giúp ổn định đời sống và khuyến khích sản xuất.
* Khuyến khích khai hoang: Kêu gọi nhân dân phiêu tán trở về quê làm ruộng, mở rộng diện tích canh tác bằng việc khai hoang đất hoang, lập đồn điền.
* Quản lý và bảo vệ sản xuất: Đặt ra các chức quan chuyên trách về nông nghiệp như Khuyến nông sứ, Hà đê sứ, Đồn điền sứ để chăm lo sản xuất, quản lý đê điều, thủy lợi. Ban hành lệnh cấm giết hại trâu bò bừa bãi để bảo vệ sức kéo.
* Thủy lợi: Chú trọng công tác thủy lợi, khơi kênh, đào mương, đắp đê để đảm bảo nước tưới tiêu cho đồng ruộng.
Nhờ những biện pháp này, nông nghiệp thời Lê Sơ đã nhanh chóng phục hồi và phát triển, đạt được nhiều thành tựu, đảm bảo lương thực và ổn định đời sống nhân dân.
2. Thủ công nghiệp: Phát triển đa dạng và chuyên môn hóa
Thủ công nghiệp thời Lê Sơ có những bước phát triển đáng chú ý:
* Phát triển các nghề truyền thống: Các nghề thủ công truyền thống ở các làng xã như kéo tơ, dệt lụa, làm đồ gốm, đúc đồng, rèn sắt, làm giấy... ngày càng phát triển.
* Hình thành các làng nghề chuyên nghiệp: Xuất hiện nhiều làng nghề thủ công chuyên sản xuất một loại sản phẩm nhất định, ví dụ như làng gốm Bát Tràng, làng rèn sắt Vân Chàng.
* Xưởng thủ công nhà nước (Cục Bách tác): Nhà nước quản lý các xưởng thủ công lớn, gọi là Cục Bách tác, chuyên sản xuất đồ dùng cho vua quan, vũ khí, đóng thuyền, đúc tiền.
* Khai mỏ: Nghề khai thác mỏ (vàng, bạc, đồng...) được đẩy mạnh.
Sản phẩm thủ công thời Lê Sơ nổi tiếng về chất lượng và mẫu mã, đáp ứng nhu cầu trong nước và có giá trị trao đổi.
3. Thương nghiệp: Nội thương và ngoại thương phát triển
Thương nghiệp thời Lê Sơ có sự phát triển cả về nội thương và ngoại thương:
* Nội thương: Chợ búa được khuyến khích mở rộng ở các làng xã, tạo điều kiện cho việc trao đổi hàng hóa giữa các vùng. Kinh đô Thăng Long là trung tâm buôn bán lớn nhất và sầm uất nhất. Hệ thống giao thông đường bộ và đường sông được chú trọng phát triển, tạo điều kiện thuận lợi cho việc lưu thông hàng hóa.
* Ngoại thương: Hoạt động buôn bán với nước ngoài được duy trì thông qua các cảng biển như Vân Đồn, Hội Thống, Tam Kỳ. Tuy nhiên, nhà nước quản lý khá chặt chẽ hoạt động ngoại thương, đặc biệt là đối với tư nhân. Các mặt hàng trao đổi chủ yếu là nông sản, lâm sản, thủ công mỹ nghệ để đổi lấy hàng hóa từ các nước láng giềng.
Chúc em học tốt nhé ( gia sư đã nêu các nhánh của sơ đồ, em rút gọn và tạo sơ đồ theo í mình nha )
Sau chiến tranh Minh xâm lược, kinh tế Đại Việt thời Lê Sơ (1428-1527) từng bước được phục hồi và phát triển nhờ những chính sách tích cực của nhà nước. Nền kinh tế thời kỳ này thể hiện rõ nét ở ba lĩnh vực chính: nông nghiệp, thủ công nghiệp và thương nghiệp.
1. Nông nghiệp: Nền tảng của kinh tế
Nhà Lê Sơ đặc biệt coi trọng nông nghiệp và đã ban hành nhiều chính sách để khôi phục và phát triển sản xuất:
* Chia ruộng đất: Thực hiện phép quân điền, chia ruộng đất công ở làng xã cho nông dân cày cấy, giúp ổn định đời sống và khuyến khích sản xuất.
* Khuyến khích khai hoang: Kêu gọi nhân dân phiêu tán trở về quê làm ruộng, mở rộng diện tích canh tác bằng việc khai hoang đất hoang, lập đồn điền.
* Quản lý và bảo vệ sản xuất: Đặt ra các chức quan chuyên trách về nông nghiệp như Khuyến nông sứ, Hà đê sứ, Đồn điền sứ để chăm lo sản xuất, quản lý đê điều, thủy lợi. Ban hành lệnh cấm giết hại trâu bò bừa bãi để bảo vệ sức kéo.
* Thủy lợi: Chú trọng công tác thủy lợi, khơi kênh, đào mương, đắp đê để đảm bảo nước tưới tiêu cho đồng ruộng.
Nhờ những biện pháp này, nông nghiệp thời Lê Sơ đã nhanh chóng phục hồi và phát triển, đạt được nhiều thành tựu, đảm bảo lương thực và ổn định đời sống nhân dân.
2. Thủ công nghiệp: Phát triển đa dạng và chuyên môn hóa
Thủ công nghiệp thời Lê Sơ có những bước phát triển đáng chú ý:
* Phát triển các nghề truyền thống: Các nghề thủ công truyền thống ở các làng xã như kéo tơ, dệt lụa, làm đồ gốm, đúc đồng, rèn sắt, làm giấy... ngày càng phát triển.
* Hình thành các làng nghề chuyên nghiệp: Xuất hiện nhiều làng nghề thủ công chuyên sản xuất một loại sản phẩm nhất định, ví dụ như làng gốm Bát Tràng, làng rèn sắt Vân Chàng.
* Xưởng thủ công nhà nước (Cục Bách tác): Nhà nước quản lý các xưởng thủ công lớn, gọi là Cục Bách tác, chuyên sản xuất đồ dùng cho vua quan, vũ khí, đóng thuyền, đúc tiền.
* Khai mỏ: Nghề khai thác mỏ (vàng, bạc, đồng...) được đẩy mạnh.
Sản phẩm thủ công thời Lê Sơ nổi tiếng về chất lượng và mẫu mã, đáp ứng nhu cầu trong nước và có giá trị trao đổi.
3. Thương nghiệp: Nội thương và ngoại thương phát triển
Thương nghiệp thời Lê Sơ có sự phát triển cả về nội thương và ngoại thương:
* Nội thương: Chợ búa được khuyến khích mở rộng ở các làng xã, tạo điều kiện cho việc trao đổi hàng hóa giữa các vùng. Kinh đô Thăng Long là trung tâm buôn bán lớn nhất và sầm uất nhất. Hệ thống giao thông đường bộ và đường sông được chú trọng phát triển, tạo điều kiện thuận lợi cho việc lưu thông hàng hóa.
* Ngoại thương: Hoạt động buôn bán với nước ngoài được duy trì thông qua các cảng biển như Vân Đồn, Hội Thống, Tam Kỳ. Tuy nhiên, nhà nước quản lý khá chặt chẽ hoạt động ngoại thương, đặc biệt là đối với tư nhân. Các mặt hàng trao đổi chủ yếu là nông sản, lâm sản, thủ công mỹ nghệ để đổi lấy hàng hóa từ các nước láng giềng.
Chúc em học tốt nhé ( gia sư đã nêu các nhánh của sơ đồ, em rút gọn và tạo sơ đồ theo í mình nha )



