Chi tiết câu hỏi

Lớp 11 • Ngữ Văn
Hỏi nhanh
Gia sư đã trả lời
thời gian16:39, 30/10/2023
Phân tích nghệ thuật tự sự của nhà văn Nam Cao trong tác phẩm "Tư cách mõ" qua đoạn trích sau : 

Bây giờ thì hắn trở thành mõ thật rồi. Một thằng mõ đủ tư cách mõ, chẳng chịu kém một anh mõ chính tông một tí gì: cũng đê tiện, cũng lầy là, cũng tham ăn.
 
(…)
Không! Lộ sinh ra là con một ông quan viên tử tế, hẳn hoi. Và chỉ mới cách đây độ ba năm, hắn vẫn còn được gọi là anh cu Lộ.
(…)
Những lời tiếng mỉa mai truyền từ người nọ đến người kia. Lộ thấy những bạn bè cứ lảng dần. Những người ít tuổi hơn, nói đến hắn, cũng gọi bằng thằng. Trong những cuộc hội họp, nếu hắn có vui miệng nói chõ vào một vài câu, nhiều người đã ra vẻ khinh khỉnh, không thèm bắt chuyện… Hắn nhận thấy sự thay đổi ấy, và bắt đầu hối hận. Nhưng sự đã trót rồi, biết làm sao được nữa? Hắn tặc lưỡi và nghĩ bụng: “Tháng ba này, thằng nào thằng ấy đến ba ngày không được một bát cơm, dãi nhỏ ra, hết còn làm bộ!…” Một ý phấn khích đã bắt đầu nảy mầm trong khối óc hiền lành ấy… Một hôm, trong một đám khao, Lộ vừa chực ngồi cỗ thì ba người ngồi trước đứng cả lên. Lộ ngồi trơ lại một mình. Mặt hắn đỏ bừng lên. Hắn do dự một lúc rồi cũng phải đứng lên nốt, mặt bẽn lẽn cúi gầm xuống đất. Chủ nhà hiểu ba anh kia có ý gai ngạnh không chịu ngồi chung với mõ. Ông tìm một người khác, xếp vào cho đủ cỗ, và an ủi Lộ:
- Chú ăn sau cũng được.
Lộ ầm ừ cho xong chuyện, rồi nhân một lúc không ai để ý, lẻn ra về. Hắn tấm tức rất lâu. Trông thấy vợ, hắn cúi mặt, không dám nhìn thị, làm như thị đã rõ cái việc nhục nhã vừa rồi. Hắn thở ngắn thở dài, lắm lúc hắn muốn bỏ phắt việc, trả lại vườn cho họ đỡ tức. Nhưng nghĩ thì cũng tiếc. Hắn lại tặc lưỡi một cái, và nghĩ bụng: “Mặc chúng nó!…”. Hắn chỉ định từ giờ chẳng đi ăn cỗ đám nào nữa là ổn chuyện… Nhưng khổ một nỗi, không đi, không được. Đám nào có ăn, tất nhiên chủ nhân không chịu để hắn về. Làm cỗ cho cả họ ăn còn được, có hẹp gì một cỗ cho thằng sãi? Để nó nhịn đói mà về, nó chửi thầm cho. Mà thiên hạ người ta cũng cười vào mặt, là con người bủn xỉn… Ấy, người ta cứ suy hơn, tính thiệt như vậy, mà nhất định giữ thằng sãi lại. Không ai chịu ngồi với hắn, thì hắn sẽ ngồi một mình một cỗ trong bếp, hay một chỗ nào kín đáo cho hắn ngồi…
Mới đầu, Lộ tưởng ngồi như thế, có lẽ là yên ổn đấy. Nhưng người ta tồi lắm. Người ta nhất định bêu xấu hắn. Trong nhà đám, một chỗ dù kín đáo thế nào, mà chả có người chạy qua, chạy lại. Mỗi người đi qua lại hỏi hắn một câu:
- Lộ à, mày?
Cũng có người đế thêm:
- Chà! Cỗ to đấy nhỉ? Đằng ấy hoá ra lại … bở!
A! Thế ra họ nói kháy anh cu Lộ vậy, cáu lắm. Hắn tặc lưỡi một cái và nghĩ bụng: “Muốn nói, ông cho chúng mày nói chán! Ông cần gì!…” Hắn lập tức bê cỗ về sân, đặt lên phản, ung dung ngồi. Nói thật ra, thì hắn cũng không được ung dung lắm. Tai hắn vẫn đỏ như cái hoa mào gà, và mặt hắn thì bẽn lẽn muốn chữa thẹn, hắn nhai nhồm nhoàm và vênh vênh nhìn người ta, ra vẻ bất cần ai. Sau cái bữa đầu, hắn thấy thế cũng chẳng sao, và bữa thứ hai đã quen quen, không ngượng nghịu gì mấy nữa. Bữa thứ ba thì quen hẳn. Muốn báo thù lại những anh đã cười hắn trước, tự hắn đi bưng lấy cỗ, và chọn lấy một cỗ thật to để các anh trông mà thèm. Bây giờ thì đến lượt người chủ không được bằng lòng. Có một mình nó ăn mà đòi một cỗ to hơn bốn người ăn!…
- Mẹ kiếp! Không trách được người ta bảo: “Tham như mõ”.
A! Họ bảo hắn là mõ vậy… Tham như mõ vậy!…Đã vậy thì hắn tham cho mà biết!… Từ đấy, không những hắn đòi cỗ to, lúc ăn hắn lại còn đòi xin thêm xôi, thêm thịt, thêm cơm nữa. Không đem lên cho hắn thì tự hắn xông vào chỗ làm cỗ mà xúc lấy. Ăn hết bao nhiêu thì hết, còn lại hắn gói đem về cho vợ con ăn, mà nếu vợ con ăn không hết, thì kho nấu lại để ăn hai ba ngày… Hà hà! Phong lưu thật!… Cho chúng nó cứ cười khoẻ đi!
Cứ vậy, hắn tiến bộ mãi trong nghề nghiệp mõ. Người ta càng khinh hắn, càng làm nhục hắn, hắn càng không biết nhục. Hỡi ôi! Thì ra lòng khinh, trọng của chúng ta có ảnh hưởng đến cái nhân cách của người khác nhiều lắm; nhiều người không biết gì là tự trọng, chỉ vì không được ai trọng cả; làm nhục người là một cách rất diệu để khiến người sinh đê tiện…
Bây giờ thì hắn mõ hơn cả những thằng mõ chính tông. Hắn nghĩ ra đủ cách xoay người ta. Vào một nhà nào, nếu không được vừa lòng, là ra đến ngõ, hắn chửi ngay, không ngượng:
- Mẹ! Xử bẩn cả với thằng mõ…”

Phân tích trên những phương diện sau : cốt truyện và kết cấu, ngôn ngữ, giọng điệu, điểm nhìn, ngôi kể, đặc sắc hình tượng người kể chuyện, nghệ thuật xây dựng, phân tích tâm lý nhân vật.

Trả lời

Gia sư Hải Yến

17:03, 30/10/2023

Chào em, gia sư CoLearn không viết bài văn sẵn cho các em, mà sẽ hướng dẫn em dàn ý sau: Mở bài:
- Giới thiệu chủ đề cần phân tích: đặc sắc nghệ thuật trong truyện Tư cách mõ của Nam Cao Thân bài: Giới thiệu tác giả + tác phẩm Tóm tắt nội dung tác phẩm Tư cách mõ Đặc sắc nghệ thuật:
+ Cốt truyện và kết cấu: Trong truyện Tư cách mõ của nhà văn Nam Cao thì nhân vật chính là anh Lộ, anh vốn là một người hiền như đất, không cờ bạc rượu chè mà chỉ lo làm việc chăm chỉ. Trong làng phân cho anh công việc mới, chính là làm mõ làng, thế nhưng người đời họ khi dễ và khinh bỉ anh vì họ luôn nói rằng “tham như mõ”. Ban đầu, anh phớt lờ nhưng rồi anh không chịu được nữa, anh quyết định trở nên tham như thiên hạ hay nói vì đằng nào cũng bị gán như vậy rồi. Tham lâu thì trở thành tật xấu, mõ dần trở nên tha hoá, anh không còn lòng tự trọng, không còn nóng tai trước những câu chửi và coi khinh của thiên hạ nữa, đối với công việc của anh thì có lòng tự trọng thì mõ sẽ mất việc. Sự tha hoá của nhân vật Lộ đã gián tiếp tố cáo tội ác của bọn thực dân nửa phong kiến, một xã hội mục nát và cất lên tiếng nói đồng cảm đối với số phận của người dân lương thiện.
+Ngôn ngữ: nghệ thuật
+ giọng điệu: Mỉa mai chua xót
+ điểm nhìn: từ ngoài vào trong
+ Ngôi kể thứ ba: Thể hiện cái nhìn công tâm
=> Đặc sắc người kể chuyện: Tác giả thể hiện sự công bằng trong việc đánh giá nhân vật, không thiện vị về phía bên nào
+ Nghệ thuật xây dựng tâm lý nhân vật: thể hiện sự biến chuyển trong nhận thức và tính cách của nhân vật Lộ cùng sự thay đổi của dân làng.Khi xây dựng nhân vật, Nam Cao chú ý miêu tả áp lực đến từ nhiều chiều, nhiều phía của nhân vật.
Dẫn chứng trong bài: Anh cu Lộ vốn hiền lành, chăm chỉ, không cờ bạc, rượu chè, ăn ở phân minh, đươc nhiều người quí mến.Vậy mà, do sức ép của cuộc sống mưu sinh, lóa mắt bởi món lơi mấy sào vườn, thêm nữa bị mọi người xúm vào thuyết phục,Lộ nhận lời làm mõ. Thấy Lộ làm mó ngon ăn quá, người ta ngấm ngầm ghen rồi hùa nhau vào làm nhục hắn.trước phản ứng của người đời, Lộ dần dần bị tha hóa.
=> Nam Cao ít miêu tả hành động nhân vật mà đặt nhân vật vào một tình huống cụ thể, theo dõi phản ứng của nhân vật, miêu tả tinh tế, sâu sắc qua đó làm rõ bản chất, tính cách nhân vật.
Nội dung: Thông qua hình tượng nhân vật anh cu Lộ, nhà văn Nam Cao đã tố cáo xã hội đầy ngang trái, áp bức bất công. Nam Cao đã tố cáo xã hội đầy châm biếm.Đó là sự bất công nảy nở trong cuộc sống vốn đã khổ cùng tận của người dân nghèo trong xã hội cũ, nó bi đát tới nỗi cuộc sống của họ vừa mới chớm khá hơn đã bị vùi dập quay trở về vạch xuất phát không thương tiếc, và càng khổ hơn, sa lầy hơn ban đầu.
Nam Cao đã khiến người đọc phải suy ngẫm trăn trở, về vấn đề làm sao để mãi giữ được phẩm giá tốt đẹp của con người, đối với những tác động bên ngoài xã hội?
+ Ngôn từ giản dị nhưng lại sâu cay
=> châm biếm xã hội thời bấy giờ
=> Lấy thêm dẫn chứng trong tác phẩm ở mỗi ý để phân tích chi tiết thêm Kết bài: Tóm tắt ý toàn bài
 
Chúc em học tốt.

Bạn muốn hỏi điều gì?

question icon ĐẶT CÂU HỎI

500.000+

Lượt tải

10.000+

Câu hỏi được giải mỗi ngày

5.000+

Gia sư giải đáp

Ghé thăm ứng dụng của chúng tôi

CoLearn - Nền tảng học tập kết nối

intro-cut