a. Mở bài
- Mẹ là người sinh thành, dưỡng dục, nuôi ta khôn lớn thành người. Mẹ tôi tên là…?
b. Thân bài
- Miêu tả mẹ:
Vóc dáng, ngoại hình:Lớn tuổi: Theo thời gian, tuổi mẹ ngày càng cao.Tóc đã điểm vài sợi bạc: Tóc mẹ đã có lấm tấm vài sợi bạc vì phải chăm lo cho gia đình của mình.
Đôi mắt: Vẫn còn tinh anh, nhìn rõ
.Nụ cười: Ấm áp, hồn hậu
Đôi bàn tay: Gầy gầy, xương xương vì phải buôn gánh bán bưng ngoài trời mưa gió với biết bao khổ cực.
Vóc người: Cân đối.
Trang phục: Thường hay mặc những trang phục giản dị, phù hợp với hoàn cảnh.
Công việc: - Mẹ làm nghề bán cá ngoài chợ. Mùi hôi tanh của cá lúc nào cũng bám quẩn quanh người mẹ. Mùa nước nổi mẹ bán cá linh, nhưng cá linh mau chết dễ sinh nên mỗi khi xuống bến mua cá xong mẹ phải chạy ra bán khắp nơi
=> Trong rổ cá và trong tiếng rao đó ước mơ nuôi nấng cả gia đình, lo cho con cái ăn học đầy đủ. Mẹ không màng đấy mùi hôi tanh, mẹ bỏ qua bao lời từ chối cái xua tay của những người được mẹ ra bán, mẹ vẫn tiếp tục cắp rổ cá với tiếng rao lanh lảnh chỉ mong bán được hết số cá.
- Có lần mẹ đội thau cá đứng trước cổng trường tiểu học nơi tôi học,ở ngoài rào mẹ ngoắt tôi đến cốt đưa cho gói xôi,cái bánh...
=> Mẹ của tôi tuy có làm nghề bán cá tanh hôi nhưng mẹ luôn dành cho tôi những gì tốt đẹp nhất. Chưa bao giờ mẹ được ăn gói xôi hay miếng bánh ngon nhưng mẹ không bao giờ để tôi thua thiệt so với bạn bè. Những lúc đó, tôi cảm thấy cay cay khóe mắt, nghĩ mà thương mẹ mình nhiều hơn, không biết mẹ có ăn chưa, mẹ có bán được hết số cá chưa.
- Mấy năm học xa,tôi không cho ai biết mẹ làm nghề bán cá.Nay về,giữa mênh mông đồng nước quê mình,tự thấy như chưa bao giờ tròn chữ hiếu cùng mẹ.
=> Tôi cũng thương mẹ lắm nhưng chỉ vì sĩ diện mà tôi đã không nói mẹ mình làm nghề bán cá. Nhưng càng lớn tôi càng hiểu ra rằng, tôi được ăn no mặc ấm, được học hành đầy đủ chính là nhờ bàn tay mẹ, nhờ vào rổ cá và những tiếng rao bán cá mà mẹ vẫn rao hàng ngày. Giờ đây, tôi nhận ra điều này thì thật muộn màng nhưng tôi sẽ phải thay đổi, tôi cần chia sẻ và lắng nghe mẹ nhiều hơn. Mẹ tôi giờ cũng đã bước vào tuổi tứ tuần mẹ ngày càng yếu đi, tôi phải cố gắng học tốt để lo chho mẹ nhứng điều tốt nhất như mẹ đã dành cho tôi. Tính cách:Đối với mọi người xung quanh: Luôn quan tâm, giúp đỡ.Đối với gia đình: Luôn yêu thương, quan tâm, chăm lo chu đáo.Đối với bản thân: Nghiêm khắc và có trách nhiệm trong mọi việc.
- Cảm nhận về Mẹ
Mẹ là người mà tôi luôn quý trọng và tôn thờ.Không gì có thể thay thế cho mẹ.
c. Kết bài
- Cuộc sống của tôi sẽ buồn chán và vô vị biết bao nếu thiếu vắng hình bóng của mẹ.
- Tôi hứa rằng sẽ luôn chăm lo học hành, ngoan ngoãn để trở thành con ngoan trò giỏi, không làm buồn lòng mẹ mình nữa.
Chị gửi em dàn ý nhé, dựa vào đây em hãy khải triển bài văn theo ý mình nhé, chúc em học tốt!