Chi tiết câu hỏi

Lớp 12 • Ngữ Văn
Hỏi nhanh
Gia sư đã trả lời
thời gian10:15, 24/02/2025
Giúp em phần đoc hiêủ với ạ:
  Một ngày đường từ miền đất trung du  Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt      Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt  Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây  Nghe chơi lòng nỗi nhớ cuối tình yêu  Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt  Lên cao lên cao năng như dần nhạt  Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa                                                      Khắp Hoàng Liên trên một ngăn thước mũi  Hoa nếp mỏng manh trước tấm gió thổi  Hoa diếp vàng có độc giữa thâm u  Và bên đường hoa nghệ dại ngắn ngo  Hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã  Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhỏ  Mà thấy người cành là khế lung lay  Hoa mọc đười chân người, hoa mọc đến chân mày  (Có nhiều thứ hoa còn chưa biết rõ...   Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa  Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi!  Không phải hoa được ở cung người  Được chăm sóc những mảnh vườn sạch có  Được khoe đến muôn màu sắc lạ  Và được đời chiêm ngưỡng mùi hương  Không phải hoa được cấm trên bàn  Trong ngày hội của những niềm vui mới  Những hoa này lại nở cho triền núi  Lại nữ cho vẻ đẹp của rùng chung  Nên ít ai để ý sắc từng bông  Chỉ thấy mài muôn màu rực rỡ  Đôi khi giảm lên hoa mà chẳng nhớ...   Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi (Hoa dại núi Hoàng Liên, Tập thơ Tự hát, Xuân Quỳnh, NXB Văn học 1984, tr.54).                                                      Thực hiện các yêu cầu: Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để nhận diện sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong bài thơ Câu 2. Xác định hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ. Câu 3. Lí giải vì sao các câu thơ sau không mắc lỗi câu mơ hở: Hoa lay in gốc vưăm xưa căn nhà Mà thấy người cành là khế lung lay.... Câu 4. Nêu rõ mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ, Câu 5. Từ nội dung bài thơ, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về giá trị của những công hiển thẩm lặng trong cuộc đời.ọc hiểu với ạ:

Trả lời

Gia sư Hải Yến

10:20, 24/02/2025

Em tham khảo nhé 

Câu 1.
Nhân vật trữ tình xuất hiện rõ nét qua các đại từ nhân xưng như "tôi", "anh", cùng với việc trực tiếp bày tỏ cảm xúc, suy nghĩ của mình về cảnh vật. Những câu thơ như "Một ngày đường từ miền đất trung du / Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt" đã xác định nhân vật trữ tình là người đang trực tiếp quan sát, cảm nhận thiên nhiên. Ngoài ra, cách sử dụng câu hỏi tu từ ("Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa") cũng cho thấy sự đối thoại giữa nhân vật trữ tình và người đọc/người đối diện.
Câu 2.
Hình ảnh trung tâm của bài thơ chính là hoa dại trên núi Hoàng Liên. Những bông hoa dại mỏng manh, giản dị nhưng vẫn kiên cường vươn lên trong thiên nhiên khắc nghiệt là biểu tượng cho vẻ đẹp lặng lẽ, không phô trương, không cầu kỳ nhưng đầy sức sống. Nhân vật trữ tình quan sát, cảm nhận và bày tỏ sự trân quý trước những bông hoa ấy.
Câu 3.
"Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhỏMà thấy người cành là khế lung lay..."
Hai câu thơ trên không mắc lỗi câu mơ hồ (câu tối nghĩa) bởi chúng vẫn đảm bảo tính liên kết về hình ảnh và nội dung. Câu đầu mô tả hoa lay ơn gợi sự nhỏ bé, mong manh trong một góc vườn xưa. Câu sau chuyển mạch sang một trạng thái khác: "Mà thấy người cành là khế lung lay...", có thể hiểu là khi nhìn vào cảnh vật (hoa lay ơn, góc vườn), nhân vật trữ tình bỗng cảm nhận được sự lay động của cành khế – như một hình ảnh gợi nhớ về quá khứ hoặc một cảm xúc nào đó. Sự liên tưởng giữa hai hình ảnh này tạo ra một dòng chảy cảm xúc mượt mà, không bị đứt gãy hay rời rạc.
Câu 4.
Khởi đầu – Cảm nhận sự khắc nghiệt của thiên nhiên Nhân vật trữ tình bước vào hành trình qua miền trung du, cảm nhận cái nắng gắt, bụi bay, không gian vắng vẻ ("Một ngày đường từ miền đất trung du / Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt"). Không gian hoang vắng làm dấy lên trong lòng nhân vật trữ tình một nỗi nhớ về những điều đã qua ("Nghe chơi vơi nỗi nhớ cuối tình yêu").
Điểm nhấn – Sự phát hiện vẻ đẹp của hoa dại Nhân vật trữ tình bất ngờ nhận ra những bông hoa dại trên đường đi ("Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa"). Những loài hoa dại hiện lên với vẻ đẹp tự nhiên, bình dị nhưng đầy sức sống ("Hoa nếp mỏng manh trước tấm gió thổi").
Suy ngẫm – Nhận thức về ý nghĩa của hoa dại và vẻ đẹp thầm lặng Nhân vật trữ tình nhận ra rằng những bông hoa này không phải là hoa được chăm sóc, nâng niu mà chúng chỉ lặng lẽ nở nơi hoang dại. Tuy vậy, chúng vẫn có giá trị riêng, góp phần làm đẹp thiên nhiên, dù ít ai để ý ("Những hoa này lại nở cho triền núi / Lại nở cho vẻ đẹp của rừng chung"). Câu kết "Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi" không phải là sự hạ thấp giá trị mà là một lời khẳng định về vẻ đẹp giản dị nhưng đáng trân quý của những điều nhỏ bé, âm thầm trong cuộc sống.
Câu 5.
Bài thơ ca ngợi những bông hoa dại – biểu tượng cho những con người sống lặng lẽ, không phô trương nhưng vẫn kiên cường cống hiến cho cuộc đời. Điều này khiến ta liên tưởng đến những người lao động bình dị, những người làm việc âm thầm nhưng đóng góp không nhỏ cho xã hội.Trong cuộc sống, không phải ai cũng được vinh danh hay đứng trên sân khấu tỏa sáng, nhưng những cống hiến thầm lặng vẫn luôn đáng trân trọng.Những người giáo viên ngày ngày gieo chữ, những công nhân làm việc miệt mài trong nhà máy, những người lính bảo vệ biên cương… tất cả đều giống như những bông hoa dại, làm đẹp cho đời mà không cần sự tung hô.Sống ý nghĩa không nhất thiết phải là sự nổi bật, mà đôi khi chỉ cần lặng lẽ đóng góp những điều tốt đẹp.Bài thơ gợi cho ta sự trân trọng với những giá trị bình dị trong cuộc sống và ý thức về việc cống hiến mà không cần phô trương.

Bạn muốn hỏi điều gì?

question icon ĐẶT CÂU HỎI

500.000+

Lượt tải

10.000+

Câu hỏi được giải mỗi ngày

5.000+

Gia sư giải đáp

Ghé thăm ứng dụng của chúng tôi

CoLearn - Nền tảng học tập kết nối

intro-cut