phân tích, đánh giá hình ảnh người mẹ qua bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Oánh
Trả lời
Gia sư Hải Yến
12:07, 05/09/2024
Chào em, em tham khảo nhé
Trong kho tàng thơ ca Việt Nam, hình ảnh người mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ. Và trong số đó, bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Oánh đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi cách khắc họa chân thực, cảm động về người phụ nữ tần tảo, giàu đức hy sinh.
Bài thơ mở ra trước mắt ta một bức tranh giản dị mà xúc động về cuộc sống thường ngày của người mẹ. "Mẹ gầy, cái dáng khô gầy cành tre/ Gót chai nứt nẻ đông hè/ Ruộng sâu bấm mãi đã tòe ngón chân". Những hình ảnh này như một thước phim quay chậm, ghi lại từng khoảnh khắc vất vả, lam lũ của mẹ. Bàn tay chai sạn, đôi chân nứt nẻ, dáng người gầy guộc... tất cả đều là những dấu tích của thời gian và công việc nặng nhọc. Thế nhưng, đằng sau vẻ bề ngoài khắc khổ ấy là một tâm hồn giàu tình yêu thương bao la.
Tình mẫu tử là chủ đề xuyên suốt bài thơ. Tình yêu của mẹ dành cho con được ví von như "một thân cò qua sông", một hình ảnh ẩn dụ đầy chất thơ, gợi lên sự vất vả, kiên cường của mẹ. Mẹ là người luôn hy sinh thầm lặng, không màng đến những gian khổ, chỉ mong con cái được hạnh phúc. "Bao nhiêu năm mẹ héo hon một mình" - câu thơ ấy như một lời tự sự đầy xót xa, cho thấy sự hy sinh lớn lao của người mẹ.
Qua bài thơ, ta cảm nhận được một tình yêu thương vô bờ bến, một tấm lòng bao dung rộng lớn của người mẹ. Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc cho con cái, là nơi con tìm về khi mệt mỏi, chán chường. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ không chỉ là hình ảnh riêng của một cá nhân mà còn là hình ảnh chung của biết bao người mẹ Việt Nam, những người phụ nữ tần tảo, chịu thương chịu khó.
Bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Oánh không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một lời nhắn nhủ sâu sắc đến mỗi chúng ta. Nó nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Nó cũng khơi dậy trong lòng mỗi người lòng yêu thương, sự kính trọng đối với những người phụ nữ xung quanh.
Trong kho tàng thơ ca Việt Nam, hình ảnh người mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận cho các nhà thơ. Và trong số đó, bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Oánh đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc bởi cách khắc họa chân thực, cảm động về người phụ nữ tần tảo, giàu đức hy sinh.
Bài thơ mở ra trước mắt ta một bức tranh giản dị mà xúc động về cuộc sống thường ngày của người mẹ. "Mẹ gầy, cái dáng khô gầy cành tre/ Gót chai nứt nẻ đông hè/ Ruộng sâu bấm mãi đã tòe ngón chân". Những hình ảnh này như một thước phim quay chậm, ghi lại từng khoảnh khắc vất vả, lam lũ của mẹ. Bàn tay chai sạn, đôi chân nứt nẻ, dáng người gầy guộc... tất cả đều là những dấu tích của thời gian và công việc nặng nhọc. Thế nhưng, đằng sau vẻ bề ngoài khắc khổ ấy là một tâm hồn giàu tình yêu thương bao la.
Tình mẫu tử là chủ đề xuyên suốt bài thơ. Tình yêu của mẹ dành cho con được ví von như "một thân cò qua sông", một hình ảnh ẩn dụ đầy chất thơ, gợi lên sự vất vả, kiên cường của mẹ. Mẹ là người luôn hy sinh thầm lặng, không màng đến những gian khổ, chỉ mong con cái được hạnh phúc. "Bao nhiêu năm mẹ héo hon một mình" - câu thơ ấy như một lời tự sự đầy xót xa, cho thấy sự hy sinh lớn lao của người mẹ.
Qua bài thơ, ta cảm nhận được một tình yêu thương vô bờ bến, một tấm lòng bao dung rộng lớn của người mẹ. Mẹ là điểm tựa tinh thần vững chắc cho con cái, là nơi con tìm về khi mệt mỏi, chán chường. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ không chỉ là hình ảnh riêng của một cá nhân mà còn là hình ảnh chung của biết bao người mẹ Việt Nam, những người phụ nữ tần tảo, chịu thương chịu khó.
Bài thơ "Mẹ" của Nguyễn Ngọc Oánh không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một lời nhắn nhủ sâu sắc đến mỗi chúng ta. Nó nhắc nhở chúng ta luôn biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của mẹ. Nó cũng khơi dậy trong lòng mỗi người lòng yêu thương, sự kính trọng đối với những người phụ nữ xung quanh.