Giúp em với ạ em cần gấp làm y chang trong bài văn mẫu ở trên nha , Đề bài trong ô màu xanh lá đó ạ
Trả lời
Gia sư Hải Yến
15:25, 22/09/2023
Em vừa được đọc bài thơ Ông đồ của tác giả Vũ Đình Liên bài thơ làm em gợi nhớ về hình ảnh Ông đồ ngày xưa, bây giờ em chỉ được xem trên tivi chứ ít gặp ở ngoài. Trong bài thơ, em ấn tượng nhất với hình ảnh: "Giấy đỏ buồn không thắm/ Mực đọng trong nghiên sầu".
Tác giả đã dùng biện pháp nhận hóa trong hai câu thơ trên. Vì giấy, mực nghiên là những vật vô tri, vô giác qua lời thơ của tác giả như cũng biết buồn. Có thể nói, những gì liên quan đến văn hóa dân tộc, đều là những bảo vật thiêng liên, như có " hồn" ở trong đó.
Cảnh vật ở đây có hồn, như nhuốm màu tâm trạng. Không có một từ ngữ nào nói về con người và trạng thái tâm lí của họ, nhưng
"người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"!
Chính là vì thế, vì người không vui nên cảnh mới buồn. Nói cách khác, bóc lớp nghĩa sử dụng biện pháp nhân hóa, ta sẽ thấy được nghệ thuật tả cảnh ngụ tình. Vậy là chỉ hai câu thơ tưởng như đơn giản, mà có tới hai tầng ý nghĩa. Điều đó đã cho thấy sự cô đọng, gợi cảm trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên.
Em tham khảo nhé
Tác giả đã dùng biện pháp nhận hóa trong hai câu thơ trên. Vì giấy, mực nghiên là những vật vô tri, vô giác qua lời thơ của tác giả như cũng biết buồn. Có thể nói, những gì liên quan đến văn hóa dân tộc, đều là những bảo vật thiêng liên, như có " hồn" ở trong đó.
Cảnh vật ở đây có hồn, như nhuốm màu tâm trạng. Không có một từ ngữ nào nói về con người và trạng thái tâm lí của họ, nhưng
"người buồn cảnh có vui đâu bao giờ"!
Chính là vì thế, vì người không vui nên cảnh mới buồn. Nói cách khác, bóc lớp nghĩa sử dụng biện pháp nhân hóa, ta sẽ thấy được nghệ thuật tả cảnh ngụ tình. Vậy là chỉ hai câu thơ tưởng như đơn giản, mà có tới hai tầng ý nghĩa. Điều đó đã cho thấy sự cô đọng, gợi cảm trong bài thơ Ông đồ của Vũ Đình Liên.
Em tham khảo nhé



