Em tham khảo nhé, chúc em học tốt
I. MB:
Nguyễn Trãi gắn liền với lịch sử trọng đại của dân tộc bằng Bình Ngô đại cáo vừa vĩ đại, vừa thiêng liêng. Nhưng mấy ai biết được một con người đa sầu đa tình trong bài thơ "Ba tiêu"
II. TB
1. Nhan đề
- Nhan đề bài thơ của Nguyễn Trãi rất mộc mạc. Vốn dĩ, khi viết về cây cối, hoa lá, người ta miêu tả những thứ cao sang như tùng, cúc, trúc, mai. Nhưng Nguyễn Trãi lại chọn loại cây cối tầm thường kia.Chỉ đơn giản là cây chuối, nhưng lại là cả tầng ý thơ sâu kín.
2. Phân tích
a. Tự bén hơi xuân tốt lại thêm
- Không phải "lại tốt thêm" => ý theo thời, theo đà mới tốt, phụ thuộc vào hoàn cảnh bên ngoài
- tốt lại thêm: cái tốt vốn có sẵn trong bản chất, từ lúc "bén hơi xuân" thì tốt thêm"
- hơi xuân: không chỉ là ba tháng mùa xuân mà còn sức xuân, sắc xuân trường tồn mãi
=> tinh tế, sâu sắc
b. Đầy buồng lạ, màu thâu đêm
- Đặc điểm của cây chuối: đầy buồng lạ và hương thơm ngào ngạt, quyến rũ
=> nhà thơ đã tìm ra được sự lạ lẫm trong sự vật đã quá đỗi quen thuộc, nhàm chán như buồng chuối
=> tư chất của người nghệ sĩ
c. Hai câu cuối
- Liên hệ với vế đối "Thư lai tiêu diệp văn do lục" (Thư viết trên lá cuối gửi đến lời văn còn xanh)
=> sáng tạo ra một hình ảnh vừa chân thực vừa mới mẻ
=> Tàu lá chuối như một bức thư tình đang phong chín, chứa bao ngọt ngào, ân ái và e ấp của tình yêu buổi đầu
=> "Phong còn kín": sự trắng trong, e lệ, giữ gìn
=> Hữu tình, nòi tình
- Câu thơ cuối gợi ra liên tưởng: Gió xuân từ đâu thổi đến, như một bàn tay hồi hộp vì xúc động, để bàn tay dần dần mở bức thư tình kia
=> Cây chuối và gió xuân là cô gái và chàng trai. Chàng trai trẻ trung say mê nhưng ý nhị, tinh tế
=> Cô gái trinh trắng và e ấp.
=> Gửi vào đó cảm hứng của một khách đa tình mà tao nhã.
III. KB:
Sức trẻ ấy lan tỏa khắp nơi, vẻ đẹp thanh tân của cây chuối gặp xuân đã được Nguyễn trãi chiêm ngưỡng bằng một hồn thơ đa tình, nhạy cảm.